Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1362 - Chương 1361: Phật Ma Đều Trong Một Ý Nghĩ

Chương 1361: Phật Ma Đều Trong Một Ý Nghĩ Chương 1361: Phật Ma Đều Trong Một Ý Nghĩ

- Dựa theo kế hoạch làm việc

Vi Qua mặt không thay đổi ra lệnh.

-Vâng.

Mấy thành viên cục giám sát đặc biệt cẩn thận từng li từng tí đi về phía tháp cao.

Ẩn Sĩ và Động Thế một mực đứng bên cạnh nhìn, mãi đến sau khi những giám sát quan kia tiến nhập vào tháp cao, Động Thế mới nói với Vi Qua:

-Vi cục trưởng, mấy vị kia đều là tướng tài đắc lực của cục giám sát? Nếu cứ như vậy hao tổn bên trong đây, chỉ sợ cục giám sát tổn thất không nhỏ.

Vi Qua rất cung kính nói:

-Đại nhân, ngài quá lo lắng, thân là giám sát quan, bản thân sẽ giác ngộ hi sinh vì Liên bang, mà ta đối thuộc hạ của mình rất có lòng tin, bọn hắn nhất định có khả năng an toàn trở về.

Động Thế cùng Ẩn Sĩ liếc mắt nhìn nhau, không nói gì nữa.

Trên thực tế bọn hắn đều rất rõ ràng, mấy vị giám sát viên kia căn bản không có khả năng trở lại, bọn hắn vốn là tế phẩm, bọn hắn chỉ có hi sinh, kế hoạch mới có thể tiếp tục tiến hành.

Vi Qua vô cùng rõ ràng điểm này, nhưng vì muốn Thủ Hộ giả của hắn tấn thăng, tình nguyện để thuộc hạ đi chịu chết, mà ngay cả con mắt không nháy một thoáng, giống như cấp dưới chết, trong mắt hắn không khác gì một con kiến chết.

Động Thế thực sự khó có thể lý giải được, một gia hỏa lãnh khốc, tàn nhẫn, ích kỷ như vậy, làm cái gì có thể khiến toàn bộ giám sát viên, đều khăng khăng một mực đi theo hắn, hơn nữa còn tuân lệnh không dám trái lời.

Không lâu sau, quả nhiên nghe được bên trong tháp cao, truyền đến tiếng kêu thảm thiết thê lương, mà toà tháp cao quỷ dị kia, trên đỉnh xuất hiện một điểm dị quang.

-Rốt cuộc đã đến…

Ẩn Sĩ nhìn một điểm kỳ quang kia, trong mắt lóe lên vẻ hưng phấn.

-Đó chính là thiên đường trong truyền thuyết sao?

Vi Qua nheo mắt lại, nhìn tháp cao đang dần dần phát sáng, tự lẩm bẩm.

Ẩn Sĩ gật đầu nói:

-Không sai, nơi đó xác thực là thiên đường, vị Nữ Hoàng kia dùng chỗ kia để cảm ứng Thiên Nhân, Lễ Phật tham thiền, nơi đó được xưng là địa phương gần trời nhất, có người nói tên của nàng là Thông Thiên Phật.

Vi Qua nhìn chằm chằm thiên đường, tiếp tục hỏi:

-Theo ta được biết, vị Nữ Hoàng kia chẳng qua là nhân loại bình thường, mặc dù lúc ấy địa vị của nàng tôn quý thế nào, hẳn vẫn chưa đến mức trở thành tồn tại Tiên Phật?

-Hoàng Đế nhân gian, xác thực không có tư cách trở thành truyền thuyết thần thoại, càng không khả năng sau khi chết hóa thành Thiên Tai cấp tồn tại.

Ẩn Sĩ dừng một chút, nói:

-Thế nhưng trong thiên đường kia, không phải Nữ Hoàng kia.

-Không phải Nữ Hoàng?

Vi Qua hơi ngẩn ra, khắp khuôn mặt tràn đầy vẻ nghi hoặc.

Vô luận Thần hay thiên đường, đều trong thời kỳ nàng độc hữu, nếu nói chủ nhân nơi này không phải nàng, thực sự để người ta khó mà tin được.

Ngoại trừ nàng bên ngoài, còn ai có tư cách xưng vương trong Thần đô, thậm chí chiếm cứu thiên đường đây?

Thời điểm hai người nói chuyện, ánh sáng trên thiên đường càng ngày càng mãnh liệt, cơ hồ đã bao phủ toàn bộ tháp thiên đường.

Tâm tình Ẩn Sĩ rất tốt, nhìn chằm chằm thiên đường giải thích nói:

-Nhân loại mạnh hơn, tối đa chỉ là Truyền kỳ hoặc Sử thi, tuyệt đối không thể tấn thăng Thần thoại. Vị Nữ Hoàng kia cũng là một nhân loại, tự nhiên sẽ không ngoại lệ. Huống hồ coi như nàng trở thành Thần thoại cấp cũng không có khả năng sống đến bây giờ, càng không khả năng tấn thăng Thiên Tai cấp.

Vi Qua nghe Ẩn Sĩ, lại nhìn một chút ánh sáng trên thiên đường, tựa hồ nghĩ tới điều gì, có điều hắn không có dự định nói ra khỏi miệng.

