Adolf nhìn công chúa Helen, trong lòng lóe lên sự tham lam và cuồng nhiệt.
Nàng là nữ nhân cao quý nhất Phương Tây, theo một nghĩa nào đó nàng là sư muội của gã, nếu có được nàng, địa vị của gã trong nháy mắt sẽ đạt tới đỉnh cao.
"Ta từ chối." Adolf.
Lời này vừa nói ra, mọi người kinh ngạc, Adolf vậy mà cự tuyện quyết đấu.
Nhưng nếu vậy thì không thể ép buộc người khác.
Adolf khom người thi lễ nói.
"Ta phải về gặp bệ hạ Solon, cáo từ chư vị."
"Công chúa điện hạ! Chúng ta sẽ gặp nhau tại thành Queen!"
Sau đó gã quay người, tất cả mọi người chỉ có thể nhìn gã tiêu sái rời đi.
Ngay lúc này, một tiếng nói lạnh lùng của nữ nhân chợt vang lên.
"Adolf! Công chúa không thể lưu ngươi lại, nhưng ta có thể."
Thanh âm êm tai lại hoàn mỹ, một nữ nhân cường đại khác, mà tất cả đàn ông Phương Tây đều tha thiết mơ ước có được nàng.
Nữ vương của bộ lạc Amazon. Eddal
Hai tháng trước nàng thất bại khi đối mặt Adolf, nàng cảm thấy hình tượng hoàn mỹ của mình, hào quang cường đại bị phá hủy, nàng quyết định bế quan, cho đến khi tìm ra cách đánh bại Adolf.
Không ngờ nàng xuất quan sớm như thế.
Nữ vương Edda chậm rãi đi tới, nói: 'Adolf, ngươi nhiều lần nhục nhã ta. Ta từng phát thệ, nhất định phải đánh bại ngươi, đồng thời thiến ngươi, hiện tại ta tới để thực hiện lời thề của mình."
Công tước Russell nói: "Nữ vương Edda, xin hỏi ngài, chuyện Adolf nhục nhã ngài dính đến tư ẩn nam nữ sao?" "Không sai." Nữ vương Edda nói.
Công tước Russell nói: "Vậy thì Adolf, ngươi không thể cự tuyệt lời mời quyết đấu của nữ vương Edda, dù cho đế quốc từng loại trừ bộ lạc Amazon khỏi luật pháp, nhưng ngươi không thể lăng mạ làm bẩn danh dự của một nữ nhân." Nữ vương Edda đạp lên vách núi, đi lên đỉnh cực nhanh.
"Adolf, chúng ta lên đỉnh núi quyết đấu, để mọi người nhìn thấy rõ ràng. Nếu hôm nay ta không thể đánh bại ngươi, không thể thiến ngươi, ta sẽ tự sát trên ngọn núi này."
"Chiến binh Amazon nghe lệnh, không ai được xuất thủ tương trợ, dù ta chết cũng không được báo thù, sau khi ta chết, các ngươi dựa theo truyền thống mà định ra nữ vương mới."
Nghe nàng nói xong, mọi người không khỏi kinh ngạc, nữ vương Edda vậy mà quyết tuyệt như thế.
Hoặc đánh bại rồi thiến Adolf, hoặc chính cô ta chết!
Adolf nhìn nữ vương Edda đứng trên đỉnh núi, bộ dáng tràn ngập ma lực và cám dỗ kia, cẩn thận thi lễ, ung dung cười nói: "Như ngài mong muốn, hai chúng ta tử chiến!"
Adolf như hóa thành con diều, đạp đất bay lên đỉnh núi.
Công tước Russell tạm thời lưu lại, chờ trận chiến của Adolf và nữ vương Edda kết thúc.
"Công tước Russell, ngài cảm thấy võ công của Phương Đông mạnh hơn, hay võ công của Phương Tây mạnh hơn?" Công tước Dibos hỏi.
Công tước Russell nói: "Thẩm Lãng đại nhân cảm thấy thế nào?"
