Tại hậu đường miếu Hải Thần.
Lý Trường Thọ đang ngồi ở chủ vị, ba vị Chân Nhân Hoàng Long, Thái Ất, Ngọc Đỉnh ngồi ở bên cạnh tay trái hắn, thưởng thức trà thơm thế gian, nói sự tình lần đại kiếp nạn này.
Hoàng Long Chân Nhân mắng: "Hôm đó tên gia hỏa đến Ngọc Hư Cung kia, chính là vị chính thần Thiên Đình Phù Nguyên, quả thực là cố ý gây sự! Ai biết được, gã quay đầu liền đi đến trước mặt Ngọc Đế cáo trạng, Ngọc Đế giận dữ lại đi đến Tử Tiêu Cung. Tự nhiên chọc ra chuyện lớn cho Xiển Giáo chúng ta như vậy!"
Thái Ất Chân Nhân cười xùy một tiếng: "Thiên Đình chiêu mộ tiên thần thật đúng là không kén ăn."
"Không thể nói như thế." Lý Trường Thọ lộ vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Thiên Đình vừa mới cất bước, bị kẻ có dụng ý khó dò trà trộn vào, cũng không có cách nào tránh khỏi."
Ngọc Đỉnh Chân Nhân nói: "Việc này cũng không thể đảo ngược Thiên Đình, hai giáo Xiển Tiệt lẽ ra phải nhập kiếp, chỉ là không ngờ được tới, phương tây cũng nhập kiếp."
"Ồ?" Lý Trường Thọ ngạc nhiên nói: "Ngọc Đỉnh sư huynh có thể nói rõ chi tiết hay không?"
"Bần đạo không phải rất giỏi ăn nói!" Ngọc Đỉnh Chân Nhân trầm ngâm vài tiếng, nghiêm mặt nói: "Chuyện này có quan hệ với lý giải đối với Thiên Đạo. Nếu coi Thiên Đạo như là sinh linh, vậy nhiều nhất ở trong cơ thể sinh linh này, chính là Nhân Tộc, cái gọi là nhân vật chính trong thiên địa, Nhân Tộc chính là tập hợp khí vận của sinh linh."
"Đại kiếp Viễn Cổ, ứng ở trên người Long Phượng Kỳ Lân. Đại kiếp Thượng Cổ, ứng ở trên người Vu Tộc Yêu Tộc. Lần đại kiếp nạn này ứng ở trên người Nhân Tộc, nhưng khí vận Nhân Tộc tụ tập ở bên trong phàm tục, nói một cách khác, nhân vật chính bên trong thiên địa thật ra là phàm nhân, ở bên trong Thiên Đình, ngoại trừ Ngọc Đế Vương Mẫu, chủ thể chính là Nhân Tộc. Tam Giáo Đạo Môn chúng ta dùng giáo hóa Nhân Tộc để lập giáo, ngoại trừ Nhân Giáo, sau Thượng Cổ cực ít làm sự tình giáo hóa, nhưng đều được khí vận Nhân Tộc bảo vệ."
"Mượn khí vận Nhân Tộc càng nhiều, càng phải trả nhiều ở bên trong đại kiếp, Xiển Giáo chúng ta như thế, Tiệt Giáo cũng là như thế. Tiệt Giáo còn rắc rối hơn một chút, Tiệt Giáo tương đương với mượn khí vận Nhân Tộc, che chở vạn linh chi tộc...phàm là Luyện Khí Sĩ không có dính dáng với Nhân Tộc, chỉ sợ là đều khó mà vượt qua lần đại kiếp nạn này. Trước đây khi ta suy tính ra đại kiếp, cũng ngộ ra được những điều này, chỉ là không ngờ được, kiếp nạn cũng không phải là Nhân Hoàng phát động, mà là phát động từ Ngọc Đế bệ hạ. Những chuyện này, đều là định số, không có vị Phù Nguyên kia, cũng sẽ là một hình thức khác mà thôi."
Ngọc Đỉnh vừa dứt lời, toàn bộ nội đường im ắng, Lý Trường Thọ, Hoàng Long Chân Nhân, Thái Ất Chân Nhân, đều đang kinh ngạc mà nhìn Ngọc Đỉnh.
Ngọc Đỉnh Chân Nhân cau mày nói: "Bần đạo nói sai gì sao?"
Lý Trường Thọ vội nói: "Sư huynh cao kiến, thật sự sâu sắc!"
Hoàng Long Chân Nhân nhíu mày hỏi: "Ngọc Đỉnh sư đệ, ngươi làm sao ngộ được những điều này?"
"Này!" Thái Ất Chân Nhân nhảy ra một bước, trừng mắt nhìn Ngọc Đỉnh Chân Nhân, lấy ra Cửu Long Thần Hỏa Tráo cầm trong tay: "Yêu ma phương nào dám giả mạo Ngọc Đỉnh sư đệ! Sư đệ của ta làm sao lại không có kiến thức như ngươi!"
Ngọc Đỉnh bất đắc dĩ nói một câu: "Đây bất quá là một ít cảm ngộ, là do ngày bình thường sư huynh ngươi luôn suy nghĩ mắng chửi người, luyện bảo như thế nào, làm chậm trễ việc tu hành của chính mình."
