Lý Trường Thọ cẩn thận suy nghĩ mấy ngày, cảm thấy bộ lý luận này của Bạch Trạch, cũng là có chút thuyết pháp.
Trọng điểm là Bạch Trạch vô cùng chắc chắn, Lý Trường Thọ cũng không hiểu thần thông của Bạch Trạch rốt cuộc như thế nào, càng không tiện trực tiếp hỏi thăm lai lịch nội tình của Bạch Trạch...
Nhưng biện luận vẫn là phải tiếp tục biện luận, tư tưởng va chạm là không thể dừng.
Vì lý do ổn thoả, như thế nào cũng phải sử dụng hết đề tài biện luận còn lại.
Như thế, lại qua ba tháng, Lý Trường Thọ cuối cùng cũng yên tâm đối với Bạch Trạch...đại khái một thành.
Hắn cùng với Bạch Trạch từ biện luận ba ngày một lần, đổi thành nửa tháng một lần, giảm thiểu tần suất chính mình đi đến Hắc Trì Phong, tránh cho bị Linh Nga hoài nghi một ít vấn đề không nên hoài nghi.
Sự tình có quan hệ với Hữu Cầm Huyền Nhã, Lý Trường Thọ nói đại khái một lần đối với Bạch Trạch, Bạch Trạch không có một chút do dự gì, thống thống khoái khoái gật đầu đáp ứng.
Theo lời nói của Bạch Trạch, y đã thành kẻ kéo xe Nhân Giáo, tất nhiên là phải nghe Lý Trường Thọ phân công, huống chi, việc này còn có thể gia tăng một chút thanh danh cho y.
Đừng nhìn Bạch Trạch vẫn luôn ẩn cư trốn tránh, cũng là vô cùng để ý đối với hai chữ thanh danh.
Như thế, Lý Trường Thọ liền yên tâm lớn mật, giao nhiệm vụ này cho...Ngao Ất.
Do Thiên Đình và Long Cung âm thầm phái người, thả ra tin tức trong các nơi phường trấn tại Ngũ Bộ Châu, tuyên truyền "Thụy thú Bạch Trạch" là "biểu tượng thuần khiết và chính nghĩa ", thuận tiện triệt tiêu một ít ấn tượng cố hữu "Mười đại Yêu Soái".
Lý Trường Thọ tự tay vẽ «Bạch Trạch Uống Thủy Đồ», «Bạch Trạch Đạp Sóng Đồ», Bạch Trạch sau khi cũng là có một chút kinh ngạc.
"Bản thể của bần đạo lại sinh...thuận mắt như vậy?"
Lúc ấy Lý Trường Thọ chỉ có thể bảo trì mỉm cười, tất nhiên không thể nói chính mình có kỹ thuật đồ lại đại pháp.
Điều quan trọng là bố cục và hiệu ứng ánh sáng!
Thuận tiện, Lý Trường Thọ cùng với Bạch Trạch cũng liên thủ làm chuyện đầu tiên —— chế tạo hình tượng nữ thần chiến tranh Thiên Đình cho Hữu Cầm Huyền Nhã, cũng thiết kế tất cả các chi tiết Hữu Cầm Huyền Nhã lên trời.
Hữu Cầm Huyền Nhã gần đây vẫn luôn bế quan đột phá, củng cố tu vi, vào giờ phút này cũng không biết, đoàn đội phía sau màn đẩy nàng trở thành thần tượng Hồng Hoang, đã được mở rộng theo kiểu gấp đôi.
Tiếp theo, chính là chờ thanh danh của Bạch Trạch chậm rãi tăng lên...
Để tăng tỷ lệ xuất hiện của Bạch Trạch, ngoại trừ hai quyển tranh cuốn lưu truyền ra ngoài kia, Lý Trường Thọ cũng đang suy nghĩ, tìm một thời cơ thích hợp, để Bạch Trạch đi ra ngoài tản bộ hai vòng.
Đợi việc này an bài không sai biệt lắm, Lý Trường Thọ chủ động hỏi sự tình có quan hệ đến Lục Áp đạo nhân.
Bạch Trạch do dự một hồi, vẫn là thổ lộ một chuyện "đại sự" đối với Lý Trường Thọ.
"Thuỷ Thần, không cần thiết bức Lục Áp đến tuyệt lộ, trong tay gã có một kiện bí bảo, gọi là Đinh Đầu Thất Tiến Thư."
Trong đáy lòng Lý Trường Thọ khẽ động, cười nói: "Bí bảo này, hẳn là còn lợi hại hơn so với "Mời bảo bối xoay người" của gã?"
"Không sai!" Bạch Trạch lộ vẻ mặt nghiêm mặt, chậm rãi gật đầu: "Người biết lai lịch bảo vật này, không tính các vị Thánh Nhân lão gia, bên trong Hồng Hoang tuyệt đối sẽ không vượt qua mười sinh linh. Đinh Đầu Thất Tiến Thư, có thể giết Đại La trong vô hình, đại giới luyện chế khá lớn, bản thân vô cùng ác độc, có thể nói là hại người hại mình. Nhưng chỉ cần trói buộc một tia nguyên thần của Đại La Kim Tiên ở bên trên người rơm, mỗi ngày thăm viếng, bắn tên đối với người rơm, liền có thể làm cho Đại La kia vô lực phản kháng, hóa thành huyết thủy..."