Thẩm Lãng nói: "Ta tay trói gà không chặt, ngài hỏi ta thì không khác hỏi đường người mù, hơn nữa ta mới đến Phương Tây không lâu, chưa có đối tượng để tham chiếu, nhưng ta có một chuyện cần chứng thực."
"Chuyện gì?" Dibos hỏi.
Thẩm Lãng nói: "Ở Phương Đông, có sáu thế lực lớn siêu thoát, dù cho Bạch Ngọc Kinh cũng phải phục tùng ý chỉ của hoàng đế Đại Viêm, mà ở Phương Tây, ta chỉ thấy thế lực siêu thoát còn trong hình thức ban đầu."
"Như Hỏa Thần Giáo mới bộc lộ tài năng, còn có Kim Tự Tháp trên đỉnh tuyết sơn tại phế tích đế quốc Lost. Không biết Bạch Kinh và Bạch Ngọc Kinh có quan hệ với nhau không, địa vị của Bạch Kinh ở Phương Tây như thế nào?"
Russell nói: "Cao cao tại thượng, quan sát chúng sinh."
Thẩm Lãng nói: "Còn có rất nhiều đồ vật, ở Phương Đông, ta cực ít nhìn thấy, hầu như chưng từng thấy qua."
"Dù là năng lượng hạch tâm, hay đá ác mộng, còn có nữ hoàng bị nguyền rủa, hay hàng vạn hải quái, hết thảy đều tràn đầy xa lạ. Điều đó chứng tỏ Phương Tây mạnh mẽ và thần bí."
"Nhưng sau khi nguy nghĩ cẩn thạn hơn, lại không phải vậy, thậm chí hoàn toàn ngược lại, làm cho người ta hoảng sợ" Công tước Russell nói: "Xin lắng nghe." Thẩm Lãng nói: "Những thứ thần bí gì đó đều tới từ văn minh thời thượng cổ, như vậy ở Phương Đông cũng sẽ có, nhưng vì sao Phương Đông bây giờ không thấy những thứ đó, toàn bộ đều bị phong tỏa." Những lời hắn nói điểm ngay chỗ quan trọng. Vài thập niên trước, khi Khương Ly còn chưa quật khởi, Phương Đông hầu như không biến đến di tích thượng cổ, trong dân gian cũng không có lưu truyền hay sách sử gì liên quan đến. Nhờ Khương Ly xé ra một vết rách, văn minh thời thượng cổ mới lộ ra một góc. Chuyện đó chứng minh, thế giới Phương Đông bị khống chế, di tích thượng cổ bị ẩn giấu. Tương tự như phế tích đế quốc Lost, đều trở thành lãnh địa của sáu thế lực siêu thoát. Sáu thế lực phong tỏa mọi chuyện, độc hưởng di tích thượng cổ, dân chúng không nghe không thấy không biết những lực lượng cường đại, kỹ thuật tân tiến. Nhưng sáu thế lực siêu thoát cường đại như thế, sao còn phải nghe ý chỉ của hoàng đế Đại Viêm? Điểm ấy Thẩm Lãng không tài nào hiểu thấu. "Còn một khả năng." Thẩm Lãng nói: 'Phương Tây đang trong giai đoạn đầu khai thác văn minh thượng cổ, lạc hậu hơn Phương Đông rất nhiều năm, qua thêm mấy trăm năm nữa, đợi những thế lực thần bí kia thăm dò được kỹ thuật và kiến thức của văn minh thời thượng cổ, bọn chúng sẽ quật khởi trở thành thế lực siêu thoát." "Sau đó sẽ lũng đoạn toàn bộ văn minh thời thượng cổ, che dấu người dân." Đổi thành người khác, khi nghe những chuyện mà Thẩm Lãng nói, nhất định sẽ không thoải mái, hắn dám nói thế giới Phương Tây lạc hậu hơn thế giới Phương Đông mấy trăm năm. Thế nhưng sau khi công tước Russell nghe xong, lại gật đầu nói: "Thẩm Lãng đại nhân nói không sai." "Mây đen kéo đến, trời muốn mưa sao?" Công tước Dibos bỗng nhiên nói. Quả nhiên mây đen bắt đầu bao phủ bầu trời.