Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Dịch)

Chương 604 - Chương 604: Tàn Sát

Chương 604: Tàn sát Chương 604: Tàn sátChương 604: Tàn sát

 

 

Tham Lãng lại muốn hiệu quả tàn sát rung động nhất, cho nên lúc quân địch tiếp cận năm trăm mét, hắn không hạ lệnh nã pháo, mà đợi đến khoảng cách ba trăm năm mươi mét.

 

 

Trong khoảng cách này, loại đạn ria 12 pound và 18 pound, có uy lực vô song, dù là đạn ria cũng dễ dàng bắn thủng thân thể của binh sĩ mặc giáp.

 

 

Dựa theo cách chế tạo trên trái đất, bên trong loại đạn ria 12 pound, có chừng 50 viên đạn, loại đạn ria 18 pound thì có 80 viên đạn.

 

 

Nhưng thuốc nổ mà Thẩm Lãng dùng có sức nổ mạnh hơn, nên hắn đã biến những viên đạn sắt bên trong đạn ria thành những viên đạn chì, để chúng nhỏ lại nhưng có lực sát thương lớn hơn.

 

 

Thật ra loại đạn ria 12 pound, vốn có vỏ đạn nặng hơn 12 pound, đầy đủ nhét vào 80 viên đạn chì. Loại đạn ria 18 pound thì nhét được 120 viên đạn chì.

 

 

Cho nên trong một lượt băn, số viên đạn bay ra, lên tới 5 vạn viên.

 

 

Mưa đạn như cơn cuồng phong, điên cuồng bắn ra ngoài, càn quét tứ phương.

 

 

Mười vạn quân đầu tiên, cảm thấy hoa mắt, như đang nhìn thấy trời mưa.

 

 

Trong nháy mắt...

 

 

Mưa rơi xuống, máu tươi bắn tung téo.

 

 

Điên cuồng tàn sát.

 

 

Trong khoảng cách ba trăm năm mươi mét trở xuống, đạn ria bắn thủng thân thể binh lính.

 

 

Từng đám, từng đám binh lính hét thảm, ngã gục xuống đất.

 

 

Chúc Nhung đứng trên đài cao, dùng ống nhòm nhìn thấy rõ ràng.

 

 

Khi Thẩm Lãng cho khai hoả, vô số viên đạn sắt bắn ra, đại quân của ông như biến thành con sóng đụng lên trên tảng đá ngầm, nhanh chóng tan tác, vỡ vụn trong nháy mắt.

 

 

Một lần bắn chết bao nhiêu người? Hơn ngàn người sao?

 

 

Thứ... Thứ này... Quá kinh người rồi.

 

 

Ninh La và Ngũ Triệu Trọng kinh ngạc, sau đó hô to: "Tiếp tục xông lên, xông lên!" Binh linh hơi dừng lại, nghe được mệnh lệnh, tiếp tục xông lên.

 

 

Đạn ria của Thẩm Lãng quả thật kinh người, nhưng một lần bắn, chỉ giết được hơn ngàn người mà thôi, là một con số bé nhỏ đối với hai mươi vạn quân.

 

 

"Xông lên, xông lên, xông lên!"

 

 

Chỉ cần vọt tới tường trại, chính là thắng lợi.

 

 

Nhưng mà chỉ mấy giây sau.

 

 

"Âm, ầm, ầm, ầm..."

 

 

Mấy trăm khẩu pháo của Thẩm Lãng, nổ vang một lần nửa.

 

 

"Vèo, vèo, vèo....

 

 

Cơn mưa đạn lần thứ hai rơi xuống, điên cuồng tàn sát, lần này khoảng cách gần hơn, năm vạn viên đạn giết hơn hai ngàn người, địch nhân thật sự đông lắm.

 

 

Mà tốc độ bắn cũng quá nhanh, nòng pháo dùng loại sắt thép thượng hạng đúc thành, không cần lo lắng nóng quá nổ nòng, không cần làm lạnh quá nhiều.

 

 

Hắn còn dùng loại thuốc nổ tốt nhất, lúc nổ không để lại chút cặn bã nào, vải dầu bao thuốc nổ bị đốt sạch, cũng không cần vệ sinh nòng pháo.

