Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 873 - Chương 873.

Chương 873. - Chương 873. -

Chuyện này khác biệt cùng với Thánh Nhân tự tay tính kế phàm nhân, phía sau Triệu Công Minh là Thông Thiên Giáo Chủ thời kỳ toàn thịnh, còn có Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thái Thanh lão sư sóng vai với nhau.

Lý Trường Thọ cùng với Linh Nga vừa đến đầm nước trên Hắc Trì Phong, Linh Nga liền cầm lấy chiếc bảo bình kia, cười gọi: "Bạch tiên sinh nhìn này! Thứ này là sư huynh cho ta!"

"Ồ?" Khóe miệng của Bạch Trạch có một chút run rẩy, nghiêm mặt nói đối với Lý Trường Thọ: "Linh bảo được luyện chế từ bảo tài tiên thiên như vậy, ở trong thời đại bây giờ này cũng coi như trọng bảo, đừng có để Linh Nga rêu rao ra ngoài như vậy, nàng ngay cả trường sinh cũng còn chưa tới."

Lý Trường Thọ cười nói: "Bạch tiên sinh hãy cẩn thận cảm ứng."

"Ừm? Đạo vận Thái Thanh Thánh Nhân...chuyện này?"

"Lão sư ban thưởng." Lý Trường Thọ cười nói một câu: "Xem như cho vật hộ thân cho Linh Nga."

Linh Nga nháy mắt mấy cái, nhỏ giọng nói: "Thánh Nhân lão gia còn giống như thu ta làm đệ tử ký danh."

"Không sai." Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Suýt nữa quên, lát nữa muội nhớ đi đến trước bức tranh lão sư hành lễ."

Bạch Trạch ở bên cạnh há hốc mồm, yên lặng nhéo nhéo râu của chính mình, trong mắt tràn đầy tang thương.

Linh Nga cùng với Lý Trường Thọ liếc nhìn nhau, hai sư huynh muội cười cười nói nói, Linh Nga thu hồi bảo bình, tự nhiên sẽ không dễ dàng hiển lộ đối với người ngoài.

Trong đáy lòng nàng vô cùng rõ ràng, tư chất, ngộ tính của chính mình, còn kém rất nhiều so với tiêu chuẩn chọn đệ tử ký danh của Thánh Nhân, coi như là cơ duyên nghe Thánh Nhân giảng đạo cũng đều không có.

Có thể được Thánh Nhân chính miệng thu nhận làm đệ tử ký danh, bất quá là dính ánh sáng của sư huynh, cho chính mình nhiều thêm một tầng bảo hộ, cho nên nàng cũng không quá để ý đối với chuyện này.

Lý Trường Thọ cũng không biết...

Chỉ cần bản thể sư huynh không ra ngoài, nàng kỳ thật không thiếu cảm giác an toàn.

Không bao lâu, một vệt lưu quang màu xanh nước biển bay tới từ Phá Thiên Phong, chính là Hữu Cầm Huyền Nhã đã đợi từ lâu.

Sau khi nàng đáp xuống liền ôm quyền hành lễ, trong đôi mắt đẹp mang theo một chút chờ mong.

"Trường Thọ sư huynh, Bạch tiên sinh, Linh Nga sư muội."

"Trước đây đột nhiên có chuyện quan trọng làm chậm trễ, mong rằng ngươi chớ trách." Trong mắt Lý Trường Thọ toát ra một chút áy náy.

Hữu Cầm Huyền Nhã hé miệng mỉm cười, nói: "Sư huynh bề bộn nhiều công việc, không cần giải thích vì Huyền Nhã, Huyền Nhã đều hiểu."

Chuyện này, ngược lại là có thể hiểu.

Những năm huấn luyện xấu hổ này, khục, huấn luyện liên quan tới siêu cấp Thiên Binh những năm này, làm cho độc tính của Hữu Cầm Huyền Nhã cũng giảm xuống không ít.

Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Lúc này ngươi đã sẵn sàng chưa? Chuyến đi này, ngươi rất nhanh liền sẽ trở thành một lá cờ của Thiên Đình đối với bên ngoài, tu vi của ngươi có thể sẽ bởi vậy mà cấp tốc tăng lên, sự chú ý ngươi tiếp nhận cũng sẽ vượt qua tiên thần bình thường gấp trăm lần. Nhưng ngươi không thể đánh mất niềm tin. Điều ngươi muốn theo đuổi phải luôn là chính nghĩa trong nội tâm, chính đạo tang thương, chúng sinh cân bằng, sinh linh đều phải có quyền lực sinh tồn ở trong thiên địa. Sẽ có người nói ngươi kiên trì như vậy là ngây thơ mà không thực tế, nhưng ngươi sẽ dùng kiếm trong tay chính mình nói cho bọn hắn, không đi làm những việc này, không đi kiên trì giữ gìn trật tự thiên địa, không đi phát ra tiếng nói vì chính nghĩa, chính là dung túng đối với cái ác! Cho dù ngươi không phải cao thủ tu đạo bên trong thiên địa, cũng phải làm một chùm ánh sáng, chiếu rọi chúng sinh!"

