Sau khi Thiên y được Ngũ Tư mang về Tạp Bội gia tộc, rất nhanh tiến hành thí nghiệm, sau khi sử dụng Phối sủng may mắn tiến hành gia trì, tỷ lệ né tránh quả nhiên được tăng lên, thế nhưng khoảng cách tới trăm phần trăm né tránh vẫn kém xa.
Có điều đã có thể xác định, thuộc tính may mắn đối với tỷ lệ né tránh của Thiên y xác thực hiệu quả, A Sinh không hề nói dối.
Nhưng bởi Phối sủng may mắn vốn tương đối ít, người bình thường có được Phối sủng may mắn, thường trực tiếp ấp, cho nên Tạp Bội gia tộc không có trứng Phối sủng may mắn sẵn cho một người sử dụng, chỉ có thể mua sắm trên thị trường.
Nhưng thời điểm bọn hắn mua trứng Phối sủng mới phát hiện, trên thị trường đã cơ hồ không thể mua được trứng Phối sủng may mắn, tất cả chỉ vẹn vẹn có mấy trứng Phối sủng may mắn, chẳng qua là Truyền kỳ hoặc Sử thi thôi, giá cả đều lên trời.
-Đáng chết, nhất định do An gia, những tên khốn kiếp kia đang làm trò quỷ.
Ngũ Tư hận hận mắng.
-Điểm này chúng ta nên sớm nghĩ tới, nếu Thiên y cần thứ này, Chu Văn khẳng định đã sớm vơ vét trứng Phối sủng may mắn một lần trên thị trường một lần rồi, hiện tại giá cả trứng Phối sủng may mắn bị nhấc lên cũng là chuyện bình thường.
Gia chủ Tạp Bội gia tộc suy nghĩ một chút, nói:
-Có điều chỉ cần kiếm ra đầy đủ trang bị may mắn, để Thiên y đạt được trăm phần trăm né tránh, tất cả đều đáng giá. Mau đi nói chuyện với An gia, xem có thể mua được trứng Phối sủng may mắn chỗ bọn hắn không, trứng Phối sủng may mắn địa phương khác cũng cần phải tận lực mua về, đoán chừng An gia sẽ không đem toàn bộ trứng Phối sủng may mắn bán cho chúng ta.
Chuyện đã tới nước này, gia chủ Tạp Bội gia tộc chỉ có thể tiếp tục theo, bằng không bỏ ra số tiền rất lớn mua về Thiên y, kết quả không có gì dùng, thậm chí có thể nói là phế vật.
Năng lực phòng ngự của Thiên y, so với phòng ngự đồng cấp kém quá nhiều, hiệu quả né tránh không phải trăm phần trăm, mặc nó vào không biết lúc nào sẽ trúng chiêu, ai dám cầm mạng của mình đi khảo thí sự may mắn của bản thân!
Hiện tại bọn hắn vẫn tin rằng, Thiên y có thể đạt được trăm phần trăm né tránh, dù sao Chu Văn dựa vào Thiên y sấm quan thành công, cái này hẳn không sai.
Bọn hắn nghĩ không sai, chỉ tiếc bọn hắn không biết, trang bị may mắn gia trì bình thường chỉ có thể khiến tỷ lệ né tránh rất cao, nhưng không thể chân chính đạt được trăm phần trăm, nhất định phải có Vô Địch Hạnh Vận Tinh của Vương Lộc, mới có thể đạt được trăm phần trăm né tránh.
Tạp Bội gia tộc lần nữa liên hệ với A Sinh, đề nghị muốn mua Phối sủng may mắn, kết quả A Sinh đưa ra giá cả, khiến đám người kia muốn chửi bỏ mẹ!
-An phó quan, Thiên y bọn ta mua từ chỗ các ngươi, Phối sủng mắn mắn nên tính là bộ trang bị tương xứng, ngài đòi giá cao như vậy, không phù hợp? Nếu việc này truyền ra ngoài, sau này có người nào dám làm ăn với An gia nữa?
