Sau đó, một câu hỏi rất nghiêm trọng liền bày ra ở trước mặt đoàn đội lâm thời này.
"Sư huynh." Huyền Nhã có một chút xoắn xuýt hỏi: "Ta giả hôn mê được Bạch Trạch tiền bối dùng tiên lực mang theo, hay là nằm trên lưng Bạch Trạch tiền bối?"
Bạch Trạch hóa thành thụy thú thượng lưu cũng nói: "Hay là ta dùng miệng cắn chuôi kiếm của nàng?"
"Đều thử xem, nhìn xem phương án nào có hiệu quả tốt nhất."
Cuối cùng, Hữu Cầm Huyền Nhã nằm ở trên mây, Bạch Trạch dùng tiên lực ngưng tụ thành dây thừng, túm đám mây này bay về hướng Đông Thiên Môn.
Lý Trường Thọ cũng lập tức hành động, thay đổi phim ngắn tuyên truyền, phát hành trước tập thứ năm của "kế hoạch tuyên truyền", cũng thêm đoạn hình ảnh tuyên truyền này vào hệ thống gương đồng phát sóng trực tiếp Thiên Đình, phát ra.tuần hoàn
Những gì hình ảnh cho thấy:
【 Hữu Cầm Huyền Nhã chém giết với mười mấy đầu Yêu Tộc hung ác, mỗi chiêu mỗi thức đều anh dũng, dũng mãnh phi thường, đại kiếm trong tay không ai địch nổi, khi mở ra thì hóa thành đạo đạo lưu quang, khi hợp lại thì hóa thành lưỡi đao khổng lồ cao vài trượng.
Hữu Cầm Huyền Nhã bên trong mỗi bức hình, đều phát huy ra vẻ oai hùng, nhuệ khí, sự mềm mại và sức mạnh của mình vô cùng tinh tế.
Lúc ấy dù sao cũng mất hơn một tháng để quay...
Cuối cùng, Hữu Cầm Huyền Nhã chống đại kiếm, bước chân phù phiếm đi ra khỏi núi thây biển máu, vô lực ngã sấp trên mặt đất.
Nàng chỉ tay về phía trước và miễn cưỡng ngẩng đầu lên, đôi mắt rực lửa hy vọng.
Một tia ánh sáng mặt trời chiếu lên trên người nàng, máu tươi chảy ra đều chảy theo hướng ngón tay nàng đang chỉ...
"Nhất định phải đi tiếp."
Sau đó triệt để hôn mê.
Hình ảnh cuối cùng, là một mảnh màn nước màu lam nhạt bay tới từ chân trời, cùng với tiếng vang đinh linh, một đầu thụy thú thân thể thon dài, tư thái ưu mỹ giẫm lên từng vòng từng vòng hào quang bảy màu chậm rãi bay tới... 】
Lúc này, Hữu Cầm Huyền Nhã hôn mê phảng phất như bước ra khỏi hình ảnh, xuất hiện ở trên mây trắng, được Bạch Trạch mang tới Đông Thiên Môn.
Thân ảnh Bạch Trạch mới xuất hiện ở cuối đường mây, chúng Thiên Binh Thiên Tướng thủ vệ chính là tinh thần chấn động.
Có một Thiên Tướng cầm gương đồng nhìn mấy lần, lại ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, tiên thức lập tức phát hiện ra vị nữ tiên tung bay phía sau Bạch Trạch kia, hô to một tiếng: "Mau! Mau báo cho Thông Minh Điện!"
Quá trình Hữu Cầm Huyền Nhã tiến vào Thiên Đình, xem như vô cùng thuận lợi.
Dù sao thì có danh tiếng của Bạch Trạch, lại có Lý Trường Thọ tạo thế, hơn nữa lúc Bạch Trạch dừng ở bên ngoài Đông Thiên Môn, đặt Hữu Cầm Huyền Nhã ở trước Thiên Môn, còn cố ý nói một câu: "Thiên Tướng mà Thuỷ Thần đại nhân muốn tìm, đã đưa đến nơi đây."
Bạch Trạch nói xong liền tiêu sái rời đi, toàn thân Hữu Cầm Huyền Nhã bị hào quang bảy màu bao bọc, lẳng lặng nằm ở trong mây, trong lòng ngực ôm đại kiếm của chính mình.
Không ít tiên thần nghe tin mà đến, Lý Trường Thọ cũng xuất phát từ Phủ Thủy Thần, cưỡi mây chạy đến Đông Thiên Môn, ở ngay trước mặt chúng Thiên Binh Thiên Tướng cùng với chúng tiên thần, mang Hữu Cầm Huyền Nhã về bên trong Phủ Thủy Thần.
Long Cát nghe hỏi mà đến, đưa đan dược chữa thương tới.
Mộc Công nghe hỏi mà đến, hỏi Lý Trường Thọ đây là đã xảy ra chuyện gì, nói sau đó Ngọc Đế bệ hạ muốn triệu kiến vị tiên tử bôn ba vì trừ yêu này.
Biện Trang nghe hỏi mà đến, bị Ngao Ất đập bất tỉnh ném vào bên trong Thiên Hà ngâm nước.
