Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 250 - Chương 250. Vong Tình Cư

Chương 250. Vong Tình Cư Chương 250. Vong Tình Cư

Một bộ phận Đạo Nhân Giấy đã trở về bên trong An Thủy Thành, quy về "Kho" Đạo Nhân Giấy, sau đó chờ một đợt lễ vật của Long Tộc, liền có thể cùng nhau trở về Độ Tiên Môn.

Mà ở phía Vong Tình thượng nhân...

Cỗ Đạo Nhân Giấy Lý Trường Thọ vẫn luôn luyện đan dừng động tác lại, đứng dậy đi ra khỏi đan phòng, cưỡi mây đi về phía Đan Đỉnh Phong.

Mời Vạn Lâm Quân lão gia tử ra mặt, đi qua nhìn một chút xem Vong Tình thượng nhân có phải đang bế quan hay không.

Vương Phú Quý trốn tránh như vậy, làm sao có thể không khiến cho tiểu sư tổ nghĩ ngợi thêm?

Lại nói, tiểu sư tổ nhà ta da trắng mỹ mạo tính cách tốt, cho dù có một chỗ không đầy đủ, nhưng cũng không phải là không có ai muốn.

"Trưởng lão, đệ tử muốn nhờ ngài một việc..."

Ở bên trong ánh mặt trời sáng rỡ, Vạn Lâm Quân trưởng lão chống gậy đồng, cưỡi mây chậm rãi bay về hướng Phá Thiên Phong.

Nếu đổi thành người khác đưa ra yêu cầu như vậy, Vạn Lâm Quân trưởng lão chỉ sợ là cũng không quay đầu, trực tiếp ném một viên Mê Tâm Đan tới.

Nhưng người thỉnh cầu lại là Trường Thọ...

Vậy thì có một chút khác biệt.

Đứa nhỏ Trường Thọ này, tâm địa thiện lương, tâm tư đơn thuần, ở trên đan đạo và độc đan, thường xuyên có kiến giải đặc biệt của chính mình, càng là thiện chí giúp người...

Có quá nhiều ưu điểm.

Trường Thọ nhờ mình đi làm chuyện này, tất nhiên là có đạo lí riêng của nó.

Vạn Lâm Quân trưởng lão cưỡi mây bay về phía Phá Thiên Phong, có mấy vị môn nhân đệ tử vừa ra khỏi ngọn núi, cùng nhau run run hạ xuống, thân thể của từng người căng cứng, vái chào cung nghênh...

Vạn Lâm Quân chậm rãi gật đầu, xụ mặt, đi về phía Vong Tình Cư ở bên cạnh chỗ ở của Chín tiên họ Tửu.

Vong Tình Cư là một tòa lầu nhỏ được xây dựng trên rìa của một vách đá, chỉ cần nghe tên thôi liền sẽ biết đây chính là...phòng tu tiên nhỏ của Vương Phú Quý.

Đến trước lầu nhỏ, có một bóng hình xinh đẹp cưỡi mây mà ra, chủ động chào hỏi, chính là đại đệ tử Tửu Y Y của Vong Tình thượng nhân.

"Đệ tử xin chào Vạn trưởng lão." Tửu Y Y mặc một thân váy lụa màu hướng về phía trước nhẹ nhàng thi lễ, lộ ra nụ cười vừa vặn: "Trưởng lão có việc muốn tìm sư phụ?"

Vạn Lâm Quân trưởng lão "lạnh lùng" cười một tiếng.

Dù là biết đây là nụ cười bình thường của độc trưởng lão, Tửu Y Y cũng không nhịn được tê cả da đầu, vô thức muốn rút đi.

"Ta tới tìm sư phụ các ngươi để nói một số vấn đề về luyện đan thuật."

Tửu Y Y vội nói: "Còn xin trưởng lão chớ nên trách tội, sư phụ gần đây có điều cảm ngộ, đang bế quan tu hành, chỉ sợ..."

Tửu Y Y vừa dứt lời, liền nghe trong lầu các kia truyền đến một tiếng khẽ than thở.

"Không sao, vi sư đã chuẩn bị xuất quan, mời Vạn Lâm Quân trưởng lão đi vào hàn xá."

Tửu Y Y vội vàng nói phải, thối lui sang bên cạnh.

Vạn Lâm Quân trưởng lão hơi gật đầu, chống gậy đi hai bước trên không trung, thân ảnh gầy yếu đã đi đến trước cửa lầu nhỏ, phiêu nhiên mà vào.

Ở giữa Vong Tình Cư, Vong Tình thượng nhân mặc một thân áo dài màu xanh đang đi ra phía ngoài nghênh đón, sau khi nhìn thấy Vạn Lâm Quân, lập tức chắp tay vái chào, miệng nói: "Xin chào Vạn trưởng lão."

Vương Phú Quý nhập môn muộn, luận bối phận thì ở sau Vạn Lâm Quân trưởng lão.

"Ngươi và ta bây giờ đều là trưởng lão trong môn phái, thứ hạng trưởng lão của ngươi còn ở phía trước ta, không cần hành lễ như thế."