Ngũ Đức phụ trách chuyện này, Ngũ Đức cưỡng chế giận mắng ra lửa.
Bởi lần trước Ngũ Tư sai lầm, đã bị Tạp Bội gia tộc tạm thời xử phạt, chuyện mua bán Phối sủng may mắn lần này, toàn quyền giao cho Ngũ Đức xử lý.
-Chúng ta đều nghiêm ngặt dựa theo hợp đồng tiến hành giao dịch, không làm việc gì trái với lương tâm, không có chuyện gì không muốn để người khác biết. Huống chi đồ tốt giống Thiên y, không biết bao người thèm muốn, các ngươi hẳn không nên không che giấu lương tâm bôi đen nó chứ?
A Sinh vừa cười vừa nói.
Đầu tiên Ngũ Đức khẽ giật mình, sau đó hiểu ý của A Sinh, lập tức nói không ra lời.
Ý của A Sinh rất rõ, hiện tại Thiên y đang trong tay Tạp Bội gia tộc, nếu bọn hắn cố tình chọc ra chuyện Thiên y có vấn đề, như vậy giá trị của Thiên y sẽ giảm trên phạm vi lớn, hơn nữa còn để người ta biết được nhược điểm của Thiên y, tóm lại thua thiệt nhất vẫn là Tạp Bội gia tộc.
Nếu Tạp Bội gia tộc không nói ra, người khác sẽ có chút kiêng kỵ Thiên y, có lẽ sau này còn có cơ hội chuyển tay.
Ngũ Đức đành phải cố nén giận, thương lượng với A Sinh, bởi có quá ít trứng Phối sủng may mắn có thể mua được trên thị trường, trong nội tâm tức thế nào, vẫn chỉ có thể mua sắm từ An gia, bằng không Thiên y chỉ có thể là một kiện Khủng Cụ cấp trang bị có hiệu quả đặc biệt.
-Ngươi bán Thiên y cho Tạp Bội gia tộc rồi sao?
Thời điểm Chu Văn đang cày phó bản, Vương Lộc gọi điện thoại tới.
-Đã bán trứng Phối sủng rồi? Giá cả thế nào?
Chu Văn lập tức biết, khẳng định Tạp Bội gia tộc mua trứng Phối sủng may mắn từ chỗ Vương Lộc.
-So với giá thu mua gấp chục lần đi.
Vương Lộc trả lời rất nhẹ nhàng, trước đó sau khi biết chuyện Chu Văn muốn bán Thiên y, nàng bắt đầu tiến hành vơ vét trứng Phối sủng may mắn trên thị trường, đại bộ phận trứng Phối sủng may mắn hiện tại đều trong tay nàng.
-Ngươi kiếm được nhiều tiền như vậy, trước đó ta thiếu nợ ngươi, hẳn có thể xóa bỏ?
Chu Văn cười nói.
-Chuyện nào ra chuyện đó, mà cái này do bản sự của ta kiếm được, tại sao lại tính ngươi trả lại nợ?
Vương Lộc bĩu môi nói.
-Ngươi kiếm nhiều tiền như vậy, còn tham như thế?
Chu Văn bất đắc dĩ.
-Ngươi đã trở thành đệ nhất bảng xếp hạng, không phải vẫn còn không ngừng cố gắng tu luyện sao?
Vương Lộc dừng một chút, ngược lại hỏi:
-Tiểu Thiền thế nào?
-Còn trên mặt trăng, ngươi yên tâm đi, hai ngày trước ta vừa đi gặp nàng, nàng đang học tập chỗ Thái Âm nương nương. Thái Âm nương nương xác thực là tồn tại ghê gớm, Tiểu Thiền đi theo nàng học tập, sau này tám chín phần mười trở thành nhân vật bất phàm.
Trước đó Chu Văn xác thực đi thăm Vương Thiền, có điều tình huống của Vương Thiền không lạc quan như hắn nói.