Lời nói của Bạch Trạch dừng lại, nhìn nụ cười vẫn luôn rất bình tĩnh bên miệng của Lý Trường Thọ, đầu tiên là sững sờ, sau đó liền lộ vẻ mặt giật mình.
"Thuỷ Thần đã sớm biết?"
"Chuyện bí ẩn như vậy, ta làm sao có thể biết?" Lý Trường Thọ dần dần thu liễm nụ cười, lạnh nhạt nói: "Như thế xem ra, vị Lục Áp này quả nhiên là phải lập tức loại bỏ. Bạch tiên sinh, Đinh Đầu Thất Tiến Thư kia lợi hại như thế, vậy thì có cách nào né tránh không?"
"Theo ta được biết, cũng không có cách né tránh, trừ phi là ở trong lúc đối phương phát động chú thuật, tìm được nơi đối phương thi pháp, phá hỏng người rơm." Bạch Trạch trầm ngâm vài tiếng, lại nói: "Nhưng chỉ cần phát động Đinh Đầu Thất Tiến Thư, liền cần tiêu hao khí vận và công đức, bằng vào công đức tích lũy của Thuỷ Thần bây giờ, Đinh Đầu Thất Tiến Thư có thể phát huy hiệu quả hay không cũng là không thể biết được. Tóm lại, Thuỷ Thần vẫn phải cẩn thận. Hơn nữa, bần đạo tuy biết lời này không nên nói, nhưng Lục Áp dù sao cũng coi như là con cháu của bần đạo, cũng muốn cầu tình vì gã."
Lý Trường Thọ hơi suy tư, chậm rãi lắc đầu, ấm giọng nói nói: "Việc này cũng không phải là ta có thể làm chủ, nếu Lục Áp có thể hủy Đinh Đầu Thất Tiến Thư, kế tiếp lại không làm ra cử động quá kích gì, ta đây có thể ở trên mặt mũi của Bạch tiên sinh, xin tha cho gã ở trước mặt Ngọc Đế bệ hạ, cho gã một con đường sống. Chỉ là, nếu gã không đi đường sống..."
"Đa tạ Thuỷ Thần." Bạch Trạch cười khổ: "Tâm tính của Lục Áp kém xa so với phụ thân gã, chỉ sợ là cuối cùng sẽ khó sống."
"Hi vọng như thế. " Lý Trường Thọ đáp lời trong đáy lòng, đưa chủ đề này qua.
Bạch Trạch mạnh hơn, vào giờ phút này cũng không thể suy tính ra đại kiếp Phong Thần, càng không suy tính ra Lục Áp sinh động cỡ nào ở bên trong đại kiếp Phong Thần.
Lý Trường Thọ có thể lấy tính mạng của Lục Áp hay không, bản thân cũng không có bất kỳ nắm chắc nào, chỉ có thể tùy thời mà động, chờ Lục Áp phạm sai lầm bên trong "Thiên yêu giằng co" lần này —— mỗi một cử động nhằm vào Yêu Tộc của Thiên Đình bây giờ, kỳ thật đều ẩn hàm tầng thâm ý này.
"Bạch tiên sinh." Lý Trường Thọ nhìn trung niên đạo sĩ mặt mày tỏa sáng trước mặt này: "Ngày hôm nay không bằng bộc lộ tài năng trù nghệ, ta đi mời chưởng môn và một vị trưởng lão chiếu cố rất nhiều đối với ta bên trong môn phái, tới cùng nhau uống rượu nói chuyện phiếm."
Bạch Trạch vui vẻ nói: "Thiện! Lần này bần đạo nhất định phải bộc lộ tài năng thật tốt!"
Nói xong xoay người lại, sải bước đi về hướng phòng bếp chiếm diện tích càng lúc càng lớn kia, cả người thụy thú đều là tinh thần tăng vọt.
Lý Trường Thọ cưỡi mây đi đến Đan Đỉnh Phong, mời Vạn Lâm Quân lão gia tử đến Hắc Trì Phong dự tiệc.
Bây giờ khoảng cách của Vạn Lâm Quân trưởng lão với Kim Tiên Kiếp đã không xa, một ~ hai trăm năm hẳn là có thể vững bước đến Kim Tiên Kiếp, dính nhiều một chút khí tức điềm lành của thụy thú cũng là vô cùng tốt...
Ở phía chưởng môn tất nhiên không thể do mình đi mời, Lý Trường Thọ mặt ngoài dù sao chỉ là môn nhân Độ Tiên Môn bình thường, một khối ngọc phù truyền tin như vậy là đủ rồi.
Sau nửa canh giờ, mấy người tụ tập ở bên trên Hắc Trì Phong.
Bạch Trạch mở yến, Linh Nga hiến khúc, Lý Trường Thọ cùng với Vạn Lâm Quân lão gia tử đàm luận đan đạo độc đạo.