Lập tức, Ngọc Đế đích thân làm phát ngôn viên, giải thích cặn kẽ về hệ thống thần vị có hơn một nửa công sức của y này.
Phương thức Ngọc Đế phân chia thần vị Thiên Đình, thoáng có một chút...đơn giản.
Thần vị và chức quan có một chút khác biệt, thần vị có lục giai, Đạo Tổ Tam Thanh siêu nhiên ở bên ngoài thiên địa, không đưa vào trong đó.
Nhất giai chính là Ngọc Đế, Vương Mẫu, Lão Quân.
Nhị giai chính là nam tiên đứng đầu như Đông Mộc Công, tương đối điển hình còn có vị trí tứ ngự nắm giữ thực quyền, chỉ là lúc này vị trí tứ ngự đều là trống chỗ.
Tam giai chính là Chân Quân, Thiên Vương, chủ thần vị các bộ cũng ở hàng ngũ này.
Tứ giai dành cho các vị tinh quân, chính thần các bộ, phụ trách giám sát chu thiên vận chuyển, duy trì Thiên Đạo ổn định.
Nguyên Soái được Thiên Đình sắc phong, lĩnh quân hơn mười vạn cũng coi như được tính ở trong thần vị này.
Ngũ giai, lục giai thì phức tạp hơn, chủ yếu là "Phụ thần" của chính thần nhị giai, tam giai.
Ngoài ra còn có tiên lại, tán tiên Thiên Đình, không có cấp bậc.
Các bộ, chủ yếu đề cập đến tám bộ lôi, hỏa, đấu, ôn, đậu, thái tuế, tài chờ.
Tinh quân, phần lớn là chỉ hai mươi tám tinh tú.
Thần vị không có liên quan trực tiếp với thực lực, chỉ là đại biểu cho vị trí bên trong hệ thống thần vị Thiên Đình, quyết định đãi ngộ từng người có thể nhận được, cùng với ban thưởng Thiên Đạo công đức nhiều ít...
Lý Trường Thọ âm thầm tính toán trong đáy lòng, phát hiện ra lục giai thần vị Ngọc Đế phân chia này, kỳ thật có thể tỉ mỉ chia thành cửu giai, thập nhị giai.
Nhưng, lúc Ngọc Đế giảng thuật bộ hệ thống này, trong lời nói biểu lộ ra cảm giác tự hào nhàn nhạt...
Ừm, đây chính là hệ thống thần vị hoàn mỹ nhất!
Không có sơ hở gì!
Chính mình lên thiên thiên đình, cất bước chính là thần vị tứ giai, cũng là Lý Trường Thọ không nghĩ tới.
Chủ yếu vẫn là bởi vì, hiện tại ở trong phần lớn chỗ trống chính thần Thiên Đình, Ngọc Đế lại tiện tay ném ra chức vị cao.
Lý Trường Thọ vừa đàm luận việc này cùng với Ngọc Đế, vừa suy tư ở trong đáy lòng, linh quang bỗng nhiên lóe lên, phát hiện ra chỗ mấu chốt.
Lúc này Ngọc Đế làm ra cấu tạo thần vị lục giai, đối ứng với đông đảo thần vị, hẳn chính là ở bên trong Phong Thần Bảng sau này, muốn bổ khuyết những chỗ trống kia?
Vậy, nếu chính mình ảnh hưởng tới tư tưởng của Ngọc Đế lúc này, tăng thêm, giảm bớt, điều chỉnh các loại thần vị, chẳng lẽ không phải liền có thể trực tiếp ảnh hưởng đến đại kiếp Phong Thần?
Trong đáy lòng Lý Trường Thọ vừa toát ra ý nghĩ có một chút điên cuồng như vậy, liền trực tiếp ấn chết ý tưởng này trong đáy lòng.
Thuận tiện đào hố, chôn chặt, không quên giẫm mạnh hai phát...
Không có việc gì tính toán tào lao cái gì!
Phong Thần kia là lượng kiếp, sao có thể là sự tình một tiểu đệ tử Độ Tiên Môn bình thường cảnh giới Nguyên Tiên có thể tham dự!
Hàn huyên một hồi sự tình liên quan tới thần vị với Ngọc Đế, Lý Trường Thọ liền phát hiện ra...
Hứng thú nói chuyện của Ngọc Đế dần dần dày lên.
Lúc này ở bên ngoài chính là đèn hoa mới lên, Ngọc Đế cười nói: "Trường Canh, ngươi và ta không bằng đi ra bên ngoài nhìn một chút xem? Thế tục này, ta cũng rất ít đến."
"Bệ hạ đã có hào hứng, tiểu thần tự nhiên phụng bồi, có cần tiểu thần phái người an bài?"
"Không cần, an bài cái gì?" Ngọc Đế khoát khoát tay: "Để nguyên bản mới thú vị."
Lý Trường Thọ cười cười, đi theo bên người Ngọc Đế, rời hậu đường, đi về phía cửa sau miếu Hải Thần.
Ngọc Đế rốt cuộc là tới làm cái gì?
Hẳn là có thâm ý khác, nhưng chính mình thăm dò mấy lần, vẫn luôn không rõ ràng cho lắm.
