Dịch giả: rollandChuyện tiếp theo, Yến Triệu Ca không cần tiếp tục ở lại Đông Đường.
Mà Yến Địch, vẫn phải ở lại Thiên Đông châu tọa trấn, lúc cần thiết, hắn sẽ trực tiếp bước vào Hỏa Vực, phối hợp tác chiến với đám người Thạch Thiết.
- Đan phương của ngươi, vẫn phải cẩn trọng.
Lúc sắp chia tay, Yến Địch phân phó nói:
- Mau chóng phá giải những văn tự cổ đại, cẩn thận nghiệm chứng dược lý của đan phương, chuyện này vô cùng trọng yếu đối với bản môn.
- Hoàng Quang Liệt bế quan, ai cũng không biết hắn lúc nào xuất quan, nếu như lúc hắn xuất quan, bản môn không có người nào đăng lâm Võ Thánh cảnh, áp lực so với trận chiến ở Đông Đường còn lớn hơn.
Yến Triệu Ca nghe vậy, nhẹ nhàng gật đầu:
- Thời gian không đợi người, ta kiến nghị các ngài mạo hiểm lần này, chính vì nguyên nhân này.
- Hơn nữa, Thái Âm Chi Thí lần thứ ba sắp tới, nếu Thái Âm Quan Miện rơi vào tay Đại Nhật Thánh Tông, vậy không chờ Hoàng Quang Liệt xuất quan, thế cục sẽ nghịch chuyển.
Yến Địch hỏi:
- Thái Âm Chi Nữ của Bích Hải Thành, một qua được Thái Âm Quan Miện trợ giúp, tốc độ tu luyện cũng tăng mạnh.
- Tranh đoạt giữa Thái Âm Chi Nữ, bởi vì Thái Âm Quan Miện, nhất định là cường giả mạnh hơn, nhưng không ngoài suy đoán, người xuất sắc lần trước, ưu thế sẽ lớn hơn.
- Tại sao ngươi coi trọng Đại Nhật Thánh Tông Mạnh Uyển như vậy?
Yến Triệu Ca trả lời:
- Ta nghe Phong Vân Sanh kể lại, thiên phú Võ đạo của Mạnh Uyển và Thiên Thiên Thái Âm lực của Thái Âm Chi Nữ đều cực kỳ xuất chúng.
- Mà Đại Nhật Thánh Tông, là Thánh địa chuẩn bị cho Thái Âm Chi Thí đầy đủ nhất, cho nên lần đầu tiên Thái Âm Chi Thí, bọn họ có thể xuất ra hai người Phong Vân Sanh cùng Mạnh Uyển, cho Mạnh Uyển đoạt quán quân.
Yến Triệu Ca bĩu môi nói:
- Năm đó bọn chúng hào phóng đồng ý Thái Âm Chi Thí như vậy, nhìn qua như cạnh tranh công bình, kỳ thật đổi một cách khác để đem đồ vật vào trong túi của mình, trong lòng bọn chúng còn cười những người khác ngu đây.
- Thái Âm Chi Thí lần thứ hai, Mạnh Uyển bị thương, thuần tuý là ngoài ý muốn, bằng không với ưu thế chồng chất như thế, Thái Âm Quan Miện có chín thành là vào tay bọn hắn.
Yến Địch nói:
- Đó cũng là công bình cạnh tranh, bọn chúng có khả năng chuẩn bị đầy đủ, cái này là khả năng của bọn chúng.
- Không giống bản môn, nếu không có phát hiện của ngươi lần này, ngay cả Thái Âm Chi Nữ vẫn không tìm kiếm được.
- Trước kia ngươi "thề son sắt", có thể khiến cho Thái Âm Chi Thể của Phong Vân Sanh khôi phục, phải để trong lòng, đây cũng là việc lớn hạng nhất.
Yến Triệu Ca gật đầu:
- Ngài yên tâm, ta hiểu rõ.
Hơi dừng một chút, Yến Triệu Ca nói:
- Thái Âm Chi Thí lần này không đáng tin, phải sớm trù tính mới được.
Tầm mắt của hắn nhìn về phương bắc:
- Trọc Lãng Các đa số thời gian đều không quan tâm, Thương Mang Sơn có chút sinh động, lại có xu thế nửa vời, giống như lần này.
- Sơn Vực tiếp giáp với Thiên Vực ta, hai bên tranh chấp là không thể tránh được, nhưng Sơn Vực cùng Lôi Vực củng tiếp giáp, cũng mâu thuẫn không ít, ở Phong Vực, Thương Mang Sơn cùng Đại Nhật Thánh Tông cũng có ma sát.
Không giống với Quảng Thừa Sơn cùng Đại Nhật Thánh Tông có quan hệ khẩn trương, Sơn Vực Thánh địa Thương Mang Sơn cùng Quảng Thừa Sơn, nhiều hơn chính là quan hệ cạnh tranh, tuy không gọi là hoà thuận, nhưng cũng không coi là đối địch.
Hai quái vật lớn cạnh nhau tranh thủ phát triển, khó tránh không sinh ra một vài va chạm.
Nhưng cũng có lúc hợp tác, nhất là tình huống Đại Nhật Thánh Tông càng ngày càng kêu ngạo.
