Lý Trường Thọ không khỏi có điều suy nghĩ.
Đại Pháp Sư cười nói: "Được rồi, thấy ngươi bình yên vô sự, trong đáy lòng vi huynh an bình, bây giờ sẽ trở về trong Huyền Đô Thành trấn thủ. Ài, nói đến Huyền Đô Thành, chỗ nào cũng đều tốt, chỉ là thiếu một tấm gương..."
Lý Trường Thọ trêu ghẹo nói: "Đại sư huynh không có nơi thưởng thức khuôn mặt anh tuấn của chính mình, xác thực không tiện."
"Ừm?" Đại Pháp Sư nháy mắt mấy cái.
Lý Trường Thọ thoáng có một chút không hiểu, chớp trở về đối với Đại Pháp Sư.
Thái Cực Đồ nhẹ nhàng xoay tròn, Đại Pháp Sư đứng dậy, chắp hai tay sau lưng, cho Lý Trường Thọ một cái ánh mắt "ngươi nhanh hiểu đi".
Thiếu một tấm gương...tấm gương...
Gương đồng trực tiếp?
Lần này Đại Pháp Sư trở về, là vì tìm chính mình đòi một tấm gương đồng trực tiếp để tiêu khiển?
Lý Trường Thọ không nhịn được cười một tiếng, hắn vừa rồi căn bản không có suy nghĩ đến phương diện này, dù sao thì hệ thống gương đồng còn chưa hoàn thiện, vẻn vẹn chỉ là "phát tín hiệu" từ U Minh Giới về Thiên Đình, liền muốn hao tổn không ít tiên lực.
Huyền Đô Thành "tiếp tín hiệu" từ Thiên Đình vô cùng xa xôi, căn bản là không có khả năng thực hiện.
Lý Trường Thọ lấy ra hai tấm gương đồng trong ngực, cười nói: "Sư huynh, gần đây Thiên Đình lưu hành loại gương đồng kiểu dáng này, đáng tiếc là công dụng chủ yếu của nó, chỉ có thể sử dụng ở phụ cận Thiên Đình. Bất quá cũng có thể coi như gương đồng bình thường, để sư huynh chỉnh đốn trang phục, cũng là có một chút không tồi."
Đại Pháp Sư lộ vẻ mặt giật mình, lại không khỏi có một chút vẻ thất vọng, tiếp nhận gương đồng quan sát một hồi.
Trong đáy lòng Lý Trường Thọ khẽ động ý nghĩ, nói: "Sư huynh, ta vừa vặn có một chuyện quan trọng, muốn đi tìm Hậu Thổ nương nương trao đổi, sư huynh không bằng cùng nhau tiến vào bên trong Lục Đạo Luân Hồi Bàn?"
"Nếu như thế!" Huyền Đô Đại Pháp Sư duy trì phong phạm cao thủ, chậm rãi gật đầu: "Vi huynh liền cố mà đáp ứng. Bất quá chúng ta không thể chậm trễ quá lâu, lão sư ra lệnh ta trấn thủ Huyền Đô Thành, ta còn phải sớm trở về mới đúng."
Lý Trường Thọ mỉm cười gật đầu, đứng dậy dùng tay làm dấu mời.
Đồ lão đại hừ nhẹ một tiếng, lần này trở về trong lòng bàn tay của Huyền Đô Đại Pháp Sư, truyền lại linh niệm đối với hai người: "Đừng có chơi đùa quá lâu, nếu lão gia trách cứ, ta nhất định sẽ không giúp ngươi nói nửa lời hữu ích."
Đại Pháp Sư nháy mắt đối với Lý Trường Thọ, Lý Trường Thọ lại là lộ vẻ mặt bất đắc dĩ quay đầu thở dài.
Vị sư huynh này, quả nhiên là nhàn rỗi nhàm chán chạy về đùa nghịch!
Đến sớm nửa tháng thì tốt biết bao nhiêu, nói chuyện với Tây Phương Giáo nhất định có thể nhẹ nhõm hơn rất nhiều, nói không chừng Đạo Môn cũng đều không cần Nguyên Thủy Thiên Tôn hiện thân...
"Trường Thọ, ở phía Hậu Thổ nương nương có chuyện gì?"
"Hậu Thổ nương nương muốn để hóa thân thất tình lục dục chuyển thế lịch luyện một phen, nhìn thế giới phồn hoa, bù đắp bản tính của các nàng."
"Ồ? Còn có việc này? Vậy vi huynh liền tạm thời dừng lại thêm mấy ngày, miễn cho ngươi làm việc lỗ mãng, xảy ra sai sót."
"Đa tạ sư huynh tương trợ."
"Việc nhỏ, việc nhỏ, ha ha ha, lý do này thật sự không tồi!"
...
Cùng lúc đó, tại Tiểu Quỳnh Phong, trong mật thất dưới đất.
"Ừm ân ân ~"
Ngâm nga điệu hát dân gian nhẹ nhàng, Linh Nga ngồi ở bên trong phòng sách mật thất, không ngừng phân loại chỉnh lý từng khối ngọc phù, tâm tình hiển nhiên có một chút vui sướng.
Không gian đột nhiên xuất hiện sóng chấn động bé nhỏ, đại trận bên trên Tiểu Quỳnh Phong không hề động đậy, các nơi Độ Tiên Môn không có một chút phát giác nào, nhưng trước mặt Linh Nga đột nhiên nhiều thêm một cái hộp vuông màu đỏ thắm!