Dù sao, tóm lại cũng không có khả năng là nhàn rỗi nhàm chán, đến tìm chính mình nói chuyện phiếm giải buồn.
Vừa muốn đi ra ngoài, hóa thân Ngọc Đế hơi nhíu mày, nhìn về phía góc hậu viện nào đó. Nơi đó có một vệt bóng đen cấp tốc che giấu ở trong bóng tối, lặng yên không một tiếng động biến mất không thấy gì nữa.
"Trường Canh, nơi này của ngươi dường như không quá yên ổn."
"Làm bệ hạ chê cười." Lý Trường Thọ truyền âm nói: "Có người đang ngó chừng miếu Hải Thần này của tiểu thần, chuyện như vậy không phải ngày một ngày hai, tiểu thần đã sớm thành thói quen."
"Ồ?" Hóa thân Ngọc Đế cau mày, truyền âm hỏi: "Có cần nhân thủ tương trợ?"
"Cảm ơn bệ hạ chiếu cố, nơi đây cũng không có đại sự gì." Lý Trường Thọ cười nói: "Tiểu thần ở chỗ này đều là hóa thân, bọn hắn cũng chỉ vẫn luôn điều tra."
"Ngươi không nói, ta còn suýt nữa quên." Hóa thân Ngọc Đế cười khẽ nói: "Đi thôi, sau khi đi ra khỏi cánh cửa này, ngươi và ta liền chớ có truyền âm. Ta gọi ngươi là Trường Canh huynh, ngươi gọi ta một tiếng Nhật Thiên huynh, ngày hôm nay đi vào phàm trần dạo chơi một phen."
Lý Trường Thọ: "…"
Bệ hạ ngài có thể đổi tên hay không? Hai chữ Nhật Thiên, thật sự có một chút khó có thể mở miệng.
Nhưng, đây cũng là do ý nghĩ của chính mình quá phức tạp...
Lý Trường Thọ theo lời mà đi, trong miệng không ngừng gọi Nhật Thiên huynh, Nhật Thiên huynh, làm cho tâm tình của Ngọc Đế càng thư sướng.
Cũng không biết phải chăng thật sự đúng dịp, hay là nhà dột còn gặp mưa.
Lý Trường Thọ đang bồi tiếp Ngọc Đế tản bộ trên đường, nhìn một chút phong cảnh nhân gian, đi dạo một vòng chợ đêm nhân gian.
Ngọc Đế dường như đều tràn đầy phấn khởi đối với mỗi sự kiện mỗi vật, nhất là đối với những vật nhỏ kẹo bọc đường, mứt quả, kẹo hồ lô này, biểu lộ ra hào hứng nồng hậu dày đặc, nhưng lại không đi nếm thử.
Lý Trường Thọ tự nhiên chỉ là ở bên cạnh bồi đi chơi, bồi đi dạo, bồi nói chuyện phiếm, lẳng lặng chờ một khắc Ngọc Đế mở miệng nói ra mục đích thật sự.
Đúng vào lúc này, một tia âm thanh vo ve quen thuộc chui vào trong tai Lý Trường Thọ.
Hóa thân Ngọc Đế đảo ánh mắt qua không trung, tiện tay vỗ tay áo, một vệt tiên quang màu vàng nhạt ở trong lòng bàn tay y biến mất không thấy gì nữa, một cái chớp mắt tiếp theo liền xuất hiện ở trong không trung, đâm thủng một con huyết muỗi.
"Trường Canh, nơi này của ngươi thật sự không yên ổn, trong lòng ta vô cùng lo lắng."
Lý Trường Thọ: cho ta một cái vé vào cửa Động Suất Cung, ta khẳng định sẽ dời đi qua ngay lập tức!
Khục, đùa thôi, đùa thôi.
Ngọc Đế bệ hạ, rốt cuộc là tới làm cái gì?
Đưa mắt nhìn hóa thân Ngọc Đế cưỡi mây thăng thiên, trong đáy lòng Lý Trường Thọ nổi lên một tầng lại một tầng nghi hoặc.
Hai ngày nay, hắn đều bồi tiếp Ngọc Đế làm chuyện gì?
Dạo phố, nói chuyện phiếm, nói chuyện trời đất, du lịch núi, chơi nước, giục ngựa lao nhanh.
Hắn, tiểu đệ tử Độ Tiên Môn cảnh giới Nguyên Tiên mới tấn thăng, quân sư của Long Tộc, Hải Thần Nam Hải, Nhân Giáo Tiểu Pháp Sư, bồi một nam nhân đi chơi hai ngày?
Chuyện này...
Chẳng lẽ trước khi lên Thiên Đình nhận chức, khảo hạch cuối cùng của Thiên Đình đối với chính mình, chính là phải chăng có thể bồi Ngọc Đế du sơn ngoạn thủy?
Đầu năm nay, hành vi khó hiểu thật sự nhiều lắm...
"Ba năm sau." Lý Trường Thọ trầm ngâm đôi chút, bắt đầu cẩn thận tính toán việc này.
Đây là Ngọc Đế xuống "Tuần tra" lần này, cho ra một cái tin tức duy nhất có giá trị.
Ba năm sau ý chỉ liền sẽ hạ xuống, chuyện này so với dự đoán của hắn, còn muốn sớm hơn không ít.