Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh

Chương 60

Dịch giả: rolland

Tần trưởng lão ngồi không động đậy, ánh mắt chuyển từ trên người Yến Triệu Ca sang Phong Vân Sanh.

Ánh mắt của lão, giống như ngưng kết thành thực chất, nhìn cổ tay của Phong Vân Sanh, như muốn lấy ánh mắt chẩn đoán mạch tượng.

Phong Vân Sanh yên lặng đứng tại chỗ, một lát sau, Tần trưởng lão thu hồi ánh mắt.

- Mạch tượng quả thật từng là Thái Âm Chi Thể, nhưng Thái Âm khí giảm rất nhiều, giống như biến mất hoàn toàn, chỉ mạnh hơn người thường nữa phần mà thôi.

Tần trưởng lão nhìn về phía Yến Triệu Ca, lắc đầu nói:

- Người của Đại Nhật Thánh Tông, có lẽ cũng đã kiểm tra qua nhiều lần, nên mới ra quyết định như thế.

Đám người Nghiêm Húc cùng nhau gật đầu, cái này là lẽ thường, nằm trong dự liệu của bọn họ.

Tần trưởng lão hơi dừng một chút, ánh mắt nhìn về phía Phong Vân Sanh, hơi tiếc hận nói:

- Thiên phú căn cốt ngược lại rất xuất chúng, chẳng biết ngộ tính, tâm chí như thế nào?

Yến Triệu Ca cười:

- Năm đó nếu nàng không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hạt giống số một tham gia Thái Âm Chi Thí của Đại Nhật Thánh Tông chính là nàng.

- Trong này cũng có nguyên nhân là nàng nhập môn sớm hơn Mạnh Uyển, nhưng ít ra, cũng tuyệt đối không thua gì Mạnh Uyển.

Mạnh Uyển cũng không chỉ là Thái Âm Chi Nữ, thiên phú Võ đạo của bản thân trong thế hệ trẻ cũng rất nổi bậc, vang danh thiên hạ.

Xu thế phát triển mạnh mẽ, thậm chí bao trùm lên Sơ Dương tứ kiệt.

Yến Triệu Ca nói:

- Nếu như năm đó Phong sư muội chỉ đả thương Tiêu Thăng chỗ khác, mà không phải thiến hắn, có thể vẫn không đến mức phải trốn đi.

Tần trưởng lão gật đầu, rơi vào trầm tư.

Nếu như thiên phú của Phong Vân Sanh như vậy, chỉ vì ghét Đại Nhật Thánh Tông mà thu nhận nàng, đối với Quảng Thừa Sơn mà nói cũng không cần thiết....

Quan hệ hai bên không thân, nhưng còn chưa tới sẽ vì một chút chuyện như thế này liền đến trình độ không ai nhường ai.

Nếu như là quan hệ như nước với lửa với Đại Nhật Thánh Tông, giống như Thủy Vực Thánh địa Bích Hải Thành mà nói, thật ra mới có thể.

Ở một trình độ nào đó, nơi đó là nơi có điều kiện tốt nhất mà Phong Vân Sanh đi.

Chỉ là khoảng cách giữa Thuỷ Vực cùng Thiên Vực và Hỏa Vực quá xa, Phong Vân Sanh muốn một mình trốn tránh đuổi bắt mà chạy tới Thuỷ Vực, là rất khó khăn.

Cho nên Quảng Thừa Sơn trở thành lựa chọn thích hợp nhất của nàng.

Trước đây nếu như Yến Triệu Ca không giữ nàng, cũng không bắt nàng giao cho Tiêu Thăng nói, Phong Vân Sanh liền chuẩn bị mạo hiểm đi Thuỷ Vực.

Mà bây giờ, sau khi Tần trưởng lão kiểm tra mới phát hiện, cho dù Phong Vân Sanh mất đi Thái Âm Chi Thể, bản thân cũng là thiên tài trong thiên tài, là một yêu nghiệt đáng giá bồi dưỡng.

Cái này làm Tần trưởng lão cùng Quảng Thừa Sơn quấn quýt.

Thu hoạch nhận được, cùng giá cao sắp phải trả, cần phải có nhiều cân nhắc.

Yến Triệu Ca mỉm cười:

- Kỳ thực, Thái Âm Chi Thể của Phong sư muội, có biện pháp khôi phục.

Chân mày của Tần trưởng lão nhíu lên, cũng không nói gì, mà nhìn về phía Phong Vân Sanh lần nữa.

Lần này hắn trực tiếp giơ lên một ngón tay giữ không trung, một tia sáng từ đầu ngón tay bắn ra, rơi trên cổ tay của Phong Vân Sanh.

Sau khi kiểm tra tình huống của Phong Vân Sanh kỹ càng lần nữa, Tần trưởng lão nhìn Yến Triệu Ca, trầm giọng hỏi:

- Ngươi nói như vậy là căn cứ vào cái gì?

Nghiêm Húc cũng liếc nhìn Phong Vân Sanh, ánh mắt phảng phất như thực chất, rơi vào cổ tay của Phong Vân Sanh.

Một lát sau, Nghiêm Húc thu hồi ánh mắt, hờ hững nói:

- Nói là bị hao tổn còn là nói nhẹ, đây không phải là hao tổn rồi, mà là triệt để biến mất.

- Muốn khôi phục, độ khó so với làm một người chết sống lại không gì khác nhau.

- Hơn nữa, cũng không phải vừa mới tắt thở, mà là người đã chết hai năm.

Nghiêm Húc nhìn về phía Yến Triệu Ca:

- Những ngày gần đây, ngươi liên tục làm ra vài đại sự vượt qua dự liệu của mọi người, nhưng không biết ngươi có năng lực đem người chết sống lại hay không?