 

 

Sau khi bắn, dùng thời gian nhanh nhất để nhét thuốc nổ, nhét đạn ria vào, sau đó lại bắn.

 

 

Toàn bộ quá trình như nước chảy mây trôi, thậm chí còn có thể nhanh hơn.

 

 

Cho nên mấy trăm khẩu pháo của Thẩm Lãng, tốc độ bắn không giảm, ngược lại càng lúc càng nhanh.

 

 

“Âm, ầm, ầm..."

 

 

Từng đợt nổ kinh thiên động địa, từng đợt mưa đạn rơi xuống.

 

 

Điên cuồng thu hoạch sinh mệnh.

 

 

Quân đội do Chúc gia bồi dưỡng, vô cùng dũng cảm, vẫn không sợ hãi, vẫn điên cuồng xông tới trước.

 

 

Khoảng cách càng ngày càng gần, càng ngày càng gần.

 

 

Ba trăm mét, hai trăm mét, một trăm mét, năm mươi mét. Đại quân gian nan rút ngắn khoảng cách, dùng sinh mạng để tiến bước.

 

 

Mật độ bắn quá cao, cách mỗi hai mươi mét, thì có một đợt bắn.

 

 

Khi binh lính tiến tới khoảng cách năm mươi mét, trong đôi mắt hoàn toàn bị đạn pháo bao phủ.

 

 

Mà làm cho binh sĩ tuyệt vọng hơn, một vạn quân đứng trên tường trại bắt đầu bắn tên, toàn bộ dùng cường cung nặng hai thạch rưỡi, trong khoảng cách trăm mét, lực sát thương kinh người, độ chính xác cực cao.

 

 

Năm mươi mét, trở thành khoảng cách cực hạn của quân địch.

 

 

Không cách nào tiến thêm nửa bước.

 

 

Binh lính nào tiếp cận khoảng cách này, đều biến thành thi thể.

 

 

Thảm sát, thảm sát, thảm sát!

 

 

Trong khoảng cách này, đạn ria dễ dàng bắn thủng giáp, chỉ cần đủ người, một viên đạn có thể bắn xuyên năm người. Trước khoảng cách năm mươi mét, vô số thi thể chồng chất như núi.

 

 

Hỏa pháo cuồng sát, mưa tên điên cuồng rơi.

 

 

Mảnh đất trước tường trại, biến thành mảnh đất chết.

 

 

"Ta... Ta..." Xung Sư Sư trừng to mắt, muốn hét lên một câu thô tục, nàng là thiên kim đại tiểu thư, nhưng thỉnh thoảng vẫn thô tục mắng người, chỉ cần phụ mẫu không nghe liền được.

 

 

Nhưng xung quanh có nhiều người như vậy, nàng vẫn nhịn được mà nuốt xuống.

 

 

Bởi vì nàng đã nắm chặt loan đao, chuẩn bị sẵn sàng xông lên chém giết, nàng tuyệt đối sẽ không làm cho Xung gia mất mặt, nhất là không thể mất mặt trước Thẩm Lãng, tên Bạch Vô Thường rác rưởi, cặn bã, ác ôn, biến thái. Nhìn binh lính đông nghịt đang xông tới gần, nàng thật cảm thấy tuyệt vọng.

 

 

Không nghĩ tới, dĩ nhiên bị đánh thành thế này, đám binh lính đông nghịt kia không cách nào tới gần.

 

 

Nàng còn chưa chém ra đao nào, địch nhân đã chết vô số.

 

 

Hơn nữa quân đội của Thẩm Lãng quá mạnh, những nữ nhân cao lớn này, cầm cây cung to đùng, vừa nhìn là biết nó rất nặng, vậy mà các nàng có thể liên tiếp bắn tên, tốc độ trong nháy mắt, làm cho người ta giận sôi.

 

 

Mới khai chiến chưa lâu, các nàng đã bắn ra hơn một trăm vạn mũi tên, hỏa pháo bắn ra mấy thứ gọi là đạn kia, số lượng nhiều đến mức không cần phải suy nghĩ. Dù sao năm mươi mét phía trước, một đống thi thể, đang chồng chất thành núi.
Bình Luận (0)
Comment