Vạn Lâm Quân trưởng lão nói một câu như thế, Vong Tình ở phía đối diện cười cười, dùng tay làm dấu mời, Vạn Lâm Quân trưởng lão bình tĩnh ngồi xuống.

Ở trên Tiểu Quỳnh Phong, Lý Trường Thọ dùng tiên thức bắt được một màn này từ phía xa, trong đáy lòng lập tức nổi lên một chút ý nghĩ...

Phú Quý thượng nhân quả nhiên đang trốn tránh tiểu sư tổ nhà mình.

Vì sao lại muốn tránh?

Còn chưa chuẩn bị tốt tâm lý để "mất trinh"? Hay là cảm thấy cố kỵ thể diện, sợ sẽ mất mặt vì chuyện này?

Lý Trường Thọ ngồi ở bên trong ghế bành, lẳng lặng suy tư những việc này.

Nếu như là bởi vì tấm «Bảo lục Tân Hôn» của hắn kia dẫn đến phát sinh loại tình hình này, vậy thì hắn thật đúng là khó thoát tội lỗi, nhất định phải làm gì đó để khắc phục mới được.

Chuyện này quả nhiên là...

Tính trời tính đất, cũng không thể tính được lòng người.

Ở xung quanh Vong Tình Cư rất nhanh liền bị trận pháp và kết giới bảo vệ, cắt đứt tiên thức dò xét của Lý Trường Thọ.

Nhưng không sao.

Đã mời Vạn Lâm Quân trưởng lão ra mặt, Lý Trường Thọ tự nhiên đã chuẩn bị xong đối sách vẹn toàn.

Lúc này ở trong cổ tay áo của Vạn Lâm Quân trưởng lão cất giấu một tờ người giấy, mà trên người người giấy thì dán một tấm "Lưỡng Tâm Thông".

Đây là một kiện pháp khí có thể trực tiếp tiến hành giao lưu tâm niệm, là một trong một loạt vật phẩm tiện ích của Trường Thọ.

Như thế, Lý Trường Thọ không chỉ có thể nghe thấy hai vị tiền bối nói chuyện, cũng có thể kịp thời giao lưu với Vạn Lâm Quân trưởng lão.

Nhưng mà...

Sau khi trận pháp mở ra, Vạn Lâm Quân trưởng lão cùng với Vong Tình thượng nhân, từng người rơi vào trong trầm mặc.

Nếu không phải ngoài cửa có tiếng gió, thanh âm chim hót, thỉnh thoảng còn có thanh âm cực độ nhàm chán truyền ra từ trong tiểu lâu của Tửu Cửu sư thúc...

Lý Trường Thọ suýt nữa cho rằng người giấy của chính mình đã mất hiệu lực.

Sau khi sư tổ về núi, Tửu Cửu cũng không dám đi đến Tiểu Quỳnh Phong, trong thời gian này đều là Linh Nga đưa rượu tới.

Chuyện này khiến cho Tửu Cửu nàng phải bế quan mấy lần, đã bắt đầu ở trên bờ vực của sự điên rồ.

Lại nói đến sự tình bên trong Vong Tình Cư.

Vong Tình thượng nhân cùng với Vạn Lâm Quân trưởng lão ngồi ở trong phòng khách lầu các, bầu không khí dần dần trở nên có một chút lúng túng.

Hai người vốn dĩ cũng không có giao lưu gì cả, ngẫu nhiên chạm mặt, cũng đều là ở trong trường hợp chính thức, thảo luận đều là đại sự trong môn phái, hơn nữa trong ngàn năm cũng đều không gặp được đôi lần.

Nói ngắn gọn, quan hệ giữa hai người, chính là không quá quen thuộc.

Một lát sau, Vong Tình thượng nhân mở miệng nói: "Vạn trưởng lão, lần này ngài tới...không biết có chuyện gì?"

Vạn Lâm Quân trưởng lão trầm ngâm đôi chút, nhớ đến căn dặn của Trường Thọ trước đây, tiếp đó liền "lạnh lùng" cười một tiếng.

Vong Tình thượng nhân lập tức không rõ ràng cho lắm, cũng không biết mình đắc tội vị trưởng lão này ở chỗ nào, nhíu mày chờ đợi Vạn trưởng lão mở miệng.

Liền nghe được, Vạn Lâm Quân trưởng lão hỏi: "Ngươi có đạo lữ không?"

Đạo lữ?

Vong Tình thượng nhân mặc dù có một chút nghi hoặc, nhưng vẫn lập tức trả lời: "Sư điệt có đạo lữ, chỉ là lúc này chưa báo cho môn phái biết. Đạo lữ của sư điệt, là Giang Lâm Nhi trên Tiểu Quỳnh Phong, nàng cũng đã đề cập về ngài với sư điệt rất nhiều lần."

"Ừm, Giang Lâm Nhi là do ta chiếu cố. Ngươi không cần tự xưng là sư điệt, làm hỏng quy củ trong môn phái."

Vạn Lâm Quân trưởng lão lạnh nhạt nói hai câu, thanh âm của Lý Trường Thọ vang lên ở trong đáy lòng y...

"Trưởng lão, không phải nói chuyện này."

Bình Luận (0)
Comment