Linh Nga sửng sốt trong một cái chớp mắt, lại lập tức nhảy bật lên, thân thể nhỏ nhắn mềm mại đụng vào trên tường, trong tay nắm chặt hơn mười món "pháp khí vung độc".
Liền nghe được một tiếng cười khẽ vang lên ở bên tai Linh Nga:
"Ngươi chính là sư muội của Trường Canh? Chớ sợ, bần đạo đáp ứng cho sư huynh ngươi một chút đồ chơi, lười đi tìm hắn, liền để ở nơi này."
"Tiền, tiền bối?" Linh Nga cấp tốc trấn định lại, vái chào đối với phía trước.
Nàng đương nhiên hiểu được, trực tiếp xem nhẹ tầng tầng đại trận sư huynh bố trí, không có dấu hiệu nào phóng một vật tới trước mặt chính mình...nhân vật như vậy nếu như muốn hại chính mình, chính mình căn bản không có lực trở tay!
Linh Nga vội nói: "Không biết tiền bối có thể để lại danh hào hay không, ta cũng tiện bàn giao đối với sư huynh."
"Bần đạo Thông Thiên, sư phụ của Vân Tiêu."
Nguyên thần của Linh Nga cứng đờ trong nháy mắt.
Lại nghe được giọng nói rõ ràng kia: "Tâm tính không tệ, là một tiểu cô nương không tồi, suy nghĩ một chút xem có muốn đến Bích Du Cung của bần đạo tu hành, nếu muốn liền để sư huynh ngươi đưa tới."
Giọng nói này dần dần bay xa, lúc chữ "tới" rơi xuống, đã là biến mất hoàn toàn không thấy gì nữa
Linh Nga ngơ ngác đứng tại kia.
Vừa rồi, là Thánh, Thánh, Thánh Nhân?
Ừm...nói nghiêm túc, vẫn là giọng nói của sư huynh chính mình dễ nghe hơn một ít.
Linh Nga chớp mắt nhìn hộp gỗ trên đống ngọc phù, một hồi lâu sau mới khôi phục lại.
Bên trong Luân Hồi Bàn, ba thân ảnh ngồi đối diện nhau, Huyền Đô Đại Pháp Sư khoanh tay không ngừng gật đầu, nhưng mở miệng vẫn là Tiểu sư đệ bên cạnh.
Đại Pháp Sư cũng hơi xúc động.
Y xem như trơ mắt nhìn Lý Trường Thọ thay thế mình trở thành người nói chuyện của Nhân Giáo từng chút một...khục!
Y là tận mắt nhìn thấy, Lý Trường Thọ đi từng bước đến vị trí hôm nay, trở thành tiên thần Thiên Đình Ngọc Đế tín nhiệm nhất, nói chuyện trước mặt Thánh Nhân, được Hậu Thổ nương nương vô cùng tin tưởng, mấy vị Thánh Nhân lão gia tín nhiệm.
Nếu hồi tưởng quá khứ, hết thảy dường như cũng bắt đầu từ Hải Thần Giáo Nam Hải.
Loại sự tình một cơ hội thay đổi cả đời này, được diễn giải một cách sống động ở trên người của Lý Trường Thọ.
Nhưng nỗ lực bao nhiêu để nắm bắt cơ hội cũng có thể đạt được câu trả lời ở trên người của Lý Trường Thọ.
Bất quá, Đại Pháp Sư có thể xác định, mình mới là đệ tử lão sư thích nhất!
Ừm...đại khái là thế.
Hậu Thổ nương nương cáo biệt xong cùng với hóa thân thất tình lục dục, vòng cỏ bị Hậu Thổ nương nương dùng đại thần thông phong ấn, giao vào trong tay Lý Trường Thọ.
Ánh mắt của nương nương có một chút không nỡ, ngón tay nhỏ nhắn lướt nhẹ qua vòng cỏ.
Lý Trường Thọ nói: "Nương nương, ta cố ý mời Thánh Mẫu ra tay, tạo nên một đạo thể hoàn mỹ, sau đó thông qua Luân Hồi Tháp chuyển sinh các nàng Tiểu Khổ đi qua."
Hậu Thổ khẽ nhíu mày, nói khẽ: "Chuyện này là trái với luân hồi chi đạo, ngàn vạn sinh linh vốn nên giống nhau, không nên bởi vì ta mà có đặc dị."
"Nương nương không cần phải lo lắng!" Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Theo quy tắc sắt đá phải có linh hoạt, nếu không, làm sao một vũng nước đọng có thể trở nên sinh động? Hơn nữa việc này cũng không phải là hoàn toàn bởi vì nương nương, hóa thân thất tình lục dục cũng đều có thần thông lớn lao, nếu không phải là người có đạo tâm kiên cố thì không thể chống cự, quả quyết không thể chuyển thế giống như sinh linh bình thường. Nương nương yên tâm, việc này ta đã được Ngọc Đế bệ hạ cho phép, sau đó hồn phách chuyển thế đi ra từ Luân Hồi Tháp, liền đi vào bên trong Thánh Mẫu Cung. Có sư huynh ở bên cạnh hộ tống, trên đường đi ta cũng sẽ cẩn thận, xin nương nương cứ yên tâm."