Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Dịch)

Chương 518 - Chương 518: Chuyện Xưa

Chương 518: Chuyện xưa Chương 518: Chuyện xưaChương 518: Chuyện xưa

 

 

Tham Lãng võ võ vai Kim Mộc Thông, nói: "HE cách rồi, ông trời cho ngươi cơm, không ăn thì có lỗi với ông trời, chuyện đó liên quan gì đến hình tượng của nhân hoàng. Mập à! Có muội tử nào thích ngươi không?"

 

 

Kim Mộc Thông trực tiếp xoay người rời đi: : "Vâng thưa phụ thân! Tỷ phu, phụ thân đang tìm đệ."

 

 

Vừa đi, Kim Mộc Thông vừa than phiền trong lòng, đệ nhớ tỷ phu lắm, tỷ phu lại đâm đao đệ như thế.

 

 

Thẩm Lãng nói: "Map à! Tỷ phu sẽ giới thiệu đối tượng tốt cho ngươi, tuyệt đối sẽ không như Chúc Ninh, lần này tỷ phu nghiêm túc."

 

 

Kim Mộc Thông lại nói trong lòng: "Lẽ nào không thể giết trở lại kinh thành, để Chúc Hoằng Chủ quỳ xuống, cầu xin đệ cưới Chúc Ninh sao?”

 

 

Hela trở thành thần tượng của trẻ con, mỗi ngày đều bị mấy bé con quấn lấy, nghe nàng kể về các chiến phiêu lưu.

 

 

Nàng không giỏi ăn nói, nhưng mấy bé con lại thích lời nói đơn giản, tràn đầy sự kích thích.

 

 

Màn đêm buông xuống.

 

 

Thẩm Lãng đứng trên boong thuyền, ngắm nhìn cảnh đêm thật đẹp, đẹp đến không chân thực.

 

 

Trăng tròn trên trời cao, lớn hơn bên ngoài nhiều lắm.

 

 

Mặt biển như một tấm kính, hai chiếc thuyền lớn lướt qua vô số phế tích.

 

 

Thẩm Lãng nói: "Cô cô, phụ thân Khương Ly chết thế nào?"

 

 

Tuyết Ẩn lắc đầu nói: "Không biết, đó là bí mật lớn nhất Phương Đông."

 

 

Thẩm Lãng thở dài nói: "Ít nhất phải biết kẻ thù là ai chứ"

 

 

Thẩm Lãng lại nói: "Lần này tới Phương Tây, con mới biết cuộc sống của Khương Ly rất tốt, tại sao lại về Phương Đông, tranh đoạt vị trí nhân hoàng, đã xảy ra chuyện gì, làm cho Khương Ly thay đổi lớn như thế?"

 

 

Tuyết Ẩn lắc đầu nói: "Ta không biết, bởi vì lúc đó ta không ở bên cạnh nghĩa huynh, lúc ta tiếp cận huynh ấy, nghĩa huynh đã trở thành người vĩ đại, như ánh mặt trời chiếu khắp Phương Đông."

 

 

Thẩm Lãng nói: "Vậy Cô Cô biết gì về mẫu thân không?"

 

 

Tuyết Ẩn nói: "Chúng ta không ai biết thân thế của nàng. Một ngày nọ, phụ thân của ngươi dẫn theo nàng xuất hiện, từ đó trở thành thê tử duy nhất của hắn." Tuyết An phảng phất như rơi vào hồi ức.

 

 

"Nàng rất đẹp, băng cơ ngọc cốt, ta chưa từng thấy ai xinh đẹp như thế, nữ nhân chúng ta mỹ lệ, qua vẻ bề ngoài mà thôi, còn vẻ đẹp của nàng, từ trong xương cốt mà ra."

 

 

Thẩm Lãng nói: "Mẫu thân là người của Bạch Ngọc kinh sao?"

 

 

"Chắc vậy." Tuyết Ẩn nói: "Bởi vì nàng quá trắng, tựa như tuyết, khi đứng bên cạnh nàng, còn cảm nhận được sự lạnh lẽo, cho nên không ít người buôn lời gièm pha."

 

 

"Nghĩa huynh lấy nàng vài năm, chưa sinh con, rất nhiều người nói cơ thể của nàng tỏa ra khí lạnh, tử cung không thể mang thai."

 

 

"Ta cũng nghĩ như vậy, lúc nàng sinh hạ các ngươi, thật sự quá khó khăn, sau khi sinh ra Tiểu Ninh Ninh, cơ thể suy yếu nhiều bệnh, cha mẹ của ngươi mạnh như vậy, kết quả lại sinh ra ngươi, tay trói gà không chặt."

