Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 251 - Chương 251. Ta Không Xứng Có Đạo Lữ

Chương 251. Ta không xứng có đạo lữ Chương 251. Ta không xứng có đạo lữ

"Khục." Vạn Lâm Quân trưởng lão hắng giọng, dùng hai tay cầm gậy đồng, nhìn chăm chú Vong Tình thượng nhân, tiếp tục mở miệng: "Nếu ngươi đã có đạo lữ, vậy thì đơn giản. Gần đây ta mới luyện chế ra một loại đan dược, là nhằm vào Luyện Khí Sĩ Nhân Tộc cảnh giới Thiên Tiên đỉnh phong, không biết hiệu quả như thế nào, cho nên muốn tìm ngươi để thử một chút."

Vong Tình thượng nhân cười nói: "Hóa ra là việc này, trưởng lão ngài cứ nói thẳng là được."

Vạn Lâm Quân trưởng lão lạnh nhạt nói: "Ta có quanh co lòng vòng sao?"

"Không có."

Vong Tình thượng nhân cười làm lành đôi chút, Vạn Lâm Quân trưởng lão đã lấy ra một chiếc bảo nang.

Chiếc bảo nang này đến từ Lý Trường Thọ, cất ở trong đó, chính là Hùng Tâm Đan phiên bản bổ sung mới nhất...

Cảnh cáo Tình Thủy quá liều.

Vạn Lâm Quân trưởng lão lại nói: "Đan dược này, là cho người có đạo lữ dùng...ngươi hẳn là biết ý nghĩa của nó."

"Tất nhiên là biết!" Vong Tình thượng nhân mỉm cười, nhưng sau đó nụ cười của y trở nên hơi đông cứng lại, thở dài nói: "Nhưng ta chỉ biết đại khái, tổng thể mà nói cũng không được tính là tinh thông. Không dối gạt Vạn trưởng lão, lúc này ta cũng đang phát sầu vì việc này."

Vạn Lâm Quân trưởng lão gật gật đầu, vốn không muốn hỏi nhiều về chuyện cá nhân của người khác, nhưng lúc này Lý Trường Thọ đã không ngừng "hò hét" ở trong đáy lòng...

Hỏi tiếp, trưởng lão, cần phải hỏi tiếp!

"Sầu chuyện gì?"

"Chuyện này." Vong Tình thượng nhân thở dài.

Y đứng dậy, đi đến phía trước cửa sổ bên cạnh, nhìn chăm chú mây mù tiên hạc ngoài cửa sổ, nhìn chăm chú chỗ ở của Chín Tiên họ Tửu.

Vạn Lâm Quân trưởng lão cũng có một chút buồn bực, tiếp tục hỏi: "Ở giữa đạo lữ với nhau, không phải chỉ có một hai chuyện, sao ngươi lại phát sầu như vậy?"

"Không dối gạt trưởng lão, ta có lẽ không xứng có được đạo lữ..."

Không xứng?

Sắc mặt của Vạn Lâm Quân trưởng lão có một chút chấn động.

Ở trong đan phòng tại Tiểu Quỳnh Phong, Lý Trường Thọ lập tức bị chấn kinh, suýt nữa ngã ngửa ra đằng sau từ trên ghế.

Cái quái gì thế?

Vong Tình thượng nhân không phải là tu hành công pháp cùng loại với "Quỳ Hoa bảo điển" đó chứ?

Không đúng, coi như thật sự tu Quỳ Hoa bảo điển, Luyện Khí Sĩ vẫn có thể thông qua các loại thủ đoạn để khôi phục đạo thể tự thân, hơn nữa công pháp tu hành của Nhân Giáo đều theo đuổi tự tại viên mãn, không có khả năng...

Vạn Lâm Quân trưởng lão dọng gậy xuống đất, phát ra hai tiếng thùng thùng vang động, nói: "Có vấn đề gì thì cứ nói đi! Ta không giỏi những việc khác, nhưng vẫn hiểu một chút y thuật!"

"Ài." Vong Tình thượng nhân chậm rãi thở dài: "Không có quan hệ với y thuật, cũng không có quan hệ với đạo thể."

"Ồ? Vậy thì đó là chuyện gì?"

Vong Tình thượng nhân có một chút muốn nói lại thôi, Vạn Lâm Quân trưởng lão ở bên cạnh đứng dậy, chống gậy đi về phía trước hai bước, nói: "Phú Quý, ta cũng coi như là trưởng bối trong môn của ngươi, ngươi lại là lương tài trong môn phái, có hi vọng đột phá Kim Tiên nhất. Nếu như ngươi có khó khăn khó nói, thì cứ nói ra, ta sẽ toàn lực giúp ngươi."

"Đa tạ Vạn trưởng lão...được rồi!" Vong Tình thượng nhân vái chào, sau đó liền dùng tay làm dấu mời: "Xin mời trưởng lão đi theo ta đến thư phòng."

"Được." Vạn Lâm Quân trưởng lão chậm rãi gật đầu, đi theo Vong Tình thượng nhân đến thư phòng bên cạnh.

Vừa mới tiến vào thư phòng, Vạn Lâm Quân trưởng lão chính là nhướng mày.

Mà Lý Trường Thọ thông qua một tia tiên thức người giấy vụng trộm thả ra, cũng nhìn thấy ở chính giữa thư phòng, ở vị trí bắt mắt nhất treo một bức...

