- Đây là tự nhiên.
Phật Đà khẽ gật đầu, nhìn về phía Vương Minh Uyên.
Thập Toàn Kiếm Tiên buông xuống Địa Cầu chết, chuyện lớn như vậy, đã sớm truyền khắp cao tầng Dị thứ nguyên, mặc dù người biết tình huống cụ thể không nhiều, thế nhưng phần lớn cao tầng đều biết Thập Toàn Kiếm Tiên bị Khương Nghiên tính kế.
Người Kiếm Tiên nhất mạch tìm đến Vương Minh Uyên tính sổ sách, Phật Đà cũng không thấy kỳ quái, chẳng qua bây giờ Vương Minh Uyên xem như người đứng đầu Bát Bộ chúng, tự xét lại chín năm còn có khả năng tiếp nhận, nếu giết Vương Minh Uyên thật, không chỉ làm mất danh dự Bát Bộ chúng, thân là thượng tộc của Bát Bộ chúng, sẽ không có thanh danh tốt.
Chuyện này do đệ tử Vương Minh Uyên làm, Vương Minh Uyên ra mặt giao phó Kiếm Tiên nhất mạch, là kết quả tốt nhất.
Vương Minh Uyên thấy Phật Đà nhìn về phía hắn, tự nhiên cũng biết ý của Phật Đà.
-Các hạ xưng hô thế nào?
Vương Minh Uyên vẻ mặt trước sau như một bình tĩnh, tựa như những lời nam tử Tiên tộc kia nói vừa rồi, không quan hệ gì với hắn.
-Cuồng Kiếm.
Nam tử Tiên tộc cuối cùng mở miệng trả lời, hời hợt nói.
Hai chữ này vừa xuất hiện, khiến sắc mặt toàn bộ Bát Bộ chúng đại biến.
Tên Cuồng Kiếm, chỉ sợ tại Dị thứ nguyên rất ít người không biết, bởi hung danh của hắn quá thịnh, danh xưng đệ nhất dưới Mạt Thế cấp.
Mà tên này tuyệt không phải hư danh, Cuồng Kiếm từng có chiến tích chém giết Mạt Thế cấp, khiếp sợ toàn bộ Dị thứ nguyên, không ai không biết, không người không hay.
Mặc dù Vương Minh Uyên cũng có thực lực Thiên Tai cấp, cũng có chiến lực không tầm thường, nhưng so sánh với loại Thiên Tai cấp cường thế như Cuồng Kiếm, vẫn còn kém nhiều.
Thậm chí tuyệt đại bộ phận Bát Bộ chúng đều cho rằng, Bát Bộ chúng Vương căn bản không cùng cấp bậc với Cuồng Kiếm, không người nào coi Cuồng Kiếm là Thiên Tai cấp, thậm chí rất nhiều người trực tiếp coi hắn là Mạt Thế cấp cường giả.
Trước đó bởi Cuồng Kiếm cường thế, trong lòng Bát Bộ chúng hết sức tức giận, nhưng nghe tên Cuồng Kiếm, lại như một chậu nước đá từ đầu tưới xuống, trực tiếp tới lạnh thấu tim, những oán giận trước đó trong lòng, không biết tại sao tan thành mây khói.
Sau khi Vương Minh Uyên biết tên của Cuồng Kiếm, cũng không lộ ra sắc mặt khác thường, chỉ khẽ gật đầu, sau đó lại nhấc chân đi về phía Cuồng Kiếm.
-Ta đã nói ngươi có thể động sao?
Kiếm ý ngoài thân Cuồng Kiếm phun trào, muốn phá không chém về phía Vương Minh Uyên.
Vương Minh Uyên vừa đi vừa nói:
-Chuôi Tiên kiếm thất lạc trên Địa Cầu thời đại thần thoại, quý tộc chắc hẳn vẫn đang tìm kiếm?
-Ngươi biết thanh kiếm kia ở đâu?
Kiếm ý trên người Cuồng Kiếm ngừng lại một chút, nhìn chằm chằm Vương Minh Uyên hỏi.
-Không biết.
Vương Minh Uyên lắc đầu.
-Nếu câu tiếp theo ngươi không cách nào khiến ta hài lòng, vậy không phải tự xét lại chín năm có thể giải quyết.