 

 

Ban đầu Thẩm Lãng chỉ chú ý Khương Ly, hiện tại hắn phát hiện mẫu thân còn thần bí khó lường hơn.

 

 

Tuyết Ẩn nói: "Lãng nhi, ngươi không thích Phương Tây sao, ta thấy được sự mệt mỏi trong mắt của ngươi." Nàng đương nhiên khác Kim Mộc Thông, thấy nhiều thứ hơn.

 

 

"Nơi đó dù tốt, nhưng không phải quê hương của chúng ta." Thẩm Lãng nói.

 

 

Tuyết Ấn nói: "Quê hương của chúng ta bị hổ báo sài lang chiếm cứ, Lãng nhi muốn thiên hạ không thủ, không phải chuyện dễ, cha con Doanh Nghiễm và chúng ta, thù sâu như biển."

 

 

"Nhưng hai người họ quá mạnh, Doanh Vô Minh chẳng những là đệ tử thân truyền của phụ thân ngươi, còn là thiếu chủ của Phù Đồ sơn."

 

 

Liên quan tới chuyện đó, Thẩm Lãng không hiểu.

 

 

Doanh Vô Minh có gì được Phù Đồ sơn ưu ái như vậy?

 

 

"Lãng nhi phải chuẩn bị tốt, kẻ địch của chúng ta rất mạnh. Tuyết Ẩn nhắc nhở.

 

 

Thẩm Lãng biết rõ ràng, nhìn Adolf thôi cũng đủ thấy được, Adolf đi theo Khương Ly một đoạn thời gian mà thôi, còn Doanh Vô Minh là đệ tử thân truyền, thời gian học võ hơn 20 năm.

 

 

Cho dù vậy, thực lực của Adolf rất mạnh, đơn độc hành tẩu Phương Tây, ngoại trừ một vài người, hầu như đến tình trạng độc cô cầu bại, nếu trang bị thượng cổ không bị phá hủy, nữ vương Edda thắng không nổi.

 

 

Tuyết Ẩn nói: "Ta thử qua võ công của Cừu Yêu Nhi, nàng mạnh hơn ta. Ta hỏi nàng, nàng nói thực lực của mình tương đương Edda va Helen, chỉ đứng sau Solon."

 

 

Trầm Lãng nói: "Vậy kẻ địch của chúng ta thì sao."

 

 

Tuyết Ẩn nói: "Võ công của Cừu Yêu Nhi và công chúa Ninh Hàn bất phân cao thấp, Doanh Vô Minh thì mạnh hơn chút."

 

 

Thẩm Lãng nhíu mày, hắn chỉ gặp Doanh Vô Minh một lần, khi hắn đưa tiễn Tuyết Ẩn, lúc đó Doanh Vô Minh đi cầu thân Ninh Hàn.

 

 

Lúc Tuyết Ẩn nhìn thấy Doanh Vô Minh, lập tức động thủ giết người, kết quả căn bản không thể động tới góc áo của đối phương.

 

 

Tuyết Ẩn khổ sở nói: "Phụ thân ngươi bồi dưỡng Doanh Vô Minh quá mạnh mẽ."

 

 

Thẩm Lãng bỉu môi nói: "Đôi mắt của ông ta quá kém cỏi, du đông hay tây đều bị đệ tử phản bội."

 

 

Tuyết Ẩn nói: "Nếu hắn không chết, thì không ai phản bội."

 

 

Lời này không sai.

 

 

Người trên thế giới này, hoặc là có tài không có đức, hoặc là có đức không có tài, người có tài lại có đức, chỉ điếm được trên đầu ngón tay.

 

 

"Về phần đại tông sư, là do sáu đại thế lực siêu thoát sắc phong, xem như lừa gạt cao thủ thiên hạ." Tuyết Ẩn nói: "Kỳ thực người mạnh nhất, đều ở trong sáu đại thế lực, ở nước Đại Viêm."

 

 

Thẩm Lãng nói: "Cô cô, Đại Viêm và sáu đại thế lực có quan hệ gì với nhau? Sáu đại thế lực mạnh như vậy, vì sao phải nghe lệnh của hoàng đế Đại Viêm?"

 

 

Tuyết Ẩn nói: "Nếu biết chuyện đó, chúng ta cách chân tướng của thế giới không xa “
Bình Luận (0)
Comment