Cái miệng của Thái Ất Chân Nhân đắc tội không ít người, lúc đại kiếp sắp buông xuống, Thái Ất Chân Nhân không kéo theo cao thủ có tu vi cảnh giới cứng cáp, cũng không dám ra ngoài lung tung.
Chịu ảnh hưởng của kiếp vận, lúc này bí pháp suy tính bị cấm, mấy vị cao thủ Xiển Giáo cũng không suy tính ra lai lịch của Dương Tiễn.
Nhưng sau khi bọn hắn nghe ngóng ở trong thành, liên tưởng đến sự tình "Muội muội của Ngọc Đế hạ phàm kết thân với phàm nhân" mà Hồng Hoang xôn xao mấy ngày nay, cả đám đều cảm thấy khó xử.
Xích Tinh Tử nói: "Hiện giờ Thiên Đình chủ đạo đại kiếp, chúng ta cần phải cân nhắc mặt mũi của Thiên Đình Ngọc Đế sư thúc mới đúng."
"Bần đạo ngược lại là thật sự muốn thu nhận y, phần đại khí vận này thật sự khó có được!" Thái Ất thở dài nói: "Đáng tiếc, nhân quả trên người tên gia hỏa này quá lớn, sau này hẳn là sẽ thủy hỏa bất dung cùng với Thiên Đình. Chỉ bằng vào cái miệng của bần đạo, chỉ sợ là không gánh nổi hắn."
"Để cho bần đạo." Ngọc Đỉnh Chân Nhân thấp giọng nói một câu, không đợi Hoàng Long Chân Nhân nói chuyện, đã cưỡi mây chậm rãi nhẹ nhàng đáp xuống.
Hoàng Long Chân Nhân: ta kỳ thật cũng không để ý...
Không bao lâu, Ngọc Đỉnh Chân Nhân liền cưỡi mây mang Dương Tiễn cùng với Dương Thiền bay lên không trung, Dương Tiễn có một chút cảnh giác nhìn những lão đạo này, Ngọc Đỉnh Chân Nhân đưa tay làm cho y ngủ mê man, dùng tiên lực nâng ở phía sau.
Xích Tinh Tử có một chút muốn nói lại thôi, nhưng cũng không nói thêm cái gì, chỉ nói một tiếng:
"Trở về thôi."
Mấy vị Chân Nhân cưỡi mây, bay về phương bắc.
Hả?
Trong lòng Ngọc Đỉnh Chân Nhân có cảm giác, quay đầu nhìn một ngõ hẻm nào đó ở thành trì trần tục bên dưới, liền nhìn thấy bóng người lóe lên, nở một nụ cười nhẹ.
Thái Ất Chân Nhân cưỡi mây tiến tới, hai tay giấu ở trong tay áo, đánh giá Dương Tiễn cùng với Dương Thiền, thầm nói: "Sư đệ ngươi nhất định phải tiếp nhận phần nhân quả này?"
"Không sao." Ngọc Đỉnh thu hồi ánh mắt nhìn chăm chú vào ngõ hẻm kia: "Là Trường Canh."
Thái Ất Chân Nhân hít vào một hơi, có một chút nghĩ không ra.
...
Vào ngày thứ hai khi Dương Tiễn bị Ngọc Đỉnh Chân Nhân mang đi, Lý Trường Thọ thực hiện một chuyện lớn trù bị đã lâu.
Mang một trăm linh tám Ma Binh đi đến Địa Phủ, tìm Hậu Thổ nương nương cầu viện!
Hắn dùng Huyền Hoàng Tháp che chở bản thể, đi đến Long Cung mượn một chiếc thuyền lớn, mang theo một trăm linh tám Ma Binh trùng trùng điệp điệp lao tới phía đông Đông Hải, đi đến U Minh Địa Phủ, đi vào trong Phong Đô Thành.
Dùng đạo quả thất tình lục dục của Hậu Thổ nương nương, thử xem có thể cứu vớt đạo tâm của những Ma Binh này hay không.
Cùng lúc đó, ở bên trên Tam Tiên Đảo.
Quỳnh Tiêu, Bích Tiêu, Hạm Chỉ Tiên, mang theo lời đồn mới nghe được từ bên ngoài, vội vàng đến bên trong lầu các của Vân Tiêu tiên tử, nói cho Vân Tiêu sự tình Vân Hoa tiên tử đang lưu truyền bên trong Hồng Hoang.
Lúc này ở bên trong phiên bản lưu truyền, không biết là bởi vì có người hữu tâm tính kế, hay là truyền miệng có sai lầm, đã đổ cái chết của Dương Thiên Hữu cùng với trưởng tử cho Thiên Đình hạ độc thủ.
Ở bên trong câu chuyện này, Thuỷ Thần Thiên Đình Lý Trường Canh trở thành ác nhân, lại là định tội cho Vân Hoa tiên tử, lại là tự mình áp giải Vân Hoa tiên tử lên trời, chờ lệnh trấn áp Vân Hoa tiên tử ngàn năm.
Quỳnh Tiêu cau mày nói: "Theo lý thuyết, tỷ phu, hắc hắc, tên gia hỏa Thuỷ Thần này là đệ tử yêu thích của Đại sư bá, không cần phải làm những công việc bẩn thỉu này cho Ngọc Đế."