Cuồng Kiếm lạnh giọng nói.
Vương Minh Uyên lại giống như không nghe được lời hắn nói, vừa đi về phía Cuồng Kiếm vừa nói:
-Muốn cầm lại thanh Tiên kiếm kia, cần phải mượn lực lượng của nhân loại tại Địa Cầu, điểm này các hạ không dị nghị chứ?
-Nói tiếp.
Cuồng Kiếm nhíu mày nói.
Nếu có thể trực tiếp buông xuống Địa Cầu tìm về thanh Tiên kiếm kia, Tiên tộc cũng không cần phiền toái âm thầm bồi dưỡng Khương Nghiên và Thủ Hộ giả liên minh như vậy, bản thân đã sớm xuống tìm.
Vương Minh Uyên tiếp tục nói:
-Ta đây giúp ngươi phân tích một chút, hiện tại trên Địa Cầu tổng cộng phân chia năm phe phái lớn. Đầu tiên là Thánh Điện và Lục đại gia tộc anh hùng, nghĩ đến thế lực đầu tiên này hẳn sẽ không để Tiên tộc sử dụng, nguyên nhân thế nào các hạ tự nhiên rõ hơn ta.
Người Vương Minh Uyên đã đi vào đại điện, nhưng không có ý định muốn dừng lại, tiếp tục đi về phía chủ vị, vừa đi vừ nói:
-Thứ hai là Thủ Hộ giả liên minh, trước mắt lấy Khương Nghiên làm chủ, theo ta được biết, Thủ Hộ giả của hắn đã tấn thăng Thiên Tai cấp, mà Tiên tộc đã không cách nào khống chế.
-Nói tiếp.
Cuồng Kiếm nhìn Vương Minh Uyên, đáy mắt đã có sát cơ ấp ủ.
-Thứ ba là Thánh Linh hội, hội trưởng Nhã, cũng là đệ tử của ta.
Vương Minh Uyên nói.
Cuồng Kiếm hơi ngẩn ra, Nhã lại là đệ tử của Vương Minh Uyên, chuyện này hắn thật không biết, công việc trên Địa Cầu không phải do hắn phụ trách, nếu không phải đệ tử của hắn Thập Toàn Kiếm Tiên chết đi, Cuồng Kiếm cũng không quản chuyện này.
-Thứ tư là chính phủ Liên bang, so sánh ba vị trí đầu, bây giờ chính phủ Liên bang yếu hơn một chút, có điều bởi sự xuất hiện của Thần thoại dịch, khiến thế lực này có tiềm lực lớn nhất, chỉ cần có đầy đủ thời gian, phe này nhất định có rất nhiều cường giả sinh ra, tương lai nhất định trở thành chủ lưu.
Khi Vương Minh Uyên đang nói chuyện, đã đi tới trước chủ vị, hắn vẫn không có ý định dừng lại.
-Huệ Hải Phong là đệ tử của ngươi, đây cũng không phải bí mật gì, ngươi không cần khoe khoang.
Cuồng Kiếm nói.
Vương Minh Uyên mỉm cười:
-Phe thứ năm chính là cường hào địa phương, trong đó An gia Lạc Dương là nhất, thực lực có thể chống lại Lạc Dương.
-Ngươi xuất thân Lạc Dương không sai, có thể Vương gia tại Lạc Dương không đáng nhắc tới, ngươi không phải muốn nói, An Thiên Tá cũng là đệ tử của ngươi?
Cuồng Kiếm lạnh giọng nói.
-Không phải, chẳng qua hiện nay nhân vật số ba Lạc Dương Chu Văn, cũng có quan hệ với An gia, hắn cũng là đệ tử ta, điểm này ngươi cũng rõ ràng đi.
Vương Minh Uyên đã đứng trước mặt Cuồng Kiếm, có thể đụng tay đến người hắn.
-Thì tính sao?
Cuồng Kiếm nhìn Vương Minh Uyên khinh miệt nói.
Mấy đệ tử của Vương Minh Uyên trên Địa Cầu, có lẽ đúng là nhân vật quyền thế thông thiên, nhưng trong mắt Cuồng Kiếm, bọn hắn chẳng là cái gì.
Nếu không phải bọn hắn sinh ra trên Địa Cầu, chịu Địa Cầu bảo hộ, giết bọn hắn không phải chuyện khó.