Tần trưởng lão không nói gì, nhưng hiển nhiên thầm chấp nhận cách nói của Nghiêm Húc.

Hắn yên lặng nhìn Yến Triệu Ca, chờ Yến Triệu Ca cho hắn một lời giải thích.

Yến Triệu Ca mỉm cười nói:

- Tần trưởng lão ngài vừa mới nói, Thái Âm khí trong cơ thể Phong sư muội, chỉ mạnh hơn người bình thường nửa phần?

Tần trưởng lão gật đầu:

- Không sai.

Yến Triệu Ca thản nhiên nói:

- Lúc ta mới gặp nàng, kỳ thật nàng cùng người bình thường không khác nhau lắm, Thái Âm Chi Thể hoàn toàn biến mất, không có một chút Thái Âm khí nào.

- Hả?!

Hai mắt của Tần trưởng lão bỗng nhiên trừng lớn.

Hắn có chút khó có tin nhìn về phía Phong Vân Sanh, lúc này Phong Vân Sanh mở miệng nói:

- Trong mấy ngày nay, vãn bối đồng hành cùng Yến sư huynh, được Yến sư huynh dùng bí pháp đâm kim vào huyệt khiếu, trong kinh mạch khô khốc, xác thực mơ hồ có Thái Âm khí sống lại.

- Tuy rằng rất thong thả, nhưng cùng lúc trước không giống nhau.

Bọn người Nghiêm Húc có chút khó tin nhìn Yến Triệu Ca cùng Phong Vân Sanh.

Yến Triệu Ca cười nói:

- Bản môn vẫn không có Thái Âm Chi Nữ, tìm khắp nơi mà không thấy, mấy năm nay nhìn các Thánh địa khác tranh đoạt Thái Âm Quan Miện, bản môn lại chỉ có thể đứng ngoài mà nhìn, trong lòng ta cũng rất sốt ruột.

- Vì vậy ta muốn thử, Thái Âm Chi Nữ đều là Tiên Thiên sinh ra, có khả năng từ Hậu Thiên tạo nên Thái Âm Chi Thể hay không?

- Cho nên ta thu rất nhiều điển tịch tư liệu, nghiên cứu về phương diện này.

Yến Triệu Ca có chút tiếc nuối lắc đầu:

- Đáng tiếc, Thái Âm Chi Thể được trời ưu ái, Hậu Thiên tạo nên, không hề có tiến triển như mong muốn.

Yến Triệu Ca quay đầu nhìn về phía Phong Vân Sanh:

- Nhưng mà ta cũng tích lũy rất nhiều tri thức về phương diện này, kết quả phát hiện, mặc dù không cách nào từ Hậu Thiên tạo nên, nhưng nếu Tiên Thiên Thái Âm Chi Thể, bị Hậu Thiên tổn thương mà nói, có khả năng khôi phục.

- Phải cảm tạ Phong sư muội tín nhiệm ta, cho ta thí nghiệm, dù sao biện pháp mà ta suy nghĩ, trước đó không có thử nghiệm thực tế.

Mặt Nghiêm Húc không biểu tình, lạnh lùng nhìn Yến Triệu Ca cùng Phong Vân Sanh:

- Lời nói của một bên, làm sao chứng minh?

Yến Triệu Ca nói:

- Thời gian ta mới gặp gỡ Phong sư muội, cho tới hôm nay, cũng không dài.

- Lại vài ngày nữa, Thái Âm khí trong cơ thể Phong sư muội, có thể tăng cường thêm một chút, như vậy có thể chứng minh lời ta nói.

Nghiêm Húc hờ hững nói:

- Người của Đại Nhật Thánh Tông, bị lão phu đẩy lui hai ngày trước, hiện tại các ngươi đã trở lại, bọn họ sẽ rất nhanh tới cửa.

- Chúng ta phải làm ra quyết định nhanh chóng, không có nhiều thời gian cho ngươi chứng minh.

Chân mày Yến Triệu Ca nhấc nhẹ một cái, đang muốn nói, thì Tần trưởng lão giơ tay lên cản hắn.

Hai mắt của Đông Châu Trưởng lão với thân hình cao lớn nhìn thẳng vào Yến Triệu Ca nói:

- Trước tiên tin ngươi nói thật, nhưng phương pháp của ngươi, có thể để cho nàng khôi phục tới trình độ nào? Là một bộ phận, hay có thể khôi phục như lúc ban đầu, có lẽ ít nhất cũng tiếp cận trình độ năm đó?

Vẻ mặt của Yến Triệu Ca trịnh trọng lên, nói:

- Khôi phục cần thời gian, hơn nữa cần điều kiện hoàn cảnh cùng một vài vật liệu, muốn hoàn thành, cần phải có chuẩn bị.

- Về phần khôi phục tới trình độ nào?

Yến Triệu Ca thản nhiên đối diện cùng Tần trưởng lão.

- So với lúc trước nàng càng mạnh hơn!

Yến Triệu Ca bỗng nhiên cười:

- Không làm được như lời nói, ta tự tiến vào Tỏa Thiên Hạp.

Tần trưởng lão nhìn Yến Triệu Ca, ánh mắt trầm tĩnh.

Nghiêm Húc nhíu mày, đang muốn nói, bên ngoài có người bẩm báo, người của Đại Nhật Thánh Tông tới cửa hưng sư vấn tội.

- Tần trưởng lão?

Nghiêm Húc nhìn về phía Tần trưởng lão.

Lão giả cao lớn không nhịn được trợn hai mắt lên:

- Trực tiếp đánh trở về, muốn người thì không có, chỉ có một nắm đấm!

Bình Luận (0)
Comment