Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 592

Toàn thân Lục đếu cảm thấy không ổn rối, anh trai anh ta là Nhân Hoàng Đạo, Chân Đế trung kỳ là có thể đầu với Cảnh giới Nhân Vương rồi. Chẳng lẽ anh cả anh lại đột phá? Đúng vậy, dù sao thì Tiêu Hao Thiên lúc nào cũng đi trước bọn họ một bước. Nếu bọn họ có thể đột phá đến đình Chân Để sơ kỳ thì Tiêu Hạo Thiên còn có thể đột phá đến đình Chân Để trung kỳ nữa kia, hơn nữa còn là Nhân Hoàng đạo Chân Đế trung kỳ!

Miệng Lục mở thật to, sửng sốt một lúc rồi nói: "Tôi phải đi giết đạo thú..."

Sau khi dứt lời, Lục cũng không dám dừng lại, chớp mắt một cái chạy đi mất. Mấy người Thiên Nhất Đẳng cũng nghe được lời của Lục để nói. Bọn họ bây giờ cũng mới đột phá được, cũng có thể so sánh với thực lực của đạo chủ sở kì. Bây giờ lại nghe thấy điện chủ đều có thực lực ở cấp Cảnh giới Nhân Vương, vậy thì bọn họ chỉ có thể làm mấy tên hộ vệ quèn mãi thôi sao.

Vì vậy một lát sau, người Thiên Nhất Đằng hưởng về phía Lục để cải người, sau đó cũng xông ra ngoài. Không tăng cấp là không được rồi, tiếp tục như vậy thì năm ngày sau khi Chân Hoàng Vực mờ, đám người bọn họ lấy mặt mũi gì gặp Tiêu Hạo Thiên đây?

Đây là cảnh giới bí mật để tu luyện và thăng cấp, bây giờ còn chưa có người tới tranh giành cướp đoạt nơi này với bọn họ. Vừa lao ra ngoài, mấy người Thiên Nhất Đằng chạy về phía Để Vệ hét lớn: "Năm ngày nữa, tất cả mọi người đều phải đột phá đến Lục Để Đạo! Ít nhất cũng phải đạt tới mức có thể so sánh lực chiến với cao thủ Tử cành sơ kỳ! Nghe rõ ràng hết chưa!" "Rö!" Tất cả tưởng sĩ Để Vệ vội vàng lớn tiếng đáp ứng.

Điện chủ nhà mình thật không phải người mà, tốc độ tăng quá nhanh khiến bọn họ cũng tuyệt vọng rồi. Mà bọn họ chính là thân về của Tiêu Hạo Thiên, sau này sẽ là Đế Vệ của điện Thiên Thần!

Nhưng sau này Tiêu Hạo Thiên sẽ càng ngày càng mạnh, bọn họ sẽ không được tiếp tục đứng ở bên cạnh Tiêu Hạo Thiên nếu không cố gắng. Chẳng lẽ lại giống như trước, mỗi lần Tiêu Hạo Thiên ra ngoài chinh chiến, bọn họ sẽ phải quan sát ở phía sau sao?

Vậy nên giờ phút này, trong lòng Thiên Nhất Đằng và đảm tưởng sĩ Đế Vệ đều có chung một chí hướng, đó chính là nhất định phải tu luyện đột phá Đế đạo trước khi điện chủ nhà mình tới!

Nửa giờ sau, sâu trong một hang động ở Chân Hoàng Vực, năm người Hắc Đế, Hình Lão, Ám, Chiến, Diệt đang dùng hết sức mình bóp cổ một đạo thủ Sinh cảnh hậu kỳ, đó là một con chim ưng khổng lồ dài ba trăm mét.

Mặc dù năm người Hắc Đế vây quanh tấn công, tuy con chim ưng khổng lồ kia không thông minh nhưng lại dùng thân thể dũng mãnh bắt đầu phản kích, trong thời gian ngắn khiến dám người Hắc Để vẫn không thể giết chết nó được.

Hơn nữa trước đó Diệt ngốc nghếch đã lỡ tay giết mấy con chim ưng nhỏ bên trong hang động này, dù lúc này bọn họ muốn rút lui cũng không lui được, chì cần bọn họ muốn lui về phía sau thì con chim ưng khổng lổ mắt đỏ lừ kia sẽ liều chết xông tới tiếp tục đánh giết cùng bọn họ.

Mấy ngày nữa trong năm người bọn họ, thực lực của Hắc Đế sẽ đột phá đến Chân Để trung kỳ. Chi cần giết chết con chim ưng khổng lồ trước mặt, sau đó hấp thu đạo uẩn trong cơ thể nó thì Hắc Đế nhất định sẽ đột phá. Ba người Diệt, Ám và Chiến cũng đã đột phá đến trinh độ Chân Đế sơ kỳ, năng lực chiến đấu thật sự hoàn toàn có thể so với Từ cảnh. Hình Lão bây giờ cũng là đinh cấp của Từ cảnh,

Sau khi mọi người bàn bạc xong đã quyết định sẽ không hấp thu sau khi con chim ưng khổng lồ này chết. Toàn bộ đạo uẩn của nó sẽ để cho Hắc Đế hấp thu, giúp Hắc Để đột phá đến Chân Đế trung kỳ, như vậy thực lực của Hắc Để có thể so với đình Sinh cảnh, đối với kế hoạch chiến đấu tiếp theo của bọn họ chi có tốt hơn.

Phạch... Đột nhiên xuất hiện một tiếng vang lớn, thân thể của Chiến bị con chim ưng khổng lồ dùng một cảnh đánh bay ra ngoài. Mặc dù con chim ưng khổng lồ này không có sách lược gì, nhưng thân xác của nó thật sự dũng mãnh. Cho nên một đòn này của nó cũng đủ khiến Chiến phải gồng mình chịu đựng rồi. Cũng may là Chiến đã đột phá thành công đến Chân Đế, nếu không chịu một đòn này thì Chiến coi như không chết cũng bị thương nặng. "Yểm hộ!" Trông thấy con chim ưng khổng lỗ tiếp tục công kích Chiến, Hắc Đế vội vàng hét lớn một tiếng, thân hình chớp một cái thằng mặt đón tiếp móng vuốt của con chim ưng khổng lổ, gio kiếm trong tay lên chém về phía móng vuốt của con chim ưng khong lỏ. Máy người Diệt cũng hét lớn một tiếng rồi củng tấn công về nhà phía con chim ưng khổng lồ.

Sau đó thân thể Diệt cũng bị con chim ưng không lỗ này đánh bay ra ngoài.

Một tiếng ẩm thật lớn vang lên, người Diệt bay đến nằm bên cạnh Chiến.

Khoẻ miệng Chiến giật giật hai lần khó chịu nói với

Diệt: "Cậu nói xem cậu giết mấy con chim ưng nhỏ kia làm gì? Ngu ngốc, không biết thứ này rất khó giết sao? Khả năng lớn sẽ phải bò mạng mất, ông đây lại gãy một cải xưởng..."

Chiến che ngực khó chịu cần răng nhìn Diệt nói. Diệt lập tức sợ hãi, miệng mở to giống như kẻ ngu nhìn Chiến nói: "Cái gì, câu điên rồi sao? Thử đổ chơi này còn có thể sinh con nữa sao?" Diệt hỏi rồi nhìn về phía xa nơi đám người Hắc Đế đang chiến đấu với con chim ưng khổng lồ. Có quỷ mới biết đây là thứ đổ chơi gì.
Bình Luận (0)
Comment