Hậu Thổ lộ ra mấy phần ý cười nhợt nhạt, nhẹ nhàng gật đầu: "Đa tạ ngươi, Trường Thọ."
"Chuyện này..." Lý Trường Thọ đột nhiên bị gọi tên thật, thoáng có một chút vội vàng không kịp chuẩn bị, cúi đầu để vòng cỏ vào một chiếc hộp ngọc, thu vào trong lòng, cười nói: "Nương nương gọi ta là Trường Canh đi."
Ánh mắt của Hậu Thổ càng thêm ôn nhu, nói khẽ: "Lúc tiếp nhận hồn phách của sư phụ ngươi, không cẩn thận thấy được một chút mảnh vỡ kí ức, cũng không phải là cố ý nhìn trộm."
"Đúng rồi." Đại Pháp Sư hỏi: "Hồn phách của Tề Nguyên đạo hữu có ở chỗ này hay không?"
Lý Trường Thọ sắc mặt ảm đạm, không biết như thế nào, ngay ở trước mặt Đại Pháp Sư, chóp mũi không hiểu sao liền có một chút chua chua.
Một lát sau, Đại Pháp Sư cùng với Lý Trường Thọ đứng chắp tay ở bên cạnh tòa bảo trì kia, nhìn mấy quả cầu ánh sáng màu vàng trôi nổi ở trong nước ao.
Đại Pháp Sư than nhẹ một tiếng, vái chào đối với bảo trì, ấm giọng nói: "Như thế cũng không tệ, có thể đầu thai chuyển thế trùng tu một phen, dù sao cũng hơn so với hóa thành lá khô."
"Sư phụ vốn là nằm bên trong tai kiếp." Lý Trường Thọ thở dài: "Thiên ý khó vi phạm."
Đại Pháp Sư lo lắng nhuệ khí của Lý Trường Thọ gặp rào cản, khích lệ nói: "Thiên ý khó vi phạm cũng không phải là không có cách nào làm trái, Thiên Đạo lấy vạn linh vạn vật làm cơ sở, ở dưới sự đồng thời thôi thúc vạn linh vạn vật, diễn biến về một phương hướng. Đây chính là đại thế không thể sửa, còn những vấn đề nhỏ thì có thể tính toán."
Lý Trường Thọ cẩn thận ngẫm nghĩ: "Tạ ơn sư huynh chỉ điểm."
Huyền Đô Đại Pháp Sư cười nói: "Ài, qua mấy chục năm nữa, ta cũng không thể chỉ điểm ngươi...vạn vật cân bằng, hạn chế Thiên Đạo. Trường Thọ ngươi đi lên con đường này, nhất định phải tranh với Thiên Đạo một phen. Nhưng tranh như thế nào, tranh bao nhiêu, lại là do ngươi định ra, không cần bởi vậy mà tạo cho chính mình quá nhiều áp lực, đừng có quên, ngươi cuối cùng cũng chỉ là sinh linh bên trong thiên địa. Hết thảy tùy tâm, đi theo đạo, tự nhiên tùy ý, luôn có thể làm được."
Cho nên nói, đây chính là lý luận mà Đại Pháp Sư ngài muốn trốn việc liền trốn việc?
Lý Trường Thọ bái tạ, nhớ kỹ những lời này.
Hai người chờ đợi một hồi ở bên cạnh ao, sau đó tản bộ một hồi trên rìa Lục Đạo Luân Hồi Bàn, sau đó rời khỏi Lục Đạo Luân Hồi Bàn, đi đến Luân Hồi Tháp.
Có Thái Cực Đồ yểm hộ, tất nhiên là bách quỷ khó phát giác, âm sai không thể tra.
Huyền Đô Đại Pháp Sư đánh giá bố cục sửa đổi trong ngoài Phong Đô Thành, cười nói: "Có thể dùng trăm vạn Thiên Binh làm công tượng, chỉ sợ cũng chỉ có một mình ngươi."
Lý Trường Thọ cười nói: "Ngọc Đế bệ hạ vẫn có một chút cởi mở."
"Nói đến chuyện này, ngươi cũng phải chú ý!" Huyền Đô Đại Pháp Sư truyền âm nói: "Vi huynh tất nhiên là yên tâm với phẩm tính của Ngọc Đế sư thúc, nhưng Ngọc Đế sư thúc là người có khoảng cách gần với Thiên Đạo nhất, chịu ảnh hưởng của Thiên Đạo tương đương với Đạo Tổ lão gia. Nếu Thiên Đạo muốn hạ xuống kiếp nạn đối với ngươi, Ngọc Đế sư thúc có khả năng sẽ cho ngươi một ít mệnh lệnh, ngươi nhất định phải chú ý cẩn thận, cẩn thận châm chước."
Lý Trường Thọ trầm ngâm vài tiếng, truyền âm trả lời: "Sư huynh yên tâm, trước đây ta đã có một chút chuẩn bị. Việc mà ta làm cho Thiên Đình, kỳ thật có hai loại, một loại là ta chủ động tính kế, kiếm công đức cho bản thân, khục, vì thiên địa ổn định. Một loại khác chính là việc Ngọc Đế bệ hạ chủ động bàn giao, ví dụ như chức tổng giáo tập thường nga kia."