Dưới tay của Thái Âm nương nương, Vương Thiền chịu không ít đau khổ, khóc hô hào muốn đi về cùng Chu Văn, Chu Văn thật vất vả mới khuyên nàng ở lại.
-Vậy thì tốt, ta không hi vọng xa vời nàng có thể trở thành nhân vật bất phàm gì, chỉ cầu sau này nàng sẽ không bị vận rủi làm khó, có thể sống vui vẻ là đủ rồi.
Vương Lộc cũng biết Vương Thiền chắc chắn không dễ dàng, trên thế giới này vốn không có chuyện gì nhẹ nhõng có thể thành công.
Có thể đi theo loại tồn tại cường đại như Thái Âm nương nương, đúng là cơ duyên của Vương Thiền, nếu sau này Vương Thiền có thể khống chế năng lực của bản thân, vô luận đối với bản thân Vương Thiền hay đối với toàn bộ Vương gia, đều là chuyện cực tốt.
-Đúng rồi, ngươi thiếu nợ ta, rốt cuộc bao giờ trả? Không thể để mỗi lần chỉ ngoài miệng nói?
Vương Lộc nói.
-Ngươi đã ăn cơm tối chưa?
Chu Văn suy nghĩ một chút hỏi.
-Còn chưa, làm sao, ngươi muốn mời ta ăn cơm tối? Hiện tại ngươi vẫn đang ở Lạc Dương, hẳn không kịp đi.
Vương Lộc đang nói xong, đột nhiên nghe phía bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.
-Không phải ta đã nói, không cần gọi ta xuống ăn cơm tối sao?
Vương Lộc hơi nghi ngờ nói.
Ngoài cửa vẫn không trả lời, vẫn còn tiếng gõ cửa.
-Ta đã nói rồi, hôm nay ta không muốn…
Vương Lộc nói xong mở cửa, lời còn chưa nói hết lại ngẩn người, người đứng ngoài cửa chính là Chu Văn.
-Mời ngươi ăn cơm tối hẳn kịp?
Chu Văn cười hỏi.
Sau khi tấn thăng Khủng Cụ cấp, dưới tình huống vận dụng Thất Cách Giả, độ chính xác khi truyền tống cao hơn nhiều.
Bình thường truyền tống, tối đa sai sót tầm hai ba mươi dặm, lần này vận khí Chu Văn không tệ, cách nhà Vương Lộc tầm mấy dặm đường, sử dụng thuấn di trong tích tắc có thể tới.
-Vậy phải xem ngươi mời ta ăn cái gì, ta rất kén chọn đấy.
Vương Lộc vừa cười vừa nói.
-Ta tự mình xuống bếp, hẳn không trở ngại đi.
Chu Văn nói xong, lấy ra công cụ và nguyên liệu bên trong Hỗn Độn châu.
Dỡ lấy bếp nấu trong sân, rất nhanh lấy ra mấy món ăn, còn cầm chút rượu vang do A Sinh chuẩn bị cho hắn, bố trí bàn ăn tương đối đẹp.
Thấy Vương Lộc đi tới, Chu Văn vội vàng đi qua, kéo cái ghế thay Vương Lộc.
Vương Lộc ngồi xuống, nhìn thịt rượu do Chu Văn chuẩn bị tỉ mỉ trên bàn, bĩu môi một cái nói:
-Nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?
-Nào có chuyện gì, cái này không phải tới mời ngươi ăn sao?
Chu Văn nói.
-Bây giờ ngươi không nói, hôm nay đừng nói, ta không thích lúc ăn cơm nghe chút chuyện rối loạn.
Vương Lộc lườm hắn một cái.
-Khụ khụ, kỳ thật thật không có việc lớn gì, do gần nhất vận khí của ta không tốt lắm, thời điểm đập đồ trong game hơi thất bại, muốn xin ít vận may của ngươi.
Chu Văn ho nhẹ nói.
-----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!