Sử Thượng Đệ Nhất Mật Thám (Dịch)

Chương 365 - Chương 365: Điên Cuồng Thắng Liên Tiếp

Chương 365: Điên cuồng thắng liên tiếp Chương 365: Điên cuồng thắng liên tiếp

Mùng 7 tháng 6!

Vân Trung Hạc phát ra phần chiến thư thứ ba với Tân Đại Viêm đế quốc.

Tân Đại Viêm đế quốc các ngươi không phải trâu bò trong y thuật sao? Các ngươi hoàn toàn khinh thường thế giới phương đông, thậm chí nói thẳng y thuật của thế giới phương đông là vu thuật gạt người, chỉ có y thuật của Tân Đại Viêm đế quốc mới là chân chính tiên tiến.

Lần khiêu chiến này, Vân Trung Hạc không có đối thủ, hoàn toàn là diễn xuất của một mình hắn.

Trong Thái Y thự đế quốc, mấy chục đại phu ưu tú nhất của Tân Đại Viêm đế quốc chứng kiến y thuật của Vân Trung Hạc.

Hắn đã tiến hành hai ca phẫu thuật.

Đầu tiên là phẫu thuật mở sọ để điều trị một cơn trúng gió (đột quỵ?) không quá nghiêm trọng.

Đây là ca mở hộp sọ đầu tiên của Tân Đại Viêm đế quốc.

Tất cả đại phu đều không dám tin, thế mà lại còn có thể lấy đầu tiến hành giải phẫu… Điều này thật không thể nào tưởng tượng được.

Y thuật của Tân Đại Viêm đế quốc tuy rằng trâu bò, nhưng cũng không dám động chạm quá nhiều đến đầu.

Cho nên đối với Tân Đại Viêm đế quốc lúc này, phẫu thuật mở hộp sọ hoàn toàn chính là lần đầu tiên khai thiên tích địa, sáng tạo ra lịch sử.

Hơn nữa, Vân Trung Hạc còn trị liệu thành công.

Sau khi phẫu thuật hoàn tất, tất cả đều nhìn hắn với đôi mắt vô cùng kính sợ.

Từ đó, lịch sử y học của Tân Đại Viêm đế quốc mở ra một chương mới.

Vân Trung Hạc cũng thở phào nhẹ nhõm, cũng chính là ở Tân Đại Viêm đế quốc, hắn mới dám thực hiện ca phẫu thuật này.

Bởi vì nơi này có trang thiết bị hoàn hảo, có đủ thuốc, thậm chí Vân Trung Hạc còn điều chế được oxy.

Mặc dù vậy, tỷ lệ thất bại vẫn rất cao.

Nhưng cuối cùng hắn đã thực hiện thành công ca phẫu thuật.

Mà ca phẫu thuật thứ hai, trông có vẻ bình thường hơn nhiều, nhưng trên thực tế lại khó khăn hơn.

Đó là phẫu thuật nối tay bị đứt, bởi vì có rất nhiều dây thần kinh, mao mạch phải được khâu.

Nơi này cũng không có kính hiển vi y tế, hoàn toàn phải dựa vào thị lực của hắn, cho nên hắn không thể không dùng Da Vinci lên thân, cộng thêm thần dược Mê Điệt cốc, hắn mới có thể hoàn thành ca phẫu thuật này.

Người bình thường có thể không ca hiểu phẫu thuật thứ hai khó khăn như thế nào, nhưng các đại phu ở đây lại biết.

Một tháng sau, đế quốc đệ nhất học viện công khai tuyên bố, trao tặng công danh đế quốc y học bác học sĩ cho Vân Trung Hạc, hơn nữa còn thuê hắn làm giáo sư kiêm nhiệm của đế quốc đệ nhất học viện.

Không chỉ vậy, đế quốc Nguyên Lão viện cũng đã tuyên dương khen ngợi Vân Trung Hạc.

Đế quốc Văn Chấp Chính Vương tự mình trao tặng đế quốc huân chương cho Vân Trung Hạc.

Thế là, Vân Trung Hạc phát khởi trận chiến tranh thứ ba với Tân Đại Viêm đế quốc, đại thắng toàn thắng.

Mùng 7 tháng 7!

Vân Trung Hạc đã phát động chiến tranh lần thứ tư, chiến tranh văn học, với Tân Đại Viêm đế quốc.

Nói cách khác, hắn lại phải chép sách.

