Thậm chí, đệ tử trong môn phái trước đây ít năm được y có một chút coi trọng, suy nghĩ muốn cho một chút chỗ tốt, hiện nay đúng là vị Thuỷ Thần Thiên Đình đại danh đỉnh đỉnh kia, khắc tinh của Yêu Tộc, Nhị đệ tử của Thánh Nhân Nhân Giáo!
Vong Tình thượng nhân đột nhiên có cảm giác phiền muộn sống vô dụng nhiều năm như vậy.
"Ngươi gọi là Phú Quý?"
Bên cạnh truyền đến âm thanh chào hỏi, Vong Tình thượng nhân ngẩng đầu một cái, liền nhìn được Triệu Công Minh mặt mày hớn hở, liền muốn vội vàng đứng dậy hành lễ.
"Không cần, không cần."
Triệu Công Minh đưa tay lăng không ấn xuống, thuận thế ngồi xổm xuống bên cạnh, cầm một khối ngọc phù đưa cho Vong Tình thượng nhân.
"Một chút tâm đắc tu hành, xem như lễ gặp mặt."
Vong Tình thượng nhân lập tức có một chút kích động, chắp tay nói: "Đa tạ tiền bối."
"Chút lòng thành mà thôi, tiếp tục làm việc đi."
Triệu Công Minh vỗ vỗ đầu vai của Vong Tình thượng nhân, đứng dậy, híp mắt ngâm nga giai điệu mà Linh Nga đang chơi, quay người rời đi.
Sư tổ phu của Trường Thọ, bất ngờ đạt được hạnh phúc trong khi trông bếp lò...
Thật dễ dàng đưa tới Tử Tiêu Thần Lôi gì đó.
Vào lúc hoàng hôn, một đám người tụ tập bên cạnh đầm nước, uống rượu làm vui, vui vẻ cười nói.
Lý Trường Thọ nói sự tình Hữu Cầm Huyền Nhã sẽ đi lên Thiên Đình, cũng căn dặn chưởng môn, để bên trong môn phái tận lực phong tỏa tin tức, đừng để tin tức truyền ra.
Tiện thể, Lý Trường Thọ lại đưa ra một đề nghị cho chưởng môn—— sau này đưa một bộ phận đệ tử môn nhân có tiềm lực xuất chúng đến Thiên Đình nhận chức.
Có Lý Trường Thọ ở phía sau chăm sóc, đương nhiên sẽ không để bọn hắn mạo hiểm một cách tuỳ tiện.
Quý Vô Ưu có một chút do dự, cũng không trực tiếp đáp ứng.
Luyện Khí Sĩ đối với Thiên Đình, vẫn như cũ có một loại tâm lý mâu thuẫn...
Bạch Trạch lại nói: "Trong đại kiếp tương lai, kiếp vận chỉ sợ không chỉ rơi vào trên người đệ tử Thánh Nhân Xiển, Tiệt, phương tây. Các vị hãy suy nghĩ kỹ một chút, Trung Thần Châu bây giờ có bao nhiêu tiên môn, bao nhiêu Kim Tiên? Gần đây bần đạo đã từng suy tính, chỉ sợ một nửa tiên môn sẽ trở thành kiếp tro trong đại kiếp."
Quý Vô Ưu cùng với Vong Tình thượng nhân không khỏi lộ vẻ mặt nghiêm túc.
Triệu Công Minh buồn bực nói: "Đại kiếp có quan hệ gì cùng với bọn hắn?"
"Cái gọi là đại kiếp, vốn là đại nạn khôn lường của sinh linh thiên địa!" Bạch Trạch nghiêm mặt nói: "Trong đại kiếp Long Phượng, sinh linh Viễn Cổ tử thương hơn phân nửa, trong đại chiến Vu Yêu, sinh linh bên trong thiên địa hao tổn sáu thành. Mà Nhân Tộc hiện nay so với những nhân vật chính thiên địa trước đây đều có một chút bất đồng, phàm nhân hẳn là sẽ không nhập kiếp, nhưng Luyện Khí Sĩ Nhân Tộc đều tồn tại hàng vạn sợi tơ liên hệ cùng với Đạo Môn, hẳn là đều sẽ nhập kiếp. Gần đây bần đạo cảm ứng Ngũ Bộ Châu cùng với ba ngàn thế giới, sát khí sát phạt đấu pháp, đúng là nhiều hơn gấp mấy lần so với trăm năm trước."
"Độ Tiên Môn chúng ta ngày mai liền sẽ bắt đầu phong sơn."
Quý Vô Ưu nói một câu như thế, Vong Tình thượng nhân ở bên cạnh cũng nói nhanh chóng yêu cầu đệ tử môn nhân bên ngoài về núi.
Triệu Công Minh cười nói: "Đừng có suy nghĩ nhiều, uống rượu đi, đại kiếp đến sẽ không tránh được, cứ gánh là được."
Linh Nga ngồi bên cạnh Lý Trường Thọ không nhịn được nhỏ giọng thầm thì: "Công Minh huynh trưởng cũng phải cẩn thận một chút..."
