Đêm động phòng hoa chúc, Trương Xuân Hoa được toại nguyện, Thẩm Lãng hầu như ném nửa cái mạng.
Thẩm Lãng run rẩy nói: "Ngươi... Ngươi là tân nương đấy, sao lại liều mạng như thế? Muốn nói gì thì nói?" Trương Xuân Hoa nói: "Nữ nhân khác nhường phu quân, thiếp thì sẽ không, thiếp phải cho chàng biết sự thật, ngay cả thiếp chàng còn đánh không lại, vậy thì đừng có mà nạp thêm người vào hậu cung."
Nữ nhân này khiến cho Thẩm Lãng nhớ tới một tác giả, khi nàng là người thứ ba, vai nữ chính sẽ là kẻ thứ ba đáng thương. Còn khi nàng trở thành vợ chính thức, thì vai nữ chính sẽ thành chính thê, vai phản diện đều là kẻ thứ ba.
Trước kia, khi chưa vào cửa, Trương Xuân Hoa luôn miệng nói thân phận Thẩm Lãng đặc thù, cần khai chỉ tán diệp, cần nạp phi tử, vậy mà vừa mới vào cửa, lại bảo bản lĩnh của hắn có hạn, thêm nữ nhân nữa thì không gánh nổi.
"Hồ ly tinh." Thẩm Lãng uống liền hai bát lớn nước mật ong, hắn còn muốn ngâm mình trong nước câu kỷ.
"Cảm giác này thật tuyệt vời, ta đã bỏ lỡ sáu năm." Trương Xuân Hoa thở dốc đầy thỏa mãn: "Trọn vẹn sáu năm, hơn hai ngàn ngày, ta lãng phí ít nhất hơn một ngàn ngày vui sướng, chàng phải bù đắp thanh xuân, bù đắp những ngày tháng tươi đẹp cho thiếp."
Thẩm Lãng bò dậy, khoác đại một chiếc áo choàng.
Trương Xuân Hoa hỏi: "Chàng đi đâu vậy? Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta, chàng không thể ở cạnh thiếp lâu hơn sao?"
Thẩm Lãng đáp: 'Không có thời gian, nương tử không nghe thấy sao? Ninh Hàn sắp đánh tới rồi, lần này Thiên Nhai Hải các sẽ dốc toàn lực, ta cần chuẩn bị, càng nhiều càng tốt."
Nói xong, Thẩm Lãng khoác áo choàng rời khỏi phòng, đi về phía tầng hầm ngầm của pháo đài.
Chư quốc Phương Đông chìm trong loạn lạc.
Ngô vương đại khai sát giới, thanh trừng thế lực của Đại Viêm, công khai tuyên bố phản bội Đại Viêm, quy phục Đại Càn.
Ngay sau đó, Sở vương còn tàn nhẫn hơn, tàn sát hàng vạn người trong Sở quốc, gần như nhổ tận gốc thế lực của Đại Viêm, sau đó tuyên bố với thiên hạ, phản bội Đại Viêm, thuần phục Đại Càn.
Cuối cùng, Đại Càn chính thức thành lập, tạm thời định đô tại thành Nộ Triều.
Lễ đăng cơ tại thành Nộ Triều diễn ra khá giản dị, nhưng nó giống như một cơn lốc xoáy, ban đầu rất nhỏ, nhưng càng lúc càng lớn mạnh, cuối cùng nhất định sẽ khiến cho trời đất rung chuyển.
Tin tức này truyền khắp thiên hạ, dấy lên sóng to gió lớn.
Nó giống như một cơn lốc xoáy, càn quét nửa thế giới.
Đại Càn chính thức thành lập, từ nay về sau Phương Đông sẽ có hai hoàng triều.
Trên trời không thể có hai mặt trời, dân chúng không thể có hai chủ, Đông Phương chỉ được có một con chân long.
Về mặt chính trị, Đại Viêm lập tức đánh mất ba nước chư hầu, mất hơn hai trăm vạn lãnh thổ.
Viêm kinh chìm trong không khí ngột ngạt, trên đỉnh đầu như có một quả bom hẹn giờ cực lớn, sẽ phát nổ bất cứ lúc nào.
Vị hoàng đế cao cao tại thượng kia, phẳng phất như sẽ bộc phát cơn thịnh nộ của chân long bất cứ lúc nào. Thế nhưng hoàng đế vẫn im lặng, khiến cho cả triều đình nín thở, giống như bầu trời u ám đầy mây đen, chỉ chờ đợi sấm sét giáng xuống.
Dân chúng ba nước Ngô, Sở, Việt thấp thỏm bất an, thậm chí cảm thấy áp lực và sợ hãi hơn bao giờ hết.
Việt quốc còn đỡ, hầu hết dân chúng đều hướng về Thẩm Lãng, còn dân chúng Sở quốc tuy đứng về phía Sở vương, nhưng bọn họ sợ hãi Đại Viêm hơn Việt quốc rất nhiều.
Bởi vì bọn họ chưa từng chứng kiến cảnh Thẩm Lãng đánh bại Huyết Hồn quân của Thiên Nhai Hải các.
Vì vậy, hoàng đế càng im lặng, dân chúng hai nước Ngô, Sở càng sợ hãi, giống như loài vật nhỏ bé trước cơn địa chấn, biết tai họa sắp ập xuống nhưng lại bất lực, đành phải run rẩy chờ đợi.
Đối với bọn họ mà nói, cảm giác như ngày tận thế sắp đến.
Hoàng đế vẫn im lặng, nhưng mây đen đang dần tụ lại, sấm chớp đang âm fi hình thành.
Vô số quân đội đang tập kết.
Quân đội của Tân Càn đang tập kết, Đại Lương, Đại Tấn, Đại Viêm, Đại Tề.
Ngoại trừ ba nước phía nam, hầu như tất cả các nước chư hầu tại phía bắc, đều đang tập kết quân đội, đặc biệt là Tân Càn và Đại Lương, quân số lên tới con số khổng lồ.
Nhìn từ góc độ của cả thiên hạ, từ đông sang tây, từ nam chí bắc, vô số tuyến đường đều chật ních binh lính. Cảnh tượng hai năm trước dường như sắp tái hiện.
Sự tập hợp quân đội này giống như trăm sông đổ về biển, vô số dòng suối nhỏ hợp thành sông, vô số con sông hợp thành dòng chảy lớn, cuối cùng tất cả đều đổ về biển cả mênh mông.
Vô số quân đội của Đại Viêm giống như đang hội tụ thành biển gầm, kinh thiên động địa, một khi tất cả quân lực đầy đủ, biển gầm sẽ ập xuống, trời long đất lở, nhấn chìm Ngô, Sở, Việt trong nháy mắt.
Lần này đại quân chia làm ba đường, thống soái đại quân phía tây là thái tử Đại Viêm, thống soái đại quân phía bắc là thái tử của Tân Càn Doanh Vô Minh, thống soái đại quân phía đông là Vũ Thân vương của Đại Viêm.
Ba đường quân đội này quá lớn, nên thời gian tập kết rất lâu.