Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 882 - Chương 882.

Chương 882. - Chương 882. -

Lý Trường Thọ chắp tay một cái, ấm giọng nói đối với Tần Thiên Trụ: "Đừng có mất cấp bậc lễ nghĩa." —— đây là vì che giấu thân phận của Tần Thiên Trụ.

Sau đó liền cùng với Tần Thiên Trụ, đi theo phía sau mấy vị tiên tử, đi về hướng chỗ gọi là Dẫn Phượng Lâu kia.

Có thể nhìn ra, nhà Biện Trang đúng là nhà giàu Hồng Hoang.

Nhìn xung quanh, toàn bộ tiểu thế giới đều được cải tạo thành các loại cảnh quan, núi non kỳ vĩ có thể nhìn thấy khắp nơi, có thể tìm ra suối và ao khắp nơi trên đất, khắp nơi đều có tượng ngọc, giống như không cần tiền vậy.

Rất nhanh, Lý Trường Thọ cùng với Tần Thiên Trụ được đưa tới trước một tòa lầu các to lớn, hai vị tiên tử đẩy cánh cửa màu đỏ nhạt ra, bên trong có hai hàng tiên nữ cùng nhau hành lễ.

Tần Thiên Trụ cười nói: "Thật khí phái."

Lý Trường Thọ ở bên nói: "Dù sao thì bí cảnh này, cũng coi như nơi hiếm thấy trên thế gian."

Ở giữa lầu các là một tòa đài cao, trên đó có bảo ao, linh quang lấp lóe trong ao, tiên khí mờ mịt.

Nếu ngồi trong bảo ao này nhìn xung quanh, có thể thấy được núi xa chập trùng, sóng nước lấp loáng, lại có thể thấy được tiên hạc bay lượn, từng mảnh mây lành.

Lý Trường Thọ thật sự muốn nói một câu:【 sa đọa 】.

Mỗi bên đều có hai vị tiên tử ôn nhu động lòng người tiến về phía trước, muốn giúp bọn hắn thay quần áo.

Lý Trường Thọ còn chưa kịp mở miệng cự tuyệt, Tần Thiên Trụ đã nói: "Các vị không cần phải bận rộn, chúng ta chỉ là tới thăm bạn bè, nếu thuận tiện, còn xin các vị hãy lui ra đi."

Lý Trường Thọ nháy mắt mấy cái, hắn hẳn là đã hiểu lầm Ngọc Đế bệ hạ?

Mấy vị thị nữ này hạ thấp người xác nhận, cúi đầu thối lui.

Rất nhanh, bên trong lầu các hoa mỹ này, chỉ còn Lý Trường Thọ cùng với Tần Thiên Trụ, hai người bèn nhìn nhau cười, đi tới góc bên cạnh, tùy tiện tìm một chiếc giường êm ngồi xuống.

Bên cạnh lại có thị nữ tiến về phía trước, mang trà nóng và đồ ăn nhẹ tới, hỏi bọn hắn thích nghe bài hát nào.

Lý Trường Thọ nói: "Bình thường một chút là được."

"Vâng." Thị nữ kia hạ thấp người đáp ứng, bưng khay rút đi.

Không bao lâu, mấy vị nữ nhạc sĩ đi vào bên trong lầu các, chơi những giai điệu nhẹ nhàng. Mấy vị vũ cơ mỹ mạo xinh đẹp đi đến, nhẹ nhàng đung đưa tay áo, dáng múa có một chút đẹp mắt.

May mắn thay, tất cả đều nằm trong hai chữ thanh nhã.

Tần Thiên Trụ đụng đụng Lý Trường Thọ, truyền âm nói: "Trường Canh cảm thấy nơi đây như thế nào?"

"Là một nơi phong hoa tuyết nguyệt tốt nhất." Lý Trường Thọ tán thưởng một tiếng: "Thiên Nhai Các có thể phát triển đến trình độ như vậy, thật sự không dễ."

Tần Thiên Trụ thở dài: "Tổ mẫu của Biện Trang hẳn là nhận ra ngươi, đáng tiếc, không thể làm một chút chuyện vui vẻ."

Lý Trường Thọ: Hóa ra là bởi vì điều này!

Tần Thiên Trụ cau mày nói: "Lão đạo truyền âm với ngươi trước đây kia, cũng đã nhận ra ngươi, cử động lần này của Trường Canh ngươi phải chăng có một chút thiếu suy tính?"

Lý Trường Thọ truyền âm trả lời: "Tiểu thần có đôi chút tính kế, chuyến đi này cũng là cố ý đánh lừa những người quan tâm đến tung tích của tiểu thần."

"Nhưng nếu Vân Tiêu tiên tử hỏi tới, nên giải thích chuyện này như thế nào?"

"Chuyện này..."

"Trường Canh à." Trong mắt Tần Thiên Trụ toát ra một chút bất đắc dĩ, thấp giọng nói: "Nữ tử khác biệt cùng với chúng ta, chúng ta có cái gì thì nói cái đó, nhưng một số nữ tử lại thích tính toán chi li, nếu ngươi có một chút sai lầm, nàng có thể nhớ rõ mấy cái nguyên hội, quở trách lặp đi lặp lại. Nếu ngươi bị Vân Tiêu tiên tử bắt lấy nhược điểm này... Ách. Không nên suy nghĩ nhiều, ta tuyệt đối không nói sư muội ta."