Lý Trường Thọ phó thác Long Cát ở bên cạnh chăm sóc Hữu Cầm Huyền Nhã, liền trở về trong thư phòng, sai người đóng cửa phủ, xin miễn khách lạ thăm viếng, không nhanh không chậm thôi thúc bước kế hoạch tiếp theo.
Đi ổn bước này, kế tiếp liền đơn giản hơn rất nhiều.
...
Lý Trường Thọ nghỉ ngơi nửa ngày, khôi phục chút tâm lực hao phí mất ở bên trong Thái Thanh Quan, liền mở ra cỗ Đạo Nhân Giấy 【 Nhân Giáo Tiểu Pháp Sư 】trốn ở dưới mặt đất đã ba năm kia.
Đi đến nơi ở của Ngọc Đỉnh Chân Nhân bái phỏng, vẫn là phải đi, vì lý do ổn thoả, Lý Trường Thọ cần tận mắt nhìn thấy con đường tu đạo Dương Tiễn đi lúc này.
Đằng vân giá vũ không đáng nói đến, đến Ngọc Tuyền Sơn tìm áng vàng.
Ngọc Tuyền Sơn này, cách Càn Nguyên Sơn của Thái Ất Chân Nhân cũng không tính xa, cũng ở trong khe hẹp mấy nhà thế lực tiên môn.
Chỉ là Ngọc Đỉnh Chân Nhân không cao điệu giống như Thái Ất Chân Nhân, sẽ cường thế cảnh cáo đối ngoại không được tự tiện xông vào Càn Nguyên Sơn. Ngọc Đỉnh trực tiếp dùng trận pháp che phủ Ngọc Tuyền Sơn, làm cho ngoại nhân không có cách nào dò xét, không có cách nào cảm giác.
Lý Trường Thọ cưỡi mây bay đến, Ngọc Đỉnh Chân Nhân sớm phát giác ra, đại trận tầng ngoài Ngọc Tuyền Sơn ngưng ra đại môn mây mù, tiếng nói ôn hòa cũng rơi vào bên trong tai Lý Trường Thọ: "Trường Canh mời."
Lý Trường Thọ chậm rãi gật đầu, cẩn thận từng li từng tí tiến vào bên trong mây mù, đợi hắn bay ra khỏi mây mù, đã nhìn thấy một toà động phủ ở phía trước.
Ngọc Đỉnh Chân Nhân mặc áo bào xanh, vái chào đối với Lý Trường Thọ, Lý Trường Thọ vội vàng hoàn lễ.
Đúng lúc này, trong động lại có một lão đạo mặc áo bào đỏ đi ra, trong mắt lão đạo này mỉm cười, mở miệng chính là một câu: "Hừm, đây không phải là đại cừu nhân của đồ nhi Ngọc Đỉnh sư đệ sao?"
Cái trán của Lý Trường Thọ treo đầy vạch đen, Ngọc Đỉnh ở bên cạnh lại cau mày nói: "Việc này chớ có nói đùa."
"Được rồi, được rồi." Thái Ất Chân Nhân nhún nhún vai: "Bất quá chỉ là trêu ghẹo vài câu, Trường Canh làm việc tất nhiên có tính kế."
Lý Trường Thọ thở dài, vội hỏi: "Hai vị sư huynh đã báo tình hình thực tế cho Dương Tiễn?"
"Cũng không!" Ngọc Đỉnh Chân Nhân nói: "Đồ nhi của ta không đề cập tới, ta cũng không giải đáp cho y. Trường Canh sư đệ là đến vì chuyện này?"
"Không sai." Khi Lý Trường Thọ nói chuyện, tiên thức phát hiện ra Dương Tiễn đang tu hành ở phía sau núi.
Dương Tiễn vào giờ phút này thân thể đã lớn hơn rất nhiều, quanh người đã ngưng ra linh vụ nồng đậm, tiến cảnh tu vi thật sự có một chút doạ người.
Lý Trường Thọ nói: "Ta tới nơi đây, chính là muốn căn dặn hai vị sư huynh, không cần thiết để Dương Tiễn biết được tình hình thực tế."
"Vì sao?" Ngọc Đỉnh Chân Nhân thoáng có một chút không hiểu.
"Chỗ này có tính toán của ta, ta cũng không muốn nói lời sáo rỗng đối với hai vị sư huynh, nói cái gì lo lắng Dương Tiễn đi tìm Tây Phương Giáo gây phiền phức, là lấy trứng chọi đá. Mục đích của ta, là muốn bồi dưỡng một viên mãnh tướng cho Thiên Đình." Ánh mắt của Lý Trường Thọ rất thẳng thắn: "Vị Thánh Nhân phương tây kia tính kế việc này, làm cho Xiển Giáo đối lập cùng với Thiên Đình. Ta đã có chuẩn bị đầy đủ, có thể hóa giải mối thù oán này, sẽ không để cho Dương Tiễn bị phương tây lợi dụng. Dương Tiễn vốn là cháu trai của Ngọc Đế bệ hạ, thiên mệnh sở quy, chắc chắn sẽ trở thành một viên thần tướng Thiên Đình, ngày hôm nay có thể bái nhập làm môn hạ của Ngọc Đỉnh sư huynh, cũng là cơ duyên tạo hóa, một trận phúc nguyên của y."