Sự Trả Thù Của Cô Gái Vô Cảm (The Revenge Of Emotionless Girl)

Chương 24

24. Sự kiêu ngạo của Triệu Tử An

Đúng như quy luật của nó, dù ép buộc hay tự nguyện thì việc này cũng xảy ra, và nó đã xảy ra vào 2 ngày trước khi nó và hắn cùng về nhà hắn dùng cơm tối cùng ba hắn. Công việc của hai bên đều vô cùng ổn định, vả lại nó và hắn đã yêu nhau 2 năm, nên ba hắn càng muốn nó và hắn đính hôn sớm hơn.

..................................

- Hôm nay em vô cùng đẹp, rất đẹp rất đẹp. - hắn thấy nó trong bộ sare trắng mullet cúp ngực đơn giản, bên trái áo cài 1 đóa hoa hồng đỏ tương tự trên áo bên trái hắn cũng thế. Hắn diện bộ vest đen vô cùng tinh tế và sang trọng vô cùng hợp với nó. Báo chí đều cầm máy ảnh chụp rắc rắc, mọi người đều đến dự bởi đây là lễ đính hôn lớn nhất và hoành tráng nhất trong năm với nó - Người thừa kế Triệu gia và hắn cũng là người thừa kế VIVIAN.

Nó mỉm cười nhẹ cảm thấy thật hạnh phúc khi được ở cạnh hắn cùng ah81n trao nhẫn và cùng hắn cắt bánh kem.

..........................................

Nó hồi tưởng lại những hình ảnh trong ngày mà nó cho là hạnh phúc nhất. Nó đang phân vân, ngày mà hắn tươi cười vì nó và hắn đã đính hôn...nhưng đến một ngày nào đó...hắn có còn cười và cùng nó hạnh phúc nữa không?

Mọi việc đều tiến triển thuận lợi khi tập đoàn VIVIAN đã vươn lên dẫn đầu và ngang ngửa với Lucky dưới sự điều hành của "tam giác vàng" khi chiếm 3 vị trí cao nhất, chủ tịch HĐQT là ba hắn và hắn là CEO và nó là CCO của VIVIAN, mọi hoạt động có thể nói họ nắm rõ trong lòng bàn tay. Cuộc sống của nó và hắn được ví như vợ chồng son khi cả 2 đều sống rất hạnh phúc khi sống chung ở nhà hắn, cả 3 người đều rất hòa thuận và cả người làm ở Phó gia cũng vui vẻ kiêng nể và tiếp nhận nó, tuy là người làm, ít khi biết nhiều về kinh doanh nhưng ích ra họ biết được năng lực và gia thế nó thế nào khi báo chí vẫn thường nhắc về nó.

........................................................................

Tại Mayza, tại phòng giám đốc tầng 59 cao ngất của tập đoàn này, nơi có 1 cô gái mái tóc vàng hoe đang hậm hực quăng tờ báo xuống đất.

- Triệu Tử An, những thứ đó nên thuộc về tao.....tại sao.....? - gần đây nhất, nó vẫn được lên báo khi được ba hắn và hắn chia sẻ nó là một thiên tài và là quý nhân của VIVIAn khi từng bước đi, sự tính toán của nó trong kinh doanh và cả việc quản lí đều rất chính xác. Họ không ngừng khen năng lực của nó và cả gia thế của nó trên tv. Vì thế việc thế này, Thế Minh, Cent và Aron cũng đều biết. Riêng Triệu Thụy (Bác Thụy) thì mỉm cười hiền hậu cứ như việc này bà đã đoán ra từ trước vậy và bà rất tự hào về nó và anh mình.

- Alo....cô là ai??? - Tử Anh nhận được một cuộc gọi số máy rất lạ.

- Được, tôi đến. - "Con cờ đến rồi....haha..." Tử Anh mỉm cười hài lòng khi cô sắp có 1 con cờ mới để đối phó với nó rồi. Và người này chắc chắn rất quen thuộc với nó.

........................................................................

Nó đang lái xe về khi vừa kí xong hợp đồng, mỗi người 1 công việc và hiện giờ công việc của nó rất nhiều khi hắn và ba hắn phải snag nước ngoài công tác và thăm anh hai hắn, đây cũng là 1 cơ hội vàng để nó thực hiện mục đích của mình.

Ring....ring...nhìn số máy quen thuộc nó cười nhẹ không biết có chuyện gì mà cô bạn của nó gọi đến đây....Bởi mỗi lần Ann gọi cho nó thì y như rằng nó phải đi đâu đó cùng cô.

