Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1394 - Chương 1393: Cầu Viên Mãn

Chương 1393: Cầu Viên Mãn Chương 1393: Cầu Viên Mãn

Cuồng Kiếm mãi đến cuối cùng vẫn không ra tay với Vương Minh Uyên, trực tiếp phá không rời khỏi Bát Bộ chúng.

Mặc dù lúc trở về, kiếm khí vẫn khủng bố, nhưng không còn lực uy hiếp như lúc trước, ngược lại khiến người ta cảm thấy có chút chật vật, ánh mắt Bát Bộ chúng nhìn về phía Vương Minh Uyên, đều có cảm xúc không hiểu.

Phật Đà tựa hồ lần đầu tiên nhận biết Vương Minh Uyên, đánh giá liếc mắt Vương Minh Uyên một cái thật sâu, sau đó cũng không nói gì, rời khỏi Bát Bộ chúng.

Mặc dù Cuồng Kiếm không động thủ, nhưng lần này hắn đi, đối với Bát Bộ chúng và Phật tộc bọn hắn đều có ảnh hưởng to lớn, hắn cũng không biết nên xử lý như thế nào, cho nên không làm gì cái gì, chạy về Phật tộc bẩm báo.

Bên trong một ngôi chùa cổ xưa, Phật Đà kia đem việc này bẩm báo cho một vị Cổ Phật.

Cổ Phật kia lông mày nối với nhau, rủ xuống đến mặt đất, mặt mũi tràn đầy làn da như vỏ cây nếp uốn, trên thân rơi đầy tro bụi, ngồi ở chỗ đó thoạt nhìn như tượng bùn.

Sau khi nghe xong, Cổ Phật cuối cùng mở mắt, ánh mắt kia không giống ánh mắt ông lão, sáng ngời thâm thúy, phảng phất như có thâm thúy, phảng phất ngàn tỉ hằng sa trung chuyển bên trong.

Toàn thân hắn đều già nua tĩnh lặng, chỉ có đôi mắt kia lại sinh cơ bừng bừng.

-Tôn thượng, Cuồng Kiếm lại có thể nhịn xuống, không giết Vương Minh Uyên ngay tại chỗ, việc này hẳn có thể giảng hòa?

Phật Đà hành lễ hỏi.

Cổ Phật lại lạnh nhạt nói:

-Không phải hắn không muốn giết, mà là không biết có thể giết được hay không?

Phật Đà khẽ giật mình, không biết Cổ Phật có ý gì, nếu Cuồng Kiếm muốn giết người, dưới Mạt Thế cấp, thực sự không có ai không thể giết.

Cổ Phật tiếp tục nói:

-Cuồng Kiếm danh xưng đệ nhất nhân dưới Mạt Thế cấp, tuyệt đối không phải nói sạo, ngươi cảm thấy một Thiên Tai cấp bình thường, có thể nói muốn đánh vào mặt hắn là được sao? Coi như nhất thời thất thần, làm thế nào bị ăn thêm đòn thứ hai?

Phật Đà mới chợt hiểu ra, có chút giật mình nói:

-Tôn thượng có ý là, Vương Minh Uyên mạnh hơn Cuồng Kiếm?

-Không biết, Cuồng Kiếm cũng không biết, lại thêm Vương Minh Uyên nói không sai, cho nên Cuồng Kiếm không dám động thủ.

Cổ Phật nói.

Phật Đà lại càng nghĩ càng giật mình:

-Trừ bỏ Thánh Điện và Lục đại gia tộc anh hùng, những thế lực có thể sử dụng, trên cơ bản đều trong khống chế của đệ tử Vương Minh Uyên, không biết người này rốt cuộc vô tình hay cố ý, nếu cố ý, cái này không khỏi đáng sợ. Thánh Điện bố cục lâu như vậy, cuối cùng vẫn không thể khống chế lại cục diện, Vương Minh Uyên chỉ dùng mấy đệ tử…Nếu nói vô ý, điều này có thể sao?

-Mặc kệ vô tình hay cố ý, sau này người này trong cuộc chiến tranh đoạt Địa Cầu sẽ hết sức quan trọng, không thể khinh thường.

Cổ Phật nói.

-Bây giờ hắn lệ thuộc vào tộc ta, vậy chúng ta có thể…

Phật Đà đè nén hưng phấn nói.

-Phúc thường kèm theo họa, để nó thuận theo lẽ tự nhiên đi.

Cổ Phật nói xong, chậm rãi nhắm mắt lại, lại khôi phục bộ dáng tượng bùn kia.

Phật Đà kinh ngạc nhìn Cổ Phật, cuối cùng không thể không hành lễ rời khỏi.

Tâm tình hiện tại của Chu Văn không hề tốt đẹp gì, hắn đã thử dung hợp Phối sủng rất nhiều lần.

Bởi sợ thất bại, cho nên Chu Văn đều dùng trứng Phối sủng làm tài liệu phụ trợ, loại dung hợp này sẽ khiến kỹ năng khép lại, sẽ không cải biến Bạo Quân Bỉ Mông.

Mà lần này đều chọn chủng loại trứng Phối sủng có xuất thành công tương đối cao, tiến hành dung hợp, cam đoan không bởi thất bại mà tạo thành tổn thương với Bạo Quân Bỉ Mông.

Nhưng dung hợp đi dung hợp lại, đều không dung hợp được kỹ năng Chu Văn muốn.

Mỗi lần được kỹ năng này, kết quả dung hợp kỹ năng khác, khiến kỹ năng trước biến mất.