"Có sao?" Thái Ất Chân Nhân cười ngượng ngùng nói.
Lý Trường Thọ cùng với Hoàng Long Chân Nhân liếc nhìn nhau, lập tức cùng nhau cười to.
Lý Trường Thọ sai người chuẩn bị tiệc rượu, trò chuyện việc này cùng với ba vị tiên nhân, lại âm thầm mời Triệu Công Minh đến đây.
Ba giáo sẽ nhập kiếp chính là Xiển Tiệt phương tây, Đạo Môn cùng với phương tây vốn là hai nhà, cách tốt nhất là phân chia trận doanh trước và tăng cường quan hệ giữa Xiển Tiệt.
Lý Trường Thọ tự biết, phương tây chắc chắn sẽ toàn lực lôi kéo Xiển Giáo, đây là chỗ kế tiếp hắn cần an bài.
Không bao lâu, hậu đường yến tiệc vui vẻ, tiếng cười không ngớt.
Cùng lúc đó, ở bên trên Tam Tiên Đảo.
Một vệt bóng trắng rời mây mù ngàn dặm, ẩn ở giữa thiên địa, tiến đến Đông Thắng Thần Châu.
Không nghĩ tới, người thành thật Ngọc Đỉnh này, mới là người biết chuyện.
Đứng ở cửa ra vào hậu đường miếu Hải Thần An Thủy Thành, đưa mắt nhìn mấy vị tiên nhân cưỡi mây mà đi, lão thần tiên Đạo Nhân Giấy Lý Trường Thọ khẽ hít vào một hơi.
Hương thơm của tiên tửu hòa quyện với huyên náo thế gian, làm cho Lý Trường Thọ có chút cảm giác dường như đã trải qua mấy đời.
Lúc này, lại nhìn về phía trước, nhìn đủ loại việc mình đã làm trước đây, vẫn cảm thấy...
Chưa đủ ổn.
Đã bao nhiêu lần suýt bị Thiên Đạo xóa sổ, và bao nhiêu lần suýt trở thành tro tàn của đại kiếp!
Những thứ hào nhoáng chỉ đẹp mà không có thực như "hộp thư không gian", về sau vẫn nên ít suy nghĩ, hiện tại cấp thiết nhất, chính là nghiên cứu ra một món đồ chơi nhỏ có thể đo trạng thái của mình—— luôn giám sát chính mình, phải chăng có bị đại kiếp ảnh hưởng, làm việc phải chăng khác biệt so với trước đây.
Trước đó chính mình có thể nghĩ đến kiếp vận sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc của Luyện Khí Sĩ, quấy nhiễu phán đoán Luyện Khí Sĩ làm ra, cho nên làm ra Không Minh Đạo Tâm để đề phòng, thế nhưng không nghĩ tới còn cần có trang bị tự kiểm tra!
Thật sự thiếu ổn định!
Từ giờ cho đến khi các Thánh Nhân đi đến Tử Tiêu Cung ký tên Phong Thần Bảng, liền tiến hành tiêu diệt Yêu Tộc phản thiên tại ranh giới Bắc Châu, tham gia vào một số hoạt động tuyển dụng cho Thiên Đình.
Thời gian còn lại, liền dùng để hoàn thiện đạo của chính mình, đây mới là...một trong những át chủ bài lớn nhất của chính mình sau này!
Xoay người lại, phất tay áo, bàn và bát đĩa ở hậu đường hóa thành bột phấn, cỗ Đạo Nhân Giấy này của Lý Trường Thọ chui vào mặt đất, tâm thần bắt đầu đồng thời suy tư mấy cái vấn đề tương quan.
Như thế nào mới có thể tiếp tục tăng cường năng lực phòng ngự của Tiểu Quỳnh Phong, lại làm như thế nào mới có thể khiến cho địch nhân không có cách nào nhằm vào các nàng Linh Nga.
Lên Thiên Đình?
Việc này nhìn như đơn giản, trên thực tế lại cất giấu cự tai hoạ ngầm lớn, Thiên Đình là nơi chịu ảnh hưởng của Thiên Đạo sâu nhất.
Trong Hồng Hoang này, liền không có một căn phòng an toàn chân chính, mọi thứ đều là tương đối, chính mình chỉ có thể đẩy nắm chắc lên chín thành tám mà thôi.
Bên trong An Thủy Thành, sự tình của một trăm linh tám vị Ma Binh tiền bối kia, cũng phải được thu xếp.
Nếu sau khi bọn họ thoát khỏi trạng thái nhập ma, có người nguyện ý được mình thuê với mức lương cao để làm “nhân viên bảo vệ” thì đó quả là một điều tốt.
Sinh tử không phải là việc nhỏ, sống mới là quyền cơ bản nhất của con người.
Vì bảo hộ an nguy của người bên cạnh chính mình, chỉ có thể tận lực lừa dối những lão công thần Nhân Tộc này một chút.
Vì thế, cho dù gánh vác một chút tự trách, Lý Trường Thọ cũng chỉ có thể nhận.