"Ha ha ha ha!" Triệu Công Minh tràn đầy cảm khái, không nhịn được trêu chọc nói: "Không nghĩ tới, Linh Nga cũng sẽ quan tâm đến người khác ngoài sư huynh của mình?"
Khoé miệng của Linh Nga cong lên, khẽ nói: "Ta chính là đang lo lắng, nếu ngài nhập kiếp, khẳng định sẽ liên luỵ đến Vân Tiêu tỷ tỷ, vậy thì sẽ liên lụy đến sư huynh của ta."
Cái trán của Triệu Công Minh treo đầy vạch đen, mấy người ở bên cạnh đang uống rượu không nhịn được cười ra tiếng.
Lý Trường Thọ đưa tay gõ đầu Linh Nga: "Đừng có nói lời trong lòng ra! Bây giờ Công Minh lão ca làm việc đã chững chạc hơn rất nhiều, dù sao cũng đã rất nhiều năm không có đi ra ngoài đụng người."
Triệu Công Minh ra vẻ tức giận, cười mắng: "Có tin hay không ngày hôm nay ta liền đi đến phía trước sơn môn Linh Sơn nằm xuống!"
Hai mắt của Lý Trường Thọ tỏa sáng: "Linh Sơn còn có sơn môn?"
"Tự nhiên có." Bạch Trạch cau mày nói: "Thuỷ Thần hẳn là lại nghĩ tới tính kế khác?"
"Cũng không...chỉ là có một chút cảm thấy hứng thú mà thôi."
Trong nụ cười của Lý Trường Thọ nhiều hơn mấy phần thâm ý, lấy ra từng túi bảo nang ở bên trong tay áo, dùng tiên lực đưa tới trước mặt mấy vị "người mới" đang ngồi, cười nói: "Theo quy củ bên trên Hắc Trì Phong, các ngươi vẫn phải lập ra lời thề đại đạo, không thể nói chuyện hôm nay đối với người khác. Đây là chuyện có can hệ trọng đại, không phải là trò đùa. Hơn nữa các ngươi phải nhớ rõ, lúc nào cũng phải mang theo những món đồ chơi nhỏ kia, ít nhất cách chính mình không xa hơn ba trượng, tránh cho bị người khác nghe được tiếng lòng."
Tửu Cửu tiếp nhận bảo nang nhìn một hồi, ngạc nhiên nói: "Trước đây không phải ngươi đã cho chúng ta những ngọc bội này?"
Lý Trường Thọ cười nói: "Đây đều là dự bị, chuẩn bị trước cho hiểm hoạ. Có một đầu thần thú tên là Đế Thính, có thể nghe tiếng lòng vạn linh, lập trường của nó đối lập với chúng ta, hai lần Độ Tiên Môn chúng ta bị tấn công trong những năm gần đây, liền có quan hệ với thế lực sau lưng Đế Thính."
Công tác phòng Đế Thính, một khắc cũng đều không thể thư giãn.
Đám người cùng nhau đáp ứng, lập ra lời thề theo thứ tự, nhờ vào đó nhắc nhở bản thân chớ tuỳ tiện tiết lộ việc này...
Tiệc rượu kết thúc vào tảng sáng.
Bên trong an bài của Lý Trường Thọ, Hữu Cầm Huyền Nhã sẽ đi tới Thiên Đình vào ba ngày sau.
Trong ba ngày thời gian này, Lý Trường Thọ để cho chính mình thả lỏng một chút...
Phương thức buông lỏng cũng rất đơn giản, chính là chỉ điểm Linh Nga tu hành, cũng cho Linh Nga một ít thúc giục và ban thưởng cổ vũ vừa phải.
Linh Nga thập phần vui vẻ đối với chuyện này, ôm phiến đá vui đến phát khóc, suýt nữa nhào lên cắn sư huynh một phát.
Tính toán thời gian điểm một chút, Lý Trường Thọ phái một cỗ Đạo Nhân Giấy, hóa thành bộ dáng trung niên đạo sĩ【 Nhân Giáo Tiểu Pháp Sư 】, cưỡi mây đến tây bắc Trung Thần Châu, đi tìm Ngọc Đỉnh Chân Nhân.
Vì lý do ổn thoả, vẫn phải chú ý con đường tu đạo Dương Tiễn đi lúc này.
Hắn đã thay đổi hướng đi nguyên bản của Phong Thần, thật đúng là lo lắng chịu ảnh hưởng của chính mình, Dương Tiễn không tu thành Bát Cửu Huyền Công, không đi trên con đường Chiến thần nhị đại Thiên Đình.
Lý Trường Thọ tính kế ở bên trên việc này nhiều như vậy, lại là mượn tay Thánh Nhân gieo xuống chấp niệm cho Dương Tiễn, lại là hao tâm tổn trí đi cứu hồn phách Dương Thiên Hữu, tự nhiên có một chút tư tâm của chính mình...
Chính mình không lưu lại thủ đoạn, giúp Thiên Đình bồi dưỡng mấy nhân tài trụ cột, sau này làm sao về hưu?