-Cũng không có gì lớn, chẳng qua trừ năm hệ thế lực này bên ngoài, xin hỏi các hạ, còn có người nào có thể giúp Tiên tộc tìm Tiên kiếm?
Vương Minh Uyên nhìn Cuồng Kiếm hỏi.
Cuồng Kiếm hơi ngẩn ra, sau đó vẻ mặt dần dần thay đổi.
Những người này ở Dị thứ nguyên thật không tính là gì, Cuồng Kiếm chẳng thèm nhìn một chút.
Nhưng trên Địa Cầu, những người này lại có sức ảnh hưởng không cách nào tưởng tượng.
Bây giờ cục diện trên Địa Cầu cơ bản đã ổn định, Thánh Điện bên kia căn bản không cần nghĩ, nguyên bản Thánh Điện chính là địch của Tiên tộc, nếu không phải trước kia Thánh Điện nắm giữ Địa Cầu, Tiên tộc cũng không bị động như vậy.
Nhưng thanh Tiên kiếm kia, đối với toàn bộ Tiên tộc mà nói, có ý nghĩa không tầm thường, dù thế nào cũng phải cầm về, Tiên tộc tích súc lâu như vậy, bỏ ra đại giới lớn như vậy, truyền tống nhiều Thủ Hộ giả tiến vào Địa Cầu, tất cả chỉ vì thanh kiếm kia.
Đến thời đại bây giờ, Địa Cầu dị biến trên quy mô lớn, cách cục thống trị của Lục đại gia tộc anh hùng đã bị phá, Tiên tộc mới rốt cục nghênh đón cơ hội.
Vốn tưởng rằng nắm giữ Thủ Hộ giả liên minh để bản thân sử dụng, nhưng ai biết lại bị Khương Nghiên tính kế, chỉ trách Thập Toàn Kiếm Tiên thực sự quá ngu, cục diện thật tốt, lại làm đến nước này.
Không có Thủ Hộ giả liên minh, Tiên tộc chỉ có thể một lần nữa nâng đỡ một thế lực khác, nhưng nhìn phân bố thế lực hiện tại, chỉ sợ rất khó có thể lực mới nhấc đầu lên, huống chi Thông Thiên tháp còn nắm giữ trong tay Thủ Hộ giả liên minh, không có Thông Thiên tháp phụ trợ, Tiên tộc không thể mang nhiều tài nguyên đến Địa Cầu, không phải tài nguyên không đủ, mà không có lối đi ổn định.
Cuồng Kiếm cẩn thận suy nghĩ một lần, phát hiện Tiên tộc lại đến mức độ không có người để dùng, người có thể dùng lại đều là đệ tử Vương Minh Uyên.
Coi như Tiên tộc không sợ lãng phí thời gian và tinh lực, một lần nữa nâng đỡ thế lực mới, nhưng có đám đệ tử của Vương Minh Uyên và Thánh Điện tồn tại, chỉ sợ căn bản không có khả năng trưởng thành.
Vương Minh Uyên đã ám chỉ rất rõ ràng, có những đệ tử kia của hắn, Tiên tộc muốn lấy lại thanh kiếm kia trên Địa Cầu, căn bản là người si nói mộng.
Ba!
Vương Minh Uyên dùng một bàn tay trực tiếp quất vào mặt Cuồng Kiếm, đánh mặt Cuồng Kiếm xéo sang một bên.
Tất cả mọi người đều thất kinh, con mắt đều nhìn thẳng. Cuồng Kiếm cũng mở to hai mắt nhìn, đột nhiên quay đầu nhìn chằm chằm Vương Minh Uyên, giống thú dữ nhắm người mà nuốt, kiếm ý trên thân điên cuồng xao động, tựa hồ muốn xé rách thiên địa, tuy nhiên từ đầu đến cuối không dám động thủ với Vương Minh Uyên.
-Không phục?
Vương Minh Uyên nói xong, trở tay lại, quất tiếp một cái vào mặt Cuồng Kiếm, ba một tiếng, khiến mặt của hắn rút ngoặt về phía một bên khác.
-Vậy nhẫn nhịn.
Nhìn Cuồng Kiếm nổi giận như điên, Vương Minh Uyên hời hợt nói.
-------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!