Ẩn Sĩ thấy bộ dáng của Vi Qua, biết hắn đoán được một chút, thế là nói:

-Ngươi đã nghĩ tới điều gì, nói nghe một chút đi, để ta xem ngươi nghĩ có đúng hay không?

Vi Qua trầm ngâm nói:

-Ta nghe nói, trong Long Môn động có một tòa tượng phật gọi là Lư Xá Đại Phật, dựa theo khuôn mặt vị Nữ Hoàng kia điêu khắc thành.

Ẩn Sĩ nghe Vi Qua nói như vậy, lập tức nở nụ cười:

-Ngươi quả nhiên là một người thông minh, Lư Xá có nghĩa là quang minh phổ chiếu, mà vị trong tên của vị Nữ Hoàng kia có một chữ Chiếu, hàm nghĩa trên cơ bản giống chữ Lư Xá kia.

-Cho nên, trong thiên đường tháp này thật sự có một tôn Lư Xá Phật?

Vi Qua hơi biến sắc.

Nếu trong thiên đường kia thật sự có một Lư Xá Phật, vậy thật đáng sợ.

Phật có tam thân, Lư Xá Phật là cái thứ nhất, tên là Báo Thân Phật, là Phật chân lí tuyệt đối trí tuệ.

Nói một cách thông tục hơn, Lư Xá Phật bị mọi người quen thuộc gọi là Thích Ca Mâu Ni Phật tương đương tam vị nhất thể Đại Phật, một trong những Đại Phật cao cấp nhất trong Phật giáo.

-Phật đều có lòng từ bi, nếu đây thật sự là vị Lư Xá Phật kia, làm gì cần người tế phẩm?

Vi Qua cảm thấy lời của Ẩn Sĩ vẫn có lỗ thủng.

-Chẳng lẽ Vi Qua cục trưởng chưa nghe nói đến câu “Phật tùy tâm sinh” sao?

Ẩn Sĩ tiếp tục nói:

-Cái gọi là Phật, kỳ thực là một chiếc gương, chẳng qua Phật kính chiếu không phải mặt mà là Tâm. Ngươi thiện tâm, Phật cũng thiện. Nếu ngươi ác tâm, Phật kia so với ngươi còn ác hơn trăm lần… Là Phật hay Ma, kỳ thực trong một ý niệm…

Vi Qua hiểu được nói:

-Cho nên nói, nếu để Thiên Tai cấp sinh vật này xuất thế, vậy hắn có khả năng là một vị Phật thiện lương, sẽ không tạo thành tai họa quá lớn?

-Không sai.

Ẩn Sĩ vừa cười vừa nói:

-Dĩ nhiên ta không muốn thấy thế, cho nên ta cho ngươi dẫn người tới, vì muốn hắn không thể nào trở thành Phật thiện lương, ta cần hắn biến thành Ma Quỷ kinh khủng.

Trong lúc hai người nói chuyện, phật quang trên thiên đường đã mãnh liệt không cách nào nhìn thẳng, chỉ nghe một tiếng mở cửa phòng, giống như người nào đó đi từ thiên đường ra.

Vi Qua ngưng mắt nhìn phát hiện ra người đó, là một tăng ni mặc tăng bào.

Nàng từng bước một đi tới, tựa hồ mang theo nguyệt quang tinh khiết, tựa hồ không phải ma quỷ như lời Ẩn Sĩ nói.

-Nàng xem ra cũng không giống ma quỷ.

Vi Qua nhìn tăng ni kia nói.

-Dĩ nhiên còn không phải, nếu nàng hiện tại đã là ma quỷ, chúng ta cũng khó thoát khỏi cái chết.

Ẩn Sĩ lạnh nhạt nói:

-Nhưng sau khi nàng rời khỏi Thần đô, tất nhiên sẽ trở thành ma quỷ.

-Tại sao?

Vi Qua càng thêm không hiểu.

-Bởi có ngươi ở đây.

Ẩn Sĩ nở nụ cười.

-Ta?

Vi Qua hơi ngẩn ra.

-Đúng vậy, chính là ngươi, tâm như Phật, tự nhiên Phật thường tại, tâm như ma quỷ, ma quỷ kia tự nhiên hiện thế, người tâm giống như ma quỷ như Vi cục trưởng ngài, nếu hợp tâm với tăng ni kia, nàng tất nhien sẽ trở thành ma quỷ…

Ẩn Sĩ nhìn Vi Qua nói.

-Cần ta làm gì?

Vi Qua hỏi.

-Ngươi không phải làm cái gì, chỉ cần sau khi nàng rời khỏi Thần đô, để nàng nhìn thấy ngươi là được.

Thấy gương mặt Vi Qua có vẻ mờ mit, Ẩn Sĩ vừa cười vừa nói:

-Không rõ sao? Vậy cũng không cần hao tâm tổn trí suy nghĩ, đến lúc đó ngươi tự nhiên sẽ hiểu, chúng ta đi ra ngoài Thần đô chờ nàng.

Động Thế đã phát động lực lượng Thời gian hệ, đem Vi Qua và Ẩn Sĩ cùng nhau rời khỏi Thần đô.

Một tăng ni vẫn đang từ từ đi lên phía trước, chỗ nàng đi qua, những binh sĩ cổ đại như quỷ, cả đám một lần nữa quy về bụi trần, tựa hồ mới được giải thoát.

---------------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Nhất Kiếm Độc Tôn (VIP), main hài, bá bạo,...ra đều!

Bình Luận (0)
Comment