- Nằm…Mộng…
Vương Lộc cắn răng nghiến lợi nói.
-Coi như ta không nói, nhanh ăn cơm đi.
Chu Văn đành phải từ bỏ.
Hai ngày nay, Chu Văn cuối cùng cày được trứng Phối sủng Biến dị Bá Xà và nhận được chút trứng Phối sủng do A Sinh thu mua.
Có điều cân nhắc xác xuất thành công quá thấp trước đây, chỉ có một viên Biến dị Bá Xà, rất khó dung hợp được đồng thời hai kỹ năng Không gì không đánh được và Không gì không phá được.
Nếu có lực lượng may mắn của Vương Lộc trợ giúp, xác xuất thành công sẽ cao hơn nhiều.
Có điều Vương Lộc không nguyện ý, Chu Văn cũng không bắt buộc, chờ sau khi trở về, bản thân lại thử dung hợp một chút.
-Tình huống hiện tại của Vương gia thế nào? Có chuyện gì cần giúp, cứ báo ta một tiếng.
Chu Văn ngồi đối diện trước mặt Vương Lộc, rót một chén cho Vương Lộc, bản thân cũng tự rót một chén.
-Sống sót hẳn không vấn đề gì, có điều Vương gia vẫn chưa tìm được con đường thuộc về bản thân, đang đứng trên ngã ba, không biết nên đi tiếp thế nào?
Vương Lộc cười cười, giơ ly rượu lên, trực tiếp đụng nhẹ trên ly rượu của Chu Văn:
-Đừng nói những chuyện nhàm chán này, ngươi làm thế nào xông phá bảng xếp hạng, đừng nói với ta rằng dựa vào Thiên y.
-Ta đã luyện thành một loại kỹ năng không gian tuần hoàn, hiệu quả không khác Thiên y, đều khiến Thiên Tai cấp đạn không cách nào làm bị thương ta.
Chu Văn thành thật trả lời.
-Khó trách ngươi không cần Vô Địch Hạnh Vận Tinh của ta.
Vương Lộc nói.
-Không phải không cần, cái kia dù sao cũng là của ngươi, ta làm sao có thể chiếm dụng. Mà bản thân ngươi cũng cần đảm bảo an toàn, có Vô Địch Hạnh Vận Tinh và Thiên y, ít nhất về sau không dễ bị thụ thương nữa.
Chu Văn nói.
-Thật sự hiếm lạ, ngươi còn lo lắng cho ta?
Vương Lộc giống như cười mà không phải cười nhìn Chu Văn.
-Đương nhiên, nếu ngươi xảy ra chuyện gì không hay, còn ai có thể cho ta mượn may mắn?
Chu Văn nói.
Nếu ánh mắt có thể giết người, Chu Văn sợ đã bị ánh mắt của Vương Lộc giết vạn lần.
-Đi chết đi, sau này đừng tới tìm ta, ta không phải công cụ của ngươi.
Vương Lộc thở phì phò đứng lên, cắn răng nghiến lợi nói.
Chu Văn vội vàng đi qua đè lại bờ vai của nàng, để Vương Lộc lần nữa ngồi xuống.
-Đừng nóng giận nha, ta không có ý đó, coi như ngươi không có năng lực may mắn, ta cũng không hi vọng ngươi bị thương, còn chuyện may mắn, chẳng qua thuận tiện mà thôi, ngươi không thích thì thôi.
Chu Văn vội vàng nói rõ lí do.
-Hừ, cái này còn giống tiếng người.
Lúc này, Vương Lộc mới ngồi xuống tiếp tục ăn cơm.
Hai người trò chuyện một chút chuyện trước kia trong trường, nhớ lại thời thanh xuân mỹ hảo năm đó.
Chu Văn không nhắc lại chuyện mượn năng lực may mắn của Vương Lộc, nguyên bản hắn vốn không phải người thích cưỡng cầu.
-Sổ sách ngươi còn nhớ kỹ chứ?
Cơm nước xong xuôi, Chu Văn hỏi Vương Lộc.
-Đều nhớ kỹ bên trong cuốn sổ này, ngươi đừng thiếu ta bữa nào.
Vương Lộc móc ra một cuốn sách nhỏ trong túi tiền, đắc ý vỗ vỗ.
-Vậy được, trừ một bữa hôm nay đi, sau này từ từ trả, hiện tại ta phải trở về.
Chu Văn thu thập đồ đạc, chuẩn bị muốn về Lạc Dương.
Trong khoảng thời gian này, An Thiên Tá không ở Lạc Dương, hắn không thể rời Lạc Dương quá lâu.
-Uy.
Lúc Chu Văn sắp chuẩn bị đi, Vương Lộc gọi hắn lại.
-Cái gì?
Chu Văn quay đầu nhìn về phía Vương Lộc.
-Ngươi ăn nhiều thịt như vậy, lại không ngán, ăn quả táo làm dịu dạ dày này.
Vương Lộc đưa một quả táo rửa sạch đưa cho Chu Văn.
-Ta không thích ăn táo.
Chu Văn xác thực không thích ăn táo.
-Ăn táo.
Vương Lộc trợn mắt nói.
-Ngươi trừng ta làm gì, ta ăn không được sao?