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Hữu Cầm Huyền Nhã tràn đầy sáng ngời, da thịt thổi qua liền xước dường như cũng tràn ngập ánh sáng thánh khiết.

Nàng trịnh trọng gật đầu, bím tóc đuôi ngựa ở sau lưng nhẹ nhàng lắc lư.

"Sư huynh, ta đã sẵn sàng!"

Linh Nga ở bên cạnh chớp mắt một hồi, cảm thấy những gì sư huynh nói vừa rồi...rất lợi hại.

Bạch Trạch ở bên cạnh không nhịn được nói thầm: "Luôn cảm thấy Thuỷ Thần ngươi nếu làm người ác, thật sự có thể náo loạn thiên địa long trời lở đất, còn sẽ có một đám thủ hạ thề chết cũng đi theo ngươi."

Lý Trường Thọ cười khẽ, nói: "Trên đời này có một bộ phận ác nhân bản tính ác độc, có một bộ phận ác nhân bất quá chỉ là quan niệm khác biệt. Huyền Nhã, chúng ta đi lên Thiên Đình thôi...Bạch tiên sinh, làm phiền."

"Đây là việc ta phải làm." Bạch Trạch ở bên cạnh đáp ứng, thân hình cùng với đạo đạo hào quang, hóa thành bộ dáng thụy thú.

Lý Trường Thọ vỗ tay phát ra tiếng, nói: "Đây là nội dung bộ ảnh thứ năm. Huyền Nhã ngươi vừa mới trải qua một trận đại chiến, lúc này hao hết tiên lực, váy dài nhuốm máu, được Bạch tiên sinh tự mình đưa đến Đông Thiên Môn. Hóa thân của ta đã chờ sẵn trên Thiên Đình. Linh Nga, đi lấy một chút máu linh thú đến, Bạch tiên sinh mô phỏng một ít khí tức yêu thú, quấn quanh ở trên người Huyền Nhã."

"Vâng!"

"Thuỷ Thần yên tâm."

Lập tức, ba người một thú bắt đầu bận rộn.

Hữu Cầm Huyền Nhã phóng thích tiên lực đối với đầm nước, khiến cho tiên lực bản thân cấp tốc hao hết.

Không bao lâu, Linh Nga mang máu linh thú đến, Bạch Trạch mô phỏng ra khí tức yêu thú trộn lẫn vào trong máu, tiến hành trang điểm đặc hiệu đơn giản cho Hữu Cầm Huyền Nhã.

Rất nhanh, Hữu Cầm Huyền Nhã liền tóc dài tán loạn, váy dài xuất hiện lỗ rách, da thịt óng ánh dính bụi bặm, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy cảm giác mệt mỏi.

Khi nàng cõng hộp Hỏa Lân Kiếm lên, thật sự làm cho hai mắt người ta tỏa sáng.

Linh Nga nhỏ giọng than thở: "Hữu Cầm sư tỷ thật đẹp...là một loại cảm giác khó tả."

Hữu Cầm Huyền Nhã có một chút ngượng ngùng cười cười, Lý Trường Thọ ở bên cạnh xem cũng đều là đạo tâm khẽ động.

Lần này lay động đại khái ba phần ngàn điểm, làm cho Lý Trường Thọ phải tự xét lại một hồi, than thở đạo tâm bất ổn.

Linh Nga nhỏ giọng hỏi: "Sư huynh, Hữu Cầm đi lên Thiên Đình như vậy, sẽ không bị người hoài nghi sao?"

Lý Trường Thọ khẽ cười nói: "Độ Tiên Môn chúng ta vốn là đạo thừa Nhân Giáo, mặc dù lúc này có nhiều chỗ đặc dị, nhưng hiện tại có lão sư che chở, lại có Bạch tiên sinh thủ hộ ở chỗ này, Độ Tiên Môn cũng được xem như là một nơi tương đối an ổn. Hơn nữa lúc này kiếp vận đã buông xuống, suy tính xem bói mất đi hiệu lực, sau đó Huyền Nhã chỉ cần không đề cập tới lai lịch đạo thừa tự thân, khả năng bại lộ cũng sẽ không quá cao."

Bạch Trạch ở bên cạnh cười nói bổ sung: "Tính kế cao minh, thường thường cần phải suy nghĩ địch thủ biết được bao nhiêu tin tức, mà không phải là bản thân mình hiểu biết bao nhiêu tin tức."

Linh Nga lập tức càng thêm nghi hoặc.

Lý Trường Thọ cười nói: "Muội cưỡi mây ở trong không trung nhìn xuống toàn bộ Tiểu Quỳnh Phong, cùng với muội đứng ở bên hồ Tiểu Quỳnh Phong nhìn ra các nơi Tiểu Quỳnh Phong phía xa, có thể nhìn thấy tình huống giống nhau không?"

"Ồ! Thì ra là vậy!" Linh Nga nắm chặt nắm đấm nhỏ tay trái, đập vào lòng bàn tay phải: "Sư huynh nói ta liền hiểu."

Thụy thú nào đó vểnh chân lên, khẽ hừ một tiếng.

Bình Luận (0)
Comment