"Ta cũng cảm thấy có kỳ quặc." Bích Tiêu tiên tử có một chút nghiêm túc nói thầm.
Vân Tiêu tiên tử ngâm khẽ vài tiếng, ôn nhu nói: "Vì sao ta cảm thấy, hắn áp giải Vân Hoa tiên tử là thật sự hộ tống, trấn áp Vân Hoa tiên tử dường như là vì bảo hộ kế tiếp, định tội cho Vân Hoa tiên tử, dường như là chủ động mang tiếng xấu, đè ép việc này xuống...trong này hẳn là còn có chuyện khác. Tam muội, cho phép ngươi ra ngoài một chuyến, xác minh nhân quả trước sau của việc này. Nếu như người khác có ý chửi bới, ta cũng không thể khoanh tay đứng nhìn."
"Ài, không thể dùng bí pháp suy tính, thật là lao lực!" Quỳnh Tiêu phàn nàn một câu, lấy ra Kim Giao Tiễn, thân hình phá không mà đi.
Nửa ngày sau, Quỳnh Tiêu mang về chuyện xưa hoàn chỉnh, nói Ngọc Đế chỉ hạ lệnh mang một nhà năm người bọn họ lên trời, kết quả là có Thiên Binh đã bị khống chế.
Một vị chính thần tên là Phù Nguyên Tiên Ông chết bởi một câu nói của Thuỷ Thần, trực tiếp hóa thành tro bụi, hơn mười vị tiên thần Thiên Đình rất giống như là bị khống chế tâm thần...
Vân Tiêu cẩn thận suy tư một hồi, thấp giọng nói: "Chẳng trách, hắn chỉ có thể đứng ra chịu đựng chuyện này, trong này chỉ sợ là có Thánh Nhân ra tay."
Mấy vị tiên tử khác quay mặt nhìn nhau.
"Thánh Nhân? Vì một chút chuyện như vậy? Cũng không đến mức như thế..."
"Không cần phải nhắc lại việc này, ta cũng tạm thời không thể nhìn thấu tính kế phía sau, chỉ cần kể lại câu chuyện hoàn chỉnh cho các tiên đảo trong môn phái là được."
Vân Tiêu nâng cằm suy nghĩ một hồi, lấy bút mực ra, viết xuống một phong thư, đưa cho Quỳnh Tiêu.
"Nếu Đại ca còn ở chỗ của hắn, bảo Đại ca chuyển giao phong thư này giúp ta. Cho dù hắn không thèm để ý người khác hiểu lầm, ta vẫn muốn hỗ trợ hắn một chút."
Quỳnh Tiêu cùng với Bích Tiêu liếc nhìn nhau, từng người cười ra tiếng, vội vàng cáo lui vào trước khi tỷ tỷ trách tội, từng người phát ra ngọc phù truyền tin.
Ở bên kia, bên trong Lục Đạo Luân Hồi Bàn.
Lý Trường Thọ đang đứng bên bờ ao ngâm hồn phách của sư phụ Tề Nguyên, chờ đợi Hậu Thổ nương nương "chậm rãi" đi tới.
"Nương nương." Lý Trường Thọ quay người hành lễ, cười nói: "Có thể lại giúp ta một chuyện hay không?"
Hậu Thổ cười nói: "Là sự tình Ma Binh Nhân Tộc Thượng Cổ? Trước đây ta đã đáp ứng ngươi việc này, sao lại nói là giúp."
"Là chuyện này..." Lý Trường Thọ lật tay trái, lòng bàn tay có một viên bảo châu nhẹ nhàng lấp lóe sáng ngời: "Nơi đây có một hồn một phách Nhân Tộc nào đó, không biết dựa vào Lục Đạo Luân Hồi Bàn, có thể bù đắp hồn phách này hay không?"
Hậu Thổ nhẹ giọng hỏi: "Hồn phách có nát không?"
"Nát." Lý Trường Thọ gật đầu đáp nói: "Có thể nói là không còn sót lại một chút cặn bã, may mà ta rút đi một tia hồn phách của y trong chớp mắt."
"Nếu như nát thì có thể tu bổ, nếu các hồn phách khác vẫn còn, vậy thì Thiên Đạo sẽ không cho phép." Hậu Thổ nói: "Trước đây y chỉ cần đã từng luân hồi bên trong Luân Hồi Bàn, liền sẽ lưu lại một tia ấn ký. Thu thập những ấn ký này lại, nhặt những hồn phách vỡ nát, theo chỉ dẫn của tia hồn phách còn sót lại, chỉ cần một ~ hai trăm năm là liền có thể khôi phục. Để vào bên trong ao đi, y tên là gì?"
Lý Trường Thọ cẩn thận từng li từng tí đưa một tia hồn phách này vào bên cạnh hồn phách của sư phụ, trong miệng nói: "Dương Thiên Hữu."
Hậu Thổ ngạc nhiên nói: "Đây là sư huynh đệ cucar ngươi sao?"
"Không phải." Lý Trường Thọ ngẫm nghĩ, cười nói: "Xem như là đệ tử ký danh của ta, cộng thêm một chút...tiểu át chủ bài."