Chu Văn cắn một cái, vẫn rất ngọt, Chu Văn ăn quả táo khoát tay áo:
-Ta trở về, lần sau lại đến trả cơm cho ngươi.
-Ta chờ.
Vương Lộc cười nói.
Chu Văn trực tiếp truyền tống về đến Lạc Dương, vận khí không tốt lắm, cách Lạc Dương hơn ba mươi dặm, cũng may khoảng cách này đối với Chu Văn mà nói không tính gì, hết sức nhanh chóng trở lại Lạc Dương.
-Không mượn được may mắn của Vương Lộc, vậy chỉ có thể cầu trời, có điều không thể ôm hi vọng quá lớn, có thể hợp được một kỹ năng Không gì không đánh được hoặc Không gì không phá được là OK rồi, lần này không ôm hi vọng xa vời có được đẩy đủ hai kỹ năng.
Chu Văn về gian phòng của hắn, lấy điện thoại thần bí ra, đem Bạo Quân Bỉ Mông đặt vào trong cột dung hợp.
Hiện tại Bạo Quân Bỉ Mông có được bốn kỹ năng đâm xuyên, xé rách, phá giáp cùng độc nha, ngoại trừ kỹ năng độc nha không dùng gì bên ngoài, ba kỹ năng kia đều là kỹ năng gia trì lực phá hoại tốt.
-Thử trước một chút xem có thể dung hợp được kỹ năng Không gì không phá được đi.
Chu Văn đem trứng Phối sủng thả lên.
Bởi trứng Phối sủng có kỹ năng Không gì không phá được do A Sinh giúp hắn mua lại hai viên, có thể thử hai lần, nếu có thể thu được Không gì không phá được, lại thử tiếp dung hợp kỹ năng Không gì không đánh được.
Mặc dù biết cơ hội thu được đồng thời hai kỹ năng này rất nhỏ, có điều Chu Văn vẫn muốn thử một chút, bằng không không chịu được.
Có điều coi như lần này thất bại, hẳn sẽ lưu lại một kỹ năng, không hợp thêm trứng Phối sủng khác, sẽ không xuất hiện tình huống mất hai kỹ năng kia.
Bởi trứng Phối sủng có kỹ năng Không gì không phá được có tận ba kỹ năng, cho nên Chu Văn không dám chắc, lần đầu tiên có thể thu được kỹ năng kia, chỉ có thể thử thời vận.
Nhấn dung hợp, Bạo Quân Bỉ Mông và trứng Phối sủng lập tức bị hào quang che mất, dung hợp lại, chỉ còn lại Bạo Quân Bỉ Mông.
Chu Văn vội vàng nhìn kỹ năng của Bạo Quân Bỉ Mông, trong lòng lập tức vui vẻ, bên trong thanh kỹ năng của Bạo Quân Bỉ Mông xuất hiện kỹ năng Không gì không phá được, những kỹ năng khác không thay đổi gì.
-Một lần thành công, xem ra vận khí không tệ, cần rèn sắt khi còn nóng.
Chu Văn trực tiếp thả trứng Phối sủng Biến dị Bá Xà lên, nhấn dung hợp.
Lúc này trong lòng Chu Văn hơi thấp thỏm, muốn thu được song kỹ năng kia chỉ sợ không dễ, mà bản thân đầu Biến dị Bá Xà này song kỹ năng, ngoại trừ kỹ năng Không gì không đánh được, còn một kỹ năng Thôn phệ.
Cảm giác đây là kỹ năng vô dụng, trên lý luận mà nói, kỹ năng Thôn phệ này cũng có thể rửa mất kỹ năng khác, vẫn tồn tại nguy hiểm không nhỏ.
Có điều trên tay có hàng, không thử một lần, trong nội tâm Chu Văn vẫn không thoải mái.
Theo hào quang sáng lên, tâm Chu Văn cũng càng treo càng cao, sắp nhảy ra khỏi cổ họng.
Sau khi hào quang tán đi, thân ảnh Bạo Quân Bỉ Mông xuất hiện lần nữa, chỉ nhìn bề ngoài không khác biệt gì so với trước.
Chu Văn vội vàng đi xem tư liệu của nó, xem xét xong, lập tức há to miệng.
Phá giáp, đâm xuyên, xé rách, độc nha, thôn phệ, Không gì không đánh được, Không gì không phá được, Chu Văn đếm lại nhiều lần, không sai, tổng cộng bảy kỹ năng.
-Vậy mà được, hơn nữa là bảy kỹ năng, quá tốt rồi!
Chu Văn vui kém chút nhảy dựng lên, tựa như ăn Nhân sâm, lỗ chân lông đều thoải mái không nói lên lời.
Trước đó nhiều lần dung hợp như vậy đều không thành công, hiện tại không chỉ thành công, mà còn có bảy kỹ năng, mặc dù thoạt nhìn kỹ năng Độc nha và Thôn phệ thoạt nhìn không hữu dụng lắm, có điều càng nhiều càng tốt.
-Có nên thử công năng huyết mạch hay không?
Hôm nay thuận lợi như vậy, Chu Văn lại đánh chủ ý lên công năng huyết mạch, nếu thành công, có thể giúp Bạo Quân Bỉ Mông có được song trọng Mệnh cách.
----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!