- Alo, tôi nghe đây cô 2 tôi ơi....- nó nghe máy và nói 1 cách tự nhiên, mức tự nhiên này chắc chỉ mình Ann mới nhận được từ nó.

- What??? Đến đó làm gì...tớ đang trên đường về.....thôi được...tớ đến ngay. - nó ngắt máy và đạp ga thật mạnh nhanh chóng đến nơi mà Ann nói.

......Tại Music Academy................

- Jade đến chưa? không lẽ cùng Ryan đến đấy chứ. - Lucas ngồi cạnh Ann hỏi.

- Im phát, nói không đâu, Ryan cùng ba mình đi công tác, em sợ Jade buồn nên mới bảo cậu ấy đến. - Thế à...xin lỗi vợ yêu.....- đây là cuộc thoại đầy tình tứ khi vẫn có 1 người cô đơn ngồi cạnh 2 Ann và Lucas, không gì cản được họ khi tình yêu quá lớn avà Ann, Lucas đã kết hôn sau 1 năm mấy. Riêng Mike, anh vẫn độc thân như chờ đợi, giờ anh xem nó như 1 người bạn tri kỉ và luôn dành tình cảm đặc biệt cho nó, nhưng thứ mà anh muốn nhất chính là nó được hạnh phúc.

"Két......" Nó bước xuống, hôm nay nó chọn cho mình chiếc váy voan trắng liền thân tay form rộng bên ngoài là khoác vest blazer màu trắng sữa, giày cao gót cũng trắng nốt, mái tóc dài ngang lưng xoăn nhẹ ở đuôi tự nhiên bước vào học viện.

Nó chầm chậm bước vào và dường như nó đã phát hiện ra được điều gì đó, hôm nay cả một hội trường rộng lớn kia đầy vẫy những học viên đồng phục tham dự. Đúng lúc, Ann xoay lại thấy nó liền bước đến, mừng như gặp quý nhân, còn hơn thế nữa chứ.

- Aiza.....Tử An của chúng ta đến rồi...mình còn tưởng đâu cậu không đến...đợi mãi...- vì quá khích nên Ann đã nói lớn, cả phía bàn BGK cũng xoay người lại nhìn, nó thấy mọi người đưa ánh nhìn về mình liền kéo Ann ngồi xuống, Ann cũng biết mình hơi lố nên quay sang nhìn mọi người cười trừ. Trong 5 vị giám khảo kia, vẫn có 1 người nhìn nó mãi.

- Cậu gọi mình 1, 2 bắt tớ đến đây làm gì....

- Xem họ biểu diễn chứ làm gì, cậu yêu âm nhạc thế mà....// Ann lo cậu buồn chán khi Ryan và ba cậu ấy đi nước ngoài nên mấy gọi cậu đến đây xem nhạc hội đấy....- Lucas chen vào khi Ann đang nói với nó

- Là thi....sau mới nhạc hội...cậu bạn tôi ơi...chưa già đã lẫn rồi sao?? - Mike lên tiếng, sau bao năm chơi chung miết cũng phải nhiễm tính hài hài của Lucas, và h Mike đang trả lại những gì mà LUcas trước đó đã dùng.

- Ê...Ê....ông chú già kia....độc thân thì im mà xem đi nhá...ai bảo lắm mồm cơ đấy....để những người có gia đình nói chuyện với nhau nào. - Lucas cũng k chịu thua, nói xong làm Mike khoanh tay hướng thẳng sân khấu. Bởi vì sao? Lucas nói đúg, nó và Ann chỉ cười cười, đúng thật Ann và Lucas vợ chồng với nhau quá hợp rơ luôn. Tiếng cười lớn của 2 vợ chồng - Ann- Lucas khiến BGK cùng mọi người quay sang nhìn lần nữa, họ nhanh chóng im bặt. Nhưng nó lại cảm nhận được ai đó đang nhìn mình nhưng vẫn không đoán được là ai.

"Minh Vy, 2 năm qua em vẫn chưa thể nhớ ra sao??, rõ ràng chúng ta mới là của nhau...tại sao...." - nắm tay chặt để xuống bàn lại gây sự chú ý của 4 người còn lại.

- Ji Hoon, cậu không sao chứ? - gk1 hỏi, khi thấy anh không vui.