«Bảo lục Tân Hôn»!

"Khục! Khụ khụ!"

Ở phía trên Tiểu Quỳnh Phong, Lý Trường Thọ vừa ho vừa che miệng.

Đứng ở ngoài quan sát hai vị đại lão trong môn phái trực diện với bảo đồ do chính mình làm ra, thật sự là có một chút...

Xấu hổ.

Vạn Lâm Quân trưởng lão tập trung nhìn vào, sau đó hơi nhíu mày nói: "Vong Tình, ngươi đang muốn trêu chọc ta?"

"Trưởng lão, ta làm sao dám?" Vong Tình thượng nhân cười khổ nói: "Gần đây ta cũng bị môn công pháp này làm cho choáng váng."

"Công pháp?"

"Công pháp?"

Vạn Lâm Quân trưởng lão và Lý Trường Thọ cùng nhau sững sờ.

Vong Tình thượng nhân nói: "Trưởng lão ngài xem đi, vật này tên là bảo lục Tân Hôn, là Ngũ đệ tử của ta tặng cho. Tiểu Ngũ từng nói, bảo lục này, chính là phương pháp bắt buộc khi mới kết thành đạo lữ, ta cẩn thận suy nghĩ một ngày một đêm, phát hiện ra chí lý thiên địa ẩn chứa ở trong đó, có một chút huyền diệu, cần hai người đồng thời thi triển. Chỉ là, từ đầu đến cuối vẫn không thể lĩnh hội được nên tu hành môn công pháp này như thế nào, trong đó lại ẩn chứa phương thức vận chuyển tiên lực nào. Trưởng lão lại xem đi, thức thứ ba và thức thứ tư này, vốn là không quá mức liên quan...trưởng lão, Vạn trưởng lão?"

"Ngươi đó!" Vạn Lâm Quân trưởng lão dùng sức gõ gậy mấy lần, mắng: "Tu hành đến mức hồ đồ luôn rồi!"

Lý Trường Thọ đã sắp cười ngất, vào giờ phút này cũng có một chút kinh ngạc...

Vạn Lâm Quân trưởng lão không ngờ lại hiểu rất rõ.

Liền nghe thấy Vạn Lâm Quân trưởng lão nói: "Ta từng nhìn thấy loại công pháp này mấy lần, đây là phương pháp âm dương song tu! Chỗ mấu chốt nhất, chính là cần nam nữ đồng thời thi triển! Một mình ngươi đóng cửa suy nghĩ ở chỗ này, có thể suy nghĩ ra kết quả gì? Nam nữ như nhau nhưng cũng có sự khác biệt nhỏ, một số loại thuốc cũng cần chia ra nam nữ uống!"

"Đạo...đạo lý là như vậy sao?" Vong Tình thượng nhân cẩn thận ngẫm nghĩ, tiếp tục cười khổ: "Ta vốn định suy nghĩ thông thấu thuật này, lại đi tìm đạo lữ của ta. Trước đó thậm chí còn cảm thấy được, công pháp mà ai cũng đều biết, ta lại không lĩnh hội được, vốn dĩ không xứng có được đạo lữ. Chưa từng nghĩ, chung quy là đã tụt hậu, không để ý đến âm dương cũng có khác biệt. Đa tạ trưởng lão đề tỉnh!"

"Thiện, ngươi rõ ràng là được rồi."

"Đã hiểu rồi...lần sau ta sẽ đi tìm Lâm Nhi cùng nhau nghiên cứu."

Vạn Lâm Quân trưởng lão chậm rãi gật đầu, cũng không xem tấm bảo đồ kia thêm, xoay người bước ra ngoài.

Ngay sau đó, Vạn trưởng lão để viên đan dược kia lại, liền theo lời truyền âm âm thầm của Lý Trường Thọ, cáo từ rời khỏi Vong Tình Cư.

Đan dược kia, trước khi Vạn Lâm Quân trưởng lão đi, "cười lạnh" dặn dò mấy lần, nhất định phải là vào lúc ở một mình với đạo lữ mới có thể dùng, sau khi dùng cũng có thể đến Đan Đỉnh Phong nói hiệu quả như thế nào.

Vong Tình thượng nhân liên tục đáp ứng, sau khi đưa tiễn Vạn Lâm Quân trưởng lão, trở về trong thư phòng một lần nữa.

Do dự một hồi, tiếp tục ngồi ở đó lĩnh hội "huyền công".

Vẫn là phải hiểu thấu đáo phương pháp này, lại truyền thụ cho đạo lữ nhà mình, để tránh bị đạo lữ giễu cợt.

...

Sau nửa canh giờ, Tửu Ô nhận được phi hạc truyền thư của Lý Trường Thọ, vội vàng đáp xuống trước đan phòng Tiểu Quỳnh Phong, vừa mới tiến vào đại trận liền bị Lý Trường Thọ truy vấn một hồi.

"Sư bá, lúc dâng bảo đồ kia lên, ngài là căn dặn như thế nào?"

"Căn dặn như thế nào..." Tửu Ô nháy mắt mấy cái, cười nói: "Chính là căn dặn theo lời ngươi nói."

"Nguyên văn lời nói!" Lý Trường Thọ trịnh trọng nói: "Điều này rất mấu chốt!"

Bình Luận (0)
Comment