"Ngươi có thể phân rõ là được!" Đại Pháp Sư duỗi lưng một cái: "Thường nga, Hằng Nga, bên trong Nguyệt Cung cũng có cao thủ Nhân Tộc tên là Ngô Cương. Y là hộ vệ của Hằng Nga, cũng là ái tướng của Nhân Hoàng Thượng Cổ, vào thời điểm ngươi leo tường cần phải chú ý, bị y bắt cũng sẽ không khách khí với ngươi."
Cái trán của Lý Trường Thọ treo đầy vạch đen: "Sư huynh, ta leo tường làm gì?"
"Ồ, ngươi còn muốn trắng trợn đi vào? Hằng Nga tốt xấu còn có danh phận thê tử của Đại Nghệ, ngươi...phải chú ý thanh danh đó sư đệ!"
Đại Pháp Sư nhẹ nhàng nhíu mày, Lý Trường Thọ co quắp khóe miệng.
Được thôi, nhịn.
Sau đó liền mang ngài đến Thương bộ lạc, tạo một chút không khí cho ngài, đồng thời đề cập đến hai kiện đại sự Nhân Giáo mà lão sư bàn giao.
Chậc, cũng không biết sau khi Khổng Tuyên xác định giới tính, hóa thành Khổng Huyên, sẽ là quốc sắc thiên hương cỡ nào.
Khi Luân Hồi Tháp ở trong tầm mắt, Lý Trường Thọ cùng với Đại Pháp Sư liếc nhìn nhau, không cần truyền âm thương thảo, trực tiếp hiển lộ chân hình, thả ra uy áp, bình tĩnh nhẹ nhàng đi qua.
"Sư huynh, Địa Tạng tóm lại vẫn là đệ tử phương tây."
"Ừm, lần này gõ một cái, miễn cho gã về sau lại thúc cùi chỏ."
Quả nhiên là vô cùng ăn ý.
...
Tại Thiên Đình, trong Lăng Tiêu bảo điện.
Văn thần võ tướng tụ tập với nhau, mấy vị người ghi chép Thiên Đình nổi danh Thiên Đình đều niêm phong gương đồng của mình.
Hữu Cầm Huyền Nhã bây giờ mặc dù vô cùng tích cực, lại thành lập nên "uy vọng" sơ bộ ở bên trong Thiên Đình, nhưng tiên chức còn chưa đủ tiến vào Lăng Tiêu bảo điện nghị sự, ngày hôm nay cũng không thấy bóng dáng của nàng.
Thấy lúc này:
Ngọc Đế áo trắng trên đài cao, lão thần thượng tấu thưởng Thuỷ Thần.
Thần vị nhị giai danh hào Thái Bạch, không vào tinh tú phụng quân trắc.
Mộc Công cất cao giọng nói: "Bệ hạ, từ lúc Thuỷ Thần tiến vào Thiên Đình cho đến nay, nhiều lần lập kỳ công, phân ưu giải nạn vì bệ hạ, lao tâm lao lực vì Thiên Đình quật khởi. Trước định Tứ Hải, chiếu cố Long Tộc, đứng ra tại bữa tiệc bàn đào, hùng biện đệ tử đại giáo phương tây, lại cứu Vu Tộc Bắc Châu, mấy lần đánh tan âm mưu của Yêu Tộc, đánh cho đám yêu có ý đồ loạn thiên hình thần đều diệt. Thuỷ Thần đổi mới cách cai trị, tu bổ thiên luật, chỉnh đốn Địa Phủ, viết nên ngày mai. Cho đến ngày nay, công tích của Thuỷ Thần, đủ để đứng vào hàng ngũ thần vị nhị giai Thiên Đình. Vì Thuỷ Thần có thể phụ tá bệ hạ tốt hơn, lão thần cả gan, mời bệ hạ phong Thuỷ Thần thành chính thần nhị giai!"
Lời vừa nói ra, các vị tiên thần cùng nhau an tĩnh.
Đông Mộc Công, một cái loa cũ.
Mỗi lần Đông Mộc Công bắt đầu dõng dạc nói chuyện gì, đó chính là Ngọc Đế bệ hạ, mượn miệng Mộc Công truyền đạt "kết quả" việc này cho bọn hắn.
Thuỷ Thần thăng cấp, đó là đại sự nhưng lại chỉ là chuyện nhỏ nằm trong dự liệu.
Làm như là quyền hành trong tay chính thần nhị giai Thiên Đình trước đây, hơn được Thuỷ Thần tam giai vậy.
Nhưng lúc này, những tiên thần Thiên Đình bọn hắn cũng chỉ lắng nghe mà thôi, cũng không dám đứng ra nói gì vì Thùy Thần. Dù sao Thiên Đình này vẫn là do Ngọc Đế bệ hạ làm chủ, Thuỷ Thần cũng chỉ là phụ tá Ngọc Đế bệ hạ.
Liền nghe Ngọc Đế cười hai tiếng, nói: "Ngày hôm nay cũng nên thăng cấp Trường Canh đến nhị giai, các vị cảm thấy, chỗ thần vị nào thích hợp?"
Phía dưới trầm mặc một hồi, có Thiên Tướng đứng dậy, hô: "Bệ hạ, không bằng phong Thuỷ Thần làm đại nguyên soái binh mã Thiên Đình, thần vị nhị giai này, tổng lĩnh chiến sự Thiên Đình, có một chút phù hợp với Thuỷ Thần."