- À...vì tôi thấy tiết mục này k hay cho lắm. - vì anh là giám khảo khách mời nên anh nói rất đơn giản và vào thẳng vấn đề. Chính là anh đang để ý đến nó kìa, vừa đính hôn xong, vui đến như vậy? Nó không nghĩ đến gia đình của nó sao? Anh cũng đã biết hết sự thật và cũng đã tìm được Minh Anh khi Minh Anh (Aran) chủ động cho người tìm và báo cho Thế Minh biết, và anh cũng biết được nó đã biết được tất cả sự thật cũng như thân phận thật của mình, chắc chắn rằng nó cũng đã nhớ ra được anh là ai? Anh mong chờ "anh Ji Hoon" tiếng gọi thân thương mà suốt bao năm qua anh k nghe đến nhưng hiện tại không như vậy. Nó thau72 biết hắn chính là con của ông ta nhưng tại sao nó lại đính hôn và lại làm việc cho ba hắn. Chẳng lẽ nó vì yêu mà thế sao? Anh cảm thấy rất giận, vì nó mà rất giận...Nhưng ở đâu đó, anh vẫn suy nghĩ cho nó khi nó là người yêu bất chấp? Thấy nó hạnh phúc anh rất vui nhưng cũng rất buồn...!! Nhưng anh cũng có ý định chưa từng bỏ cuộc và giành lại nó. Nhìn chiếc nhẫn đính hôn trên tay nó mà anh lại dâng lên một nỗi khó chịu. Anh lớn tiếng nói làm tất cả mọi người trong hội trường bất ngờ, và thí sinh giật mình đến nỗi rơi đàn trên tay.

- LOẠI....MỜI THÍ SINH KHÁC. - cái gì...đây là thi tốt nghiệp, nếu vậy thì rớt là cái chắc, học viên nam kia run rẩy khi chẳng biết nguyên nhân vì đâu nhưng cũng cặm cụi nhặt đàn lên và vào trong nhưng lại có 1 tiếng nói trong trẻo nhưng nghiêm túc vang lên.

- Chờ đã...cậu nguyện bị loại và nhận rớt TN khi k biết lí do vì sao sao? Cậu từ bỏ khi đã bỏ công sức vào 4 năm năm sao? - nó đứng lên nói, mọi người đều di chuyển sự chú ý tập trung về nó.

- Tôi....nhưng anh ấy là Thiên tài âm nhạc..nổi tiếng, tôi...làm...sao...sánh....- càng trai rục rè..

- Bài vừa rồi tuy k hay nhưng nó có điểm mới, biến tấu rất tốt, nhạc lý k hề sai dù chỉ là lỗi nhỏ, theo tôi biết, chỉ cần đạt 3 yếu tốt thì cũng đã vượt qua. Thiên tài âm nhạc...? Trong từ điển của tôi không có 4 từ này. - nó nói lớn làm mọi người giật mình mà há hốc mồm ngay cả Ann cũng thế, nhìn dáng vẻ của nó hiện giờ mà Ann phải nể phục, một bộ dáng cao ngạo mà không ai cũng có được, nó đã là một khí chất mà chỉ có ở những người thuộc dòng dõi quý tộc.

"Ra mặt rồi sao?" anh nghĩ, anh biết chắc nó sẽ bất bình mà ra mặt giúp học viên kia.

- Cô ta thực quá đáng....kiêu ngạo như vậy...bảo vệ....// khoan đã...- gk2 lên tiếng

- Chọn bài không hay chính là 1 sai lầm. - anh nhẹ giọng. Nhưng vẫn không quay lại, làm nó khá tức giận nhưng phía dưới còn tức giận hơn khi nghe những lời nó nói, gì chứ thiên tài âm nhạc được cả 1 quốc gia công nhận và theo họ biết, Thế Minh k chỉ là thiên tài ở 1 quốc gia.

- Thôi...đi...chị là ai....thiên tài nói loại là loại...chị k là gì trong đây...muốn xem thì ngậm miệng...không xem thì mời ra ngoài, đừng quấy rối.

Phải, vì k thích không khí ồn ào nhiều màu sắc nên nó đã mang kính đen. Lời nói của những con người trước mặt nó thế này đúng thực làm nó rất tức giận. "Quốc gia???" nó nghĩ gì đó trong lòng, nó cũng muốn thỉnh giáo người này đôi chúc...

......................................................................

lời tg: mọi người thấy truyện thế nào? Nếu được hãy vote và để lại cmt nhé, nếu truyện tệ vẫn cmt cho tg biết để rút kinh nghiệm thêm nhé...!

thân!
Bình Luận (0)
Comment