Lúc này đây, hắn suy nghĩ thật lâu, nên sao chép bộ sách nào nhỉ?

‘Hồng Lâu Mộng’ là tác phẩm kinh điển bất hủ, nhưng Tân Đại Viêm đế quốc không thưởng thức. Ít nhất đến bây giờ, bọn họ đối với phương đông cựu thế giới vẫn tương đối bài xích. Cuốn sách ‘Hồng Lâu Mộng’ mặc dù châm biếm và chỉ trích thế giới mục nát, nhưng nó thật sự rất phương đông.

Hơn nữa, trình độ sản xuất của Tân Đại Viêm đế quốc phát triển, thiên về thế giới quan chủ nghĩa duy vật, cho nên sẽ không quá thích loại tác phẩm nhìn như mềm mại này.

‘Tây Du Ký’ có thể, nhưng ở Tân Đại Viêm đế quốc khả năng còn chưa đủ.

Vậy thì sao chép tác phẩm nổi tiếng phương Tây, chọn từ trong mười tác phẩm nổi tiếng nhất thế giới?

‘Chiến Tranh Và Hoà Bình’? Tác phẩm này không được, bởi vì nó liên quan đến thời đại lịch sử cụ thể, không có bối cảnh lịch sử của cuộc chiến tranh chống Pháp, sự cộng hưởng của cuốn sách này sẽ kém hơn rất nhiều.

Cái gì mà ‘Đồi Gió Hú’, ‘Nhà thờ Đức Bà Paris’, ‘Đỏ và Đen’ cũng đều không được. Nói thật, sở dĩ những tác phẩm này nổi tiếng, phần lớn cũng là do được đặt trong bối cảnh lịch sử nhất định.

Cuốn sách mà Vân Trung Hạc chọn nhất định phải trang bức, hơn nữa vẻ trang bức phải vô cùng cao, bên trong phải tràn ngập câu nói nhìn qua đã rất ngưu bức.

Tốt nhất phải có rất nhiều câu được trích xuất, có thể trở thành danh ngôn của danh nhân, lưu truyền trên trăm năm.

Hơn nữa, tốt nhất người đọc nhìn thấy mấy câu này phải lập tức ghi chép, sau đó đọc thuộc lòng, mang đi trang bức với người khác.

‘Siêu hình học’ của Aristotle, ‘Lời thú tội’ của Augustus, ‘The Phenomenology of Spirit’ của Hegel, ‘The Birth of Tragedy’ của Nietzsche?

Những cuốn sách triết học này trông rất trang bức, nhưng chúng có vẻ hơi thông tục và không phù hợp.

Một vấn đề nữa là Hạc Trung Vân đã tạo ra bất ngờ trong kỳ thi triết học, giờ viết một cuốn sách triết học khác có lẽ hơi lặp đi lặp lại.

Lần này phải viết một tác phẩm văn học tương đối thuần túy.

Rất nhanh, Vân Trung Hạc nghĩ được cuốn sách mà mình nên chép, đây hẳn là một trong những quyển sách hấp dẫn nhất trong thời cận đại.

‘Trăm năm cô đơn’.

Nghe được cái tên này, tin rằng rất nhiều người sẽ run nhẹ đúng không?!

Và phản ứng của hầu hết mọi người là: Ta biết cuốn sách này, ta cảm thấy nó siêu cấp ngưu bức, mặc dù ta chưa đọc qua.

Trình độ sản xuất của Tân Đại Viêm đế quốc phù hợp với bối cảnh của cuốn sách này. Hơn nữa, Tân Đại Viêm đế quốc có thuộc địa, tuy rằng không tôn trọng tôn giáo, nhưng có hiểu biết nhất định, cho nên đối với bối cảnh quyển sách này vẫn có cảm xúc nhất định.

Tất nhiên, Vân Trung Hạc vẫn cần phải cải biên một chút, nhưng không cần phải phá vỡ tinh túy của cuốn sách.

Loại sách này, đại đa số dân chúng thích hay không thì không nhất định. Trong xã hội hiện đại, không biết bao nhiêu thanh niên văn học trò chuyện, nhất định nâng cuốn sách này lên bàn thờ.

Xem hay chưa xem còn chưa nói đến, trong lòng có thích hay không cũng là chuyện khác.

Mặc dụ trong lòng ta thích nhất là ‘Kim Bình Mai’, cũng tuyệt đối phải nâng ‘Trăm năm cô đơn’ lên trời, nếu không thì làm sao có thể lộ ra phẩm vị cao của bản thân?

