Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1409 - Chương 1408: Đại Bạo

Chương 1408: Đại Bạo Chương 1408: Đại Bạo

Cuối cùng, Bạo Quân Bỉ Mông giết chóc kinh động đến Quỳ Ngưu bên trong thạch miếu, đại môn thạch miếu mở rộng, Quỳ Ngưu nằm trong cửa, há miệng đối với Bạo Quân Bỉ Mông một tiếng lôi rống.

Ầm ầm!

Bạo Quân Bỉ Mông há to miệng muốn xông lên đi thôn phệ Quỳ Ngưu, đáng tiếc còn chưa vọt tới trước mặt Quỳ Ngưu, thân thể đã bị tiếng lôi rống chấn máu tươi chảy ròng ròng, xương cốt cả người không ngừng rụng rời.

Vẻn vẹn chẳng qua vọt tới trước thạch miếu, thân thể Bạo Quân Bỉ Mông đã nổ tung, máu thịt bắn tung toé khắp nơi, cuối cùng không thể gánh vách công kích âm ba của Quỳ Ngưu.

-Dù sao vẫn là thân thể Khủng Cụ cấp, so sánh với Thiên Tai cấp chân chính, cường độ thân thể và lực phòng ngự đều kém không ít, có điều lực công kích của Bạo Quân Bỉ Mông hẳn vô hạn tiếp cận Thiên Tai cấp, dù Phối hợp trạng thái Quyền sáo của nó, hẳn có cơ hội giết Quỳ Ngưu.

Chu Văn không bởi Bạo Quân Bỉ Mông không phải đối thủ của Quỳ Ngưu mà uể oải.

Trực tiếp dùng một giọt máu quét mới, khiến Bạo Quân Bỉ Mông phục sinh trong trò chơi, lần nữa tiến vào Dương thành, Chu Văn để Bạo Quân Bỉ Mông biến thành Quyền sáo cầm trên tay.

(Chú thích: Quyền sáo là bao tay).

Một cái quyền sáo bọc lại tay Chu Văn, khiến Chu Văn hơi kinh ngạc chính là, hình dáng quyền sáo lại hơi biến hóa, so với trước kia hơi khác.

Trước kia phía trước nắm đấm có hai cái sừng nhọn, nhưng hiện tại gai nhọn biến thành bốn cái, nhưng lại nhỏ đi rất nhiều, như bốn cái răng nanh mọc dọc theo đốt ngón tay.

Một quyền này của Chu Văn hạ xuống, bốn cái răng nanh này sẽ đâm vào thân thể kẻ địch trước.

Mà răng nanh hiện ra màu đỏ thẫm, thoạt nhìn tựa hồ ẩn chứa kịch độc, hẳn do kỹ năng Độc nha đưa đến.

Chu Văn một mạch liều chết đi qua, lần nữa kinh động đến Quỳ Ngưu, Quỳ Ngưu đứng bên trong thạch miếu phát ra tiếng gầm, đáng tiếc không đả thương Chu Văn, có Tiểu Chu Thiên Sát Trận hộ thể, ngay cả công kích âm ba kinh khủng kia cũng bị vây bên trong không gian tuần hoàn, không cách nào đến trước mặt Chu Văn.

Chờ Quỳ Ngưu đi từ trong thạch miếu ra, Chu Văn thừa dịp khe hở thời gian sau khi Quỳ Ngưu phát ra tiếng rống, thuấn di đến sau lưng nó, quyền sáo Bạo Quân Bỉ Mông trực tiếp đánh vào cổ nó.

Sinh vật bình thường đều có xương sọ khá cứng, nhưng vị trí cổ sẽ tương đối yếu, Chu Văn một quyền này oanh kích xuống, bốn cái răng nanh trên quyền sáo, trực tiếp phá da trâu Quỳ Ngưu, đâm vào bên trong máu thịt.

-Rống!

Quỳ Ngưu ngửa mặt lên trời phát ra tiếng kêu thê thảm đau đớn, đồng thời bạo phát ra công kích âm ba.

Chu Văn đã thuấn di ra xa xa, chờ sóng âm của Quỳ Ngưu đi qua, hắn lần nữa thuấn di đến sau lưng Quỳ Ngưu, lại một quyền đánh lên cổ Quỳ Ngưu.

Bành bành!

Thân thể Quỳ Ngưu lấp lóe không yên, không ngừng thoát ẩn thoát hiện bốn phía Quỳ Ngưu, biến mất lại xuất hiện, bị quyền sáo liên tục bạo kích trên cổ.

Mặc dù Quỳ Ngưu không ngừng bùng nổ công kích âm ba kinh khủng, thế nhưng có Tiểu Chu Thiên Sát Trận, làm thế nào cũng không thể đả thương được Chu Văn, chỉ có thể bị động ăn đòn.

Theo phương diện nào đó nói, Tiểu Chu Thiên Sát Trận hiệu quả xa hơn so với Thiên y, Thiên y chỉ có thể né tránh công kích đơn thể, nhưng Tiểu Chu Thiên Sát Trận lại có thể ngăn cản công kích mang tính phạm vi rộng.

Có điều nếu cường độ lực lượng vượt qua cực hạn Tiểu Chu Thiên Sát Trận có thể thừa nhận, như vậy Tiểu Chu Thiên Sát Trận cũng không bằng Thiên y trăm phần trăm né tránh, cũng xem như có mặt lợi và mặt hại riêng đi.

Lực công kích của quyền sáo Bạo Quân Bỉ Mông, xác thực đã có thể làm bị thương Quỳ Ngưu, nhưng muốn giết trong mấy quyền, cũng