Lý Trường Thọ cười nói: "Tiểu thần rõ ràng, tiểu thần rõ ràng. Nam tử cùng với nữ tử phân chia âm dương, vốn là không hoàn toàn giống nhau, đại đa số nữ tử so với nam tử, tâm tư cẩn thận hơn một chút, là chuyện hợp tình lý."

Tần Thiên Trụ thở dài, bưng cốc trà lên nhấp một hớp.

Lý Trường Thọ còn muốn nhắc nhở Tần Thiên Trụ cẩn thận, nơi đây dù sao cũng là nơi lạ lẫm. Nhưng nghĩ đến hai người ở chỗ này đều là hóa thân, lại là ở nhà của Biện Trang, cũng liền nuốt lời này vào trong bụng.

Vẫn là phải cho Nhị sư huynh một chút mặt mũi.

Một lát sau, Biện Trang đỡ tổ mẫu của chính mình cưỡi mây bay đến, Lý Trường Thọ cùng với Tần Thiên Trụ đứng dậy tiếp đón, chủ khách hàn huyên một phen, trò chuyện vui vẻ.

Biện lão phu nhân nói thẳng, trực tiếp hỏi: "Không biết ngày hôm nay Thuỷ Thần đại nhân mang cháu trai của lão thân trở về, cụ thể cần làm chuyện gì?"

Lý Trường Thọ lại thừa nước đục thả câu, nhờ vào đó thăm dò thực chất của Thiên Nhai Các.

"Không bằng lão phu nhân hãy đoán xem."

Tần Thiên Trụ ở bên cạnh không nhịn được cười ra tiếng, cũng là lần đầu tiên thấy Thuỷ Thần nhà mình "Tinh nghịch" như vậy.

Biện lão phu nhân trầm ngâm vài tiếng, ngồi ở kia lẳng lặng suy tư.

Biện Trang đứng ở một bên không ngừng phát sầu, còn đang lo lắng tiên tử đại năng sau lưng Lý Trường Thọ tìm y gây phiền phức...

Một lúc sau, Biện lão phu nhân thở dài, nói: "Thuỷ Thần túc trí đa mưu, lại là đệ tử Thánh Nhân, bên trong Thiên Đình gần như chỉ ở dưới Ngọc Đế bệ hạ..."

Lý Trường Thọ vội nói: "Lão phu nhân đừng có nói như vậy, ta bất quá chỉ là được bệ hạ tín nhiệm mà thôi."

Lão bà này cười nói: "Lão thân quả thật là đoán không ra."

Lý Trường Thọ châm chước ngôn ngữ, chậm rãi nói: "Ta ở trên đường nghe Biện Trang nói rất nhiều chuyện liên quan đến việc lão phu nhân khai sáng Thiên Nhai Các, cũng có một chút khâm phục đối với lão phu nhân. Ta liền trực tiếp hỏi lão phu nhân một câu, Thiên Nhai Các có nguyện làm việc cho Thiên Đình?"

"Chuyện này..." Biện lão phu nhân hơi nhíu mày, thấp giọng nói: "Thuỷ Thần ngài đột nhiên hỏi như thế, lão thân cũng khó trả lời. Lão thân tuy là Các Chủ Thiên Nhai Các, nhưng trên dưới Thiên Nhai Các có nhiều người như vậy, nếu bởi vì một cái quyết định của lão thân mà rơi vào hiểm cảnh, lão thân quả thật là có chết cũng không hết tội."

Lý Trường Thọ nói: "Làm việc cho Thiên Đình, sao có thể rơi vào hiểm cảnh?"

Biện lão phu nhân buông tiếng thở dài: "Thiên Nhai Các cũng coi như tin tức linh thông, bởi vì cháu trái của ta ở trong Thiên Đình, lão thân trong những năm gần đây, cũng phá lệ chú ý đến sự tình Thiên Đình. Trước đây, Thiên Đình cùng với phương tây tranh vận, Thiên Đình bởi vì được Thuỷ Thần tương trợ nên liên tiếp chiến thắng. Lần đại kiếp này buông xuống, Thiên Đình đã chiếm được quyền lực chủ đạo, căn cứ theo lời đồn của người ngoài, kiếp nạn này tên là Phong Thần, nhằm để mở rộng Thiên Đình. Nhưng đại kiếp há có thể không có sát nghiệp? Phương tây đại giáo đã kinh doanh ba ngàn thế giới nhiều năm, Thuỷ Thần muốn lôi kéo một thế lực, chống lại thế lực của phương tây tại ba ngàn thế giới, nhờ vào đó tiếp tục tranh vận vì Thiên Đình...ở nơi đây phải chăng sẽ có một trận đại chiến? Nếu có đại chiến, tiên nhân của Thiên Nhai Các chúng ta cho dù lại nhiều hơn gấp mười, cũng bất quá chỉ là kiếp tro đại kiếp mà thôi."

Bình Luận (0)
Comment