Tất nhiên, trình độ của cuốn sách này thật sự rất cao, cũng thật xứng đáng được xưng tụng là thần tác.

Mấu chốt nhất là, cuốn sách này thích hợp để trang bức, câu bên trong quá… có bức cách.

Cho nên Vân Trung Hạc chép lại quyển sách cải biên, dùng để chinh phục dân chúng Tân Đại Viêm đế quốc, thật sự không thể thích hợp hơn.

Quả nhiên, sau khi quyển sách này được xuất bản phát hành, lượng tiêu thụ lập tức bùng nổ.

Nói không hề khoa trương, trải qua ba lần chiến tranh trước đó, Vân Trung Hạc đã trở thành siêu cấp danh nhân của Tân Đại Viêm đế quốc.

Quyển sách này đại biểu cho cuộc chiến tranh thứ tư với Tân Đại Viêm đế quốc, chiến tranh văn học, đương nhiên mọi người đều chú ý đến.

Thậm chí vô số người trong đế quốc đều trông mong hắn khởi xướng chiến tranh mới, không chỉ quan tâm thắng bại, hơn nữa còn khát vọng Vân Trung Hạc mang đến kinh hỉ mới.

Chỉ trong ngày đầu tiên, cuốn sách ‘Trăm năm cô đơn’ đã bán được mấy chục vạn bản.

Vô số người đọc cuốn sách lần đầu tiên, sau đó rơi vào sự yên tĩnh ngắn ngủi.

Trong lòng đại đa số mọi người đều có chút phức tạp. Nói thật, chúng ta cũng có thể xem hiểu, chúng ta cũng cảm thấy rất ngưu bức, nhưng… cũng không phải là rất thích, cảm giác hơi kỳ quái.

Dù sao phần lớn mọi người trên thế giới đều thích những tác phẩm tương đối thông tục, các tác phẩm như ‘Tây Du Ký’, ‘Tam quốc diễn nghĩa’ mới được đông mọi người yêu thích.

Sau khi đọc xong ‘Trăm năm cô đơn’, đại chúng không dám nói chuyện, sợ hãi rụt rè.

Hai ngày sau!

Quyển sách này của Vân Trung Hạc trực tiếp nổ tung, trong giới nghệ thuật của Tân Đại Viêm đế quốc nổ tung trước.

Học viện nghệ thuật đế quốc, đông đảo người hâm mộ của Vân Trung Hạc đã tiên phong nâng quyển sách này lên bàn thờ. Tiếp theo là giới văn học đế quốc, sau đó là toàn bộ giới trí thức của đế quốc.

Bất kỳ học giả có sức ảnh hưởng nào cũng đưa ra ý kiến và quan điểm của riêng mình.

Ngưu bức, thần tác, kiệt tác bất hủ, trăm năm không gặp.

Mặc kệ là ai trên thế giới này, bất kể là chủng tộc gì cũng đều nên đọc qua quyển sách này.

Hội tụ những điều kỳ diệu khó tin nhất và cuộc sống thuần khiết nhất.

Đây là một trong những tác phẩm vĩ đại nhất của nhân loại kể từ khi có ngôn ngữ đến nay.

Tất cả đều đánh giá đây là một tác phẩm đỉnh cấp, hơn nữa bình luận càng ngày càng cao, địa vị trên thần đàn càng ngày càng cao.

Cuối cùng phát triển đến mức bất kể dịp nào cũng phải nói về cuốn sách này, nếu không thì chính là phẩm vị không cao.

Hội nghị của Nguyên Lão viện? Trước khi bắt đầu, chúng ta hãy nói chuyện phiếm về cuốn sách ‘Trăm năm cô đơn’? Nếu không, vậy thì ngươi cảm ngộ nhân sinh cuộc sống chưa đủ cao.

Trước khi xem mắt, chúng ta sẽ nói về cuốn ‘Trăm năm cô đơn’ này một chút chứ? Nếu không thì có vẻ ta không có văn hóa.

Trước khi vợ chồng học giả thân mật, chúng ta hãy nói về ‘Trăm năm cô đơn’? Bởi vì bên trong có rất nhiều tình tiết, thật đúng là có chút kích thích, ha ha.

Trong lòng đại đa số dân chúng hoài nghi, cái đồ chơi này tốt như vậy sao? Tại… tại sao ta không nhìn ra vậy? Nhưng may mắn là lúc trước ta không nói ra, nếu ta nói ta không thích, chẳng phải là lộ ra ta không đủ cao cấp sao?

Vì vậy, phát triển đến cuối cùng, khi nói về cuốn sách này, đừng hỏi, hỏi sẽ nói rằng đây là thần tác kinh điển trăm năm không gặp.

Nhân tiện học thuộc lòng vài câu siêu kinh điển, siêu cấp bức cách, chứng minh ta đã xem qua, chứ chẳng lẽ ta sẽ nói cho ngươi biết, đêm qua trong lúc ta đọc ngủ thiếp đi ba lần?

Nhưng ngay cả những người không đọc, cũng bắt đầu học thuộc lòng các câu bên trong.

Bức bách của cuốn sách này càng ngày càng cao, càng ngày càng ngưu bức.

Đúng lúc này, cuốn sách thứ hai của Vân Trung Hạc được xuất bản, ‘Tây Du Ký’ cuối cùng cũng ra đời.

Lần này đại đa số dân chúng sau khi xem xong, lập tức đập bàn tán dương.

Trâu bò, đây mới là thần tác mà chúng ta thích.

Quá đẹp, quá thần kỳ. Ta đọc cuốn sách này không buồn ngủ chút nào, ngược lại tinh thần sáng láng.

Sau đó, ‘Tây Du Ký’ hoàn toàn bùng nổ trong vô số trường giáo dục cơ bản của đế quốc.

Không ai không biết, không ai không biết.

Cuối cùng đại đa số dân chúng có thể lẽ thẳng khí hùng, yên tâm thoải mái vỗ ngực nói, thần tác, tuyệt đối là thần tác.

Để chứng minh mình bản thân đã xem qua, nhiều người còn cẩn thận kể lại câu chuyện bên trong một lần, bày tỏ quan điểm của mình. Ví dụ như Trư Bát Giới có ngủ với vợ gã hay không? Ví dụ như Đường Tăng đối mặt với Nữ Nhi quốc vương, có phản ứng hay không cũng là nghiên cứu vô cùng kỳ lạ.

Hơn nữa, cho dù những học giả vô cùng trang bức, sau khi đọc xong ‘Tây Du Ký’ cũng không dám nói quyển sách này không tốt.

Mặc dù thông tục một chút, nhưng bên trong vẫn có đạo lý của riêng mình, mấu chốt... thật sự rất dễ đọc, thậm chí còn có một số tính huyền nghi nhất định.

Hai quyển sách của Vân Trung Hạc vang dội khắp Tân Đại Viêm đế quốc, chinh phục tất cả mọi người.

Lúc này, hẳn là mấy đế quốc văn học gia nên chạy ra viết vài cuốn sách đánh võ đài với Vân Trung Hạc.

Nhưng, hoàn toàn không!

Trận chiến thứ tư này vẫn như cũ là màn biểu diễn cá nhân của Vân Trung Hạc.

Sau đó, toàn bộ Tân Đại Viêm đế quốc, vô số người vì vậy điên cuồng, như si như say.

Không chỉ nói văn đàn đế quốc thời kỳ này Vân Trung Hạc không có đối thủ, dù là 100 năm sau, cũng vẫn không có đối thủ như cũ.

Hắn trực tiếp trở thành một văn học đại sư, một bậc thầy văn học, trực tiếp lên sách giáo khoa.

Đế quốc đệ nhị học viện công khai tuyên bố, trao tặng cho Vân Trung Hạc danh hiệu đế quốc văn học bác học sĩ, hơn nữa còn thuê hắn giáo sư kiêm nhiệm của đế quốc đệ nhị học viện.

Nguyên Lão viện lại một lần nữa gửi lời mời đến Hạc Trung Vân, mời hắn đi diễn thuyết!

Đến lúc này, trận chiến tranh thứ tư của Vân Trung Hạc phát khởi với Tân Đại Viêm đế quốc, đại hoạch toàn thắng!

Vẫn là chiến thắng nghiền ép như trước cũ, hơn nữa còn giành được vô số tràng pháo tay.

Nhưng lúc này, khoảng thời gian một năm mà Vân Trung Hạc và Cơ Khanh ước định đã sắp đến.

Hắn đã nói qua, trong vòng một năm, nếu Cơ Khanh không chủ động cầu xin hắn sủng hạnh, như vậy hắn sẽ thả nàng tự do, chính thức ly hôn.

Bình Luận (0)
Comment