Cứ như thế hợp tới hợp đi, không phải không có kỹ năng, mà những kỹ năng kia đều không thích hợp, Chu Văn sắp điên mất.

Lại thử công năng huyết mạch một chút, có thể khiến Bạo Quân Bỉ Mông có được Mệnh cách thứ hai, nhưng kết quả vẫn thất bại rất nhiều, cũng may công năng huyết mạch chỉ tiêu hao tài liệu phụ trợ, sẽ không làm bị thương chủ sủng.

Liên tục thất bại đả kích, Chu Văn có loại xúc động muốn dung hợp Thiên Chi A Tu La cùng Bạo Quân Bỉ Mông hợp nhất.

Thiên Chi A Tu La có lực công kích rất mạnh, có điều so với Lực Lượng Tuyệt Đối của Bạo Quân Bỉ Mông, vẫn kém hơn không ít, riêng năng lực may mắn bắn trúng rất hữu dụng, có thể dung hợp được cũng không tệ.

Thế nhưng số lần thất bại quá nhiều, Chu Văn cũng không dám mạo hiểm, huống chi kỳ thật dung hợp được cũng không đem lại tác dụng lớn.

Bởi một bên cày trứng Phối sủng một bên dung hợp, không cày được trứng Phối sủng thích hợp, ngay cả cơ hội dung hợp cũng không có.

Hiện tại Bạo Quân Bỉ Mông đã được Chu Văn bổ sung năm kỹ năng: Phá giáp, Đâm xuyên, Xé rách, Không gì không phá nổi và Chiến Thần chúc phúc, trước đó ban đầu có kỹ năng Không gì không đánh được, tuy nhiên thời điểm định dung hợp kỹ năng Không gì không phá nổi, lại bị mất.

Cho đến hiện tại vẫn không cách nào đem hai kỹ năng Không gì không đánh được và Không gì không phá được đồng thời khép lại, không phải thiếu cái này thì thiếu cái kia.

Trên thực tế, Chu Văn đã dùng không ít tiền thua mua trứng Phối sủng để dung hợp, chỉ dựa vào việc hắn đi cày, không biết phải đánh đến tháng năm nào.

-Đây là trứng Phối sủng có kỹ năng Không gì không đánh được cuối cùng.

Chu Văn nhìn trứng Phối sủng trong tay, hơi lưỡng lự có nên tiếp tục dung hợp nữa hay không.

Hiện tại có năm kỹ năng, nói thật đã rất khá, trên cơ bản đều tăng cường lực công kích, thế nhưng thiếu kỹ năng Không gì không đánh được, Chu Văn luôn cảm giác có chút không viên mãn.

Nhưng trứng Phối sủng có thể mua được, đều bị Chu Văn mua hết, hắn không sợ thiếu tiền, nhưng bây giờ có tiền cũng không mua được.

-Người sống một đời, không phải cầu viên mãn sao, dung hợp!

Chu Văn khẽ cắn răng, đem quả trứng Phối sủng cuối cùng có kỹ năng Không gì không đánh được thả lên.

Bên trong một mảnh hào quang, trứng Phối sủng và Bạo Quân Bỉ Mông hợp lại, lập lòe hào quang thành công.

Tâm tình Chu Văn thấp thỏm, nhìn thoáng Bạo Quân Bỉ Mông đã dung hợp hoàn toàn, lập tức thiên linh cái lạnh đến bàn chân.

Không chỉ không thể dung hợp được kỹ năng Không gì không đánh được, ngay cả kỹ năng Không gì không phá được và Chiến Thần chúc phúc cũng biến mất, ngoại trừ phá giáp, đâm xuyên, xé rách bên ngoài, có thêm kỹ năng Độc nha.

-Bạo Quân Bỉ Mông của ta không phải sinh vật Độc hệ, thêm kỹ năng Độc nha có ích gì, trả ta kỹ năng Không gì không phá được!

Chu Văn khóc không ra nước mắt.

Hiện tại vừa không có trứng Phối sủng có kỹ năng Không gì không đánh được, vừa không có trứng Phối sủng có kỹ năng Không gì không phá được.

-A Sinh, còn có người bán trứng Phối sủng Bá Xà không?

Chu Văn đành phải đi hỏi A Sinh.

-Thiếu gia, trứng Phối sủng Bá Xà đều bị ta thu mua hết, hiện tại Bá Xà bên trong Long Môn động, đều bị người ta giết sạch, trứng Phối sủng Bá Xà tăng lên gấp đôi, vẫn không có hàng.

A Sinh bất đắc dĩ trả lời.

Chu Văn lại hỏi mấy loại Phối sủng khác, đáp án đều như thế, thực sự không mua được.

-Vậy phải làm sao bây giờ?

Chu Văn buồn bực không được, sớm biết thế này, hắn sẽ không dung hợp, ít nhất vẫn còn kỹ năng Không gì không phá đâu, Chiến thần chúc phúc, khả năng tăng phúc cũng không tệ.

Điềm Điềm một mực đứng bên cạnh nhìn Chu Văn, nàng luôn đi bên cạnh Chu Văn, chẳng qua không để Chu Văn nhìn thấy nàng, bởi thời điểm lần trước Chu Văn gặp nguy hiểm, nàng không thể hỗ trợ, bản thân cũng hơi xấu hổ xuất hiện trước mặt Chu Văn.

Thấy bộ dáng buồn bực kia của Chu Văn, Điềm Điềm tựa hồ có quyết định.

--------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!

Bình Luận (0)
Comment