Nhưng mà, Đại Nhật Thánh Tông cũng theo sách lược "thân xa đánh gần", cho nên đa số thời gian cũng mượn hơi Thương Mang Sơn, chỉ là minh hữu truyền thống của Đại Nhật Thánh Tông là Thiên Lôi Điện quan hệ với Thương Mang Sơn không hoà thuận, Đại Nhật Thánh Tông cũng phải chú ý đúng mực.
Nội bộ của Thương Mang Sơn cũng có tranh luận.
- Có người căm thù bản môn, cũng có người thân cận bản môn, cho nên mới có tranh luận.
Yến Triệu Ca mỉm cười:
- Chúng ta cấp lợi thế cho những người thân cận chúng ta trong nội bộ Thương Mang Sơn, để bọn họ có nhiều quyền phát biểu hơn, thì quyết định chỉnh thể của Thương Mang Sơn, sẽ nghiêng về chúng ta, mà không phải Đại Nhật Thánh Tông.
Yến Địch nhàn nhạt nói:
- Điều đó cũng có nghĩa là chúng ta phải bỏ ra vài thứ giá trị, cùng thoái nhượng một vài chuyện.
Yến Triệu Ca nhàn nhạt cười:
- Không nhất định, có thể mượn gà đẻ trứng.
- Hả?
Yến Địch nhìn qua, Yến Triệu Ca chỉ về phương bắc, mỉm cười.
- Vân Triệu Sơn.
Ánh mắt của Yến Địch chớp động:
- Ngươi có ý kiến gì?
Yến Triệu Ca trả lời:
- Phong sư muội tuy bị đưa về sơn môn, nhưng ta ở lại Đông Đường, ngoại trừ nghiên cứu đan phương cùng Nội Tinh Lô, cũng nghiên cứu vấn đề khôi phục Thái Âm Chi Thể của nàng, đã không còn sai sót gì.
- Trong quá trình nghiên cứu, ta phát hiện nếu có một chỗ bảo địa "cô âm chứa cô dương", sẽ đưa đến tác dụng quan trọng.
- Nơi này, Thiên Vực chúng ta không có, nên ta phóng tới địa phương khác.
Yến Địch nghe đến đó, gật đầu:
- Không sai, Sơn Vực Vân Triệu Sơn, chính là địa phương như vậy.
Yến Triệu Ca mỉm cười nói:
- Ta liền sưu tầm tư liệu của Vân Triệu Sơn, sau đó phát hiện, nơi này có một ảo diệu khác.
- Ta về sơn môn suy nghĩ một chút, chờ ngài cùng tổ sư trở về, lại nói tiếp.
Yến Địch cũng không hỏi nhiều, gật đầu nói:
- Ngươi nhanh chóng về sơn môn chuẩn bị đi.
- Vâng.
Yến Triệu Ca thi lễ, đem chuyện tình ở Đông Đường bàn giao, sau đó trở về Quảng Thừa Sơn.
Hơn nửa năm quay về Quảng Thừa Sơn, Yến Triệu Ca có cảm giác về đến nhà.
- Yến sư huynh tốt!
- Yến sư huynh trở về?
- Gặp qua Yến sư huynh!
Đệ tử trẻ tuổi trong tông môn, lúc này nhìn thấy Yến Triệu Ca, trong ánh mắt, chứa nhiều "sùng kính" hơn.
Ánh mắt của bọn họ, cũng không phải nhìn một nhân vật làm "gương" ngang hàng, càng giống như là nhìn một nhân vật không cùng tầng thứ với họ.
Nội tình của trận chiến tại Đông Đường, những đệ tử này cũng không biết.
Nhưng bọn họ biết được, vị sư huynh trước mắt này, trong hơn nửa năm, từ Nội Cương hậu kỳ, nhảy tới Ngoại Cương hậu kỳ.
Nhân vật đại diện thế hệ trẻ của Đại Nhật Thánh Tông, Triều Nguyên Long thảm bại dưới tay Yến Triệu Ca hai lần, Tiêu Thăng cũng bị Yến Triệu Ca chém giết.
Ngoại trừ thành tựu Võ đạo, Yến Triệu Ca càng khiến Nội Tinh Lô tái hiện, giúp đỡ thực lực chỉnh thể của Quảng Thừa Sơn tăng vọt.
Chỉ những công trạng này, đủ để Yến Triệu Ca không giống nhau trong mắt các sư đệ sư muội.
Yến Triệu Ca cười tủm tỉm, chào hỏi với mọi ngươi, đầu tiên đi tới Chấp Sự Điện.
Dựa theo quy cũ, hắn trước đây đi tới Đông Đường, là mang theo nhiệm vụ, lần này trở về là muốn giao phó.
Đồng thời, cũng phải lẽ phép gặp mặt một số người.
Yến Triệu Ca vào Chấp Sự Điện, sau khi giao tiếp một hồi, một vị Chấp Sự Trưởng lão dẫn đường, đi tới hậu điện.
Trong điện ngồi một trung nhiên nam tử tướng mạo nho nhã, đang xem hồ sơ, phê duyệt thật nhanh chóng.
Hắn ngẩng đầu lên nhìn qua, ôn hoà cười nói:
- Triệu Ca đã trở về.
Yến Triệu Ca bình tĩnh thi lễ:
- Nhị sư bá.
Nam tử trung niên để ba bó râu dài, ôn hoà thanh nhã trước mắt này, chính là Nhị sư bá của Yến Triệu Ca.
Hiện tại đang làm Thủ Toạ Chấp Sự Điện của Quảng Thừa Sơn, Phương Chuẩn.