Quay lại chỗ đảng Sketelon đại chiến, nhìn thấy chiến trường mà giật mình.
Vô số thi thể nổi trên biển, trận chiến vừa rồi thật sự quá kịch liệt, máu nhuộm đỏ cả một khu vực.
Thi thể của hải tặc rất nhiều, nhưng thi thể của hải quái còn nhiều hơn, một phần ba chiến hạm vỡ vụn chìm nghỉm, một phần ba chiến hạm bị hư hại.
Một trận tử chiến mà Sketelon không bao giờ quên.
Nhìn thấy Thẩm Lãng xuất hiện, Jack Tang ngây người, hoàn toàn không dám tin.
Tất cả mọi người đều nghĩ rằng Thẩm Lãng hi sinh, hơn nữa dùng sự hi sinh đó cứu đảng Sketelon, hiện tại Thẩm Lãng dĩ nhiên còn sống.
Kỳ thực, Thẩm Lãng dự định cầm thi thể của đại bạch tuộc theo, chứng minh chiến công của hắn, nhưng ngẫm lại hắn vẫn không làm, bộ dáng thê thảm cứ xuất hiện như vậy.
Há hốc mồm, Thẩm Lãng muốn nói, nhưng nói không nên lời.
Jack Tang im lặng không nói, tay cầm loan đao cấm xuống thuyền, quỳ một gối xuống.
Sau đó Hải Mộng, nàng liếc nhìn Douglas trên bờ, lại liếc nhìn thi thể của Hải Võng, còn liếc nhìn công chúa Helen, cuối cùng cấm loan đao xuống, quỳ một gối xuống.
Phảng phất như hiệu ứng Domino, hải tặc Sketelon quỳ xuống từng người một.
Mấy ngàn, mấy vạn im lặng quỳ trước Thẩm Lãng.
Qua một lúc lâu, Thẩm Lãng khàn khàn nói: "Các ngươi theo ta sẽ không được tự do. Ta muốn giết trở về Phương Đông. Địch nhân của ta là cả Phương Đông, nơi đó mạnh hơn đế quốc Lost nhiều lắm."
Mấy vạn hải tặc vẫn quỳ xuống như cũ, không một ai lên tiếng.
'Thẩm Lãng nói tiếp: 'Hôm nay chết rất nhiều người, ta không dám hứa chắc đây là trận chiến khốc liệt nhất, cũng không dám hứa chắc các ngươi sẽ chết thêm bao nhiêu, các ngươi còn muốn theo ta sao?”
Mấy vạn hải tặc cúi đầu không nói, lang lặng quỳ xuống.
Bọn họ chết rất nhiều rất nhiều, thế nhưng trong lòng rất thoải mái, tất cả u ám và uất ức biến mất sạch sẽ, cảm giác được sự kiêu ngạo từ trước đến nay chưa từng có, linh hồn của bọn họ lại một lần nữa trở về.
Quả nhiên đúng như Thẩm Lãng nói, muốn sống thì tự cứu lấy mình, không thể dựa vào kẻ khác.
Thẩm Lãng nói: "Đã vậy ta sẽ đưa các ngươi theo, tiếp tục chiến đấu, tiếp tục cường đại. Danh xưng hải tặc đệ nhất Phương Tây còn chưa đủ, ta muốn biến các ngươi thành hải quân đệ nhất thế giới, không quản gặp bất cứ địch nhân nào, đều chém tận giết tuyệt toàn bộ bọn chúng."
"Sketelon muôn năm!"
"Sketelon vĩnh viễn bất diệt."
Không ai hô thành lời, thanh âm chỉ vang vọng trong lòng đám hải tặc Sketelon.
Stetelon cường đại lại trở về, muốn làm thế giới khiếp sợ thêm lần nữa, muốn quét ngang chinh phục toàn bộ biển cả.
Tới đây, kế hoach chinh phục quân đoàn Sketelon của Thẩm Lãng đại công cáo thành.
"Chúng ta trở về!"
Thẩm Lãng hạ lệnh, số chiến hạm còn lại căng cao buồm.
"Ùùùù...
Tiếng kèn già nua vang lên, hạm đội Sketelon lên đường rời khỏi phế tích đế quốc Lost.
Lúc này đây, bọn họ chân chính ly khai.
Kỳ hạm Sketelon to lớn, Thẩm Lãng trở thành tân chủ nhân của nó, hắn đứng chỗ đuôi thuyền, nhìn phế tích đế quốc Lost càng lúc càng xa, nhìn kim tự tháp trên đỉnh tuyết sơn kia.
Từ đầu đến cuối thế lực thần bí kia không xuất hiện, nhưng lại mang tính then chốt.
Hiện tại xem ra, bọn họ đưa kèn lệnh chiến đấu cho Aquila, không có lòng tốt. Không phải vì muốn cứu đảng Sketelon, mà chỉ vì cấp cho nữ hoàng nguyền rủa một thân thể mới mà thôi.
Vô số năm qua, rất ít ai dám đến đây thám hiểm phế tích, nữ hoàng muốn đổi thân thể khác, vậy làm bằng cách nào? Có lẽ nàng và thế lực thần bí trên đỉnh tuyết sơn lập khế ước nào đó không muốn ai biết.
"Thật muốn xông lên đó, xem rõ ngọn ngành, nhìn kẻ nào đang tác quái trong đó." Hela mở miệng nói.
Lời của nàng cũng nói lên suy nghĩ của Helen, đổi thành khi trước, Helen nhất định không chút do dự xông lên, nhưng bây giờ không được, nàng đã có người phải bảo vệ, có trách nhiệm phải làm.
"Helen, chúng ta chiến đấu thảm thiết như vậy, ngươi lại không bị dính chút máu nào, vẫn thuần khiết như tiên?" Hela nhịn không được hỏi. Helen nói: "Tỷ tỷ thân ái, tỷ nên theo muội học lễ nghi của quý tộc."
"Quá dối trá, ta chịu không nổi đâu." Hela trả lời.
Helen nói: "Ta cũng không thích, nhưng có thể tiếp thu, đồng thời tuân thủ."
Hela nói: "Quy định của đám quý tộc chó má các ngươi, phải đưa Douglas về đế quốc, giao cho hoàng tộc thẩm lí và phán quyết, không được trực tiếp xử quyết giết chết! Đổi thành ta, sớm đã rút gân lột da rồi."
Helen kinh ngạc nói: "Neu muội đoán không sai, Douglas không phải ca ca của tỷ sao."
Hela kinh ngạc nói: "Ta, ta quên mất. Dù thế ta vẫn không ngửi được mùi vị của người nhà từ hắn, chỉ có hai người, ta mới ngửi được mùi vị thân nhân, làm cho ta mê luyến không nỡ rời xa."
Nói xong, Hela tiến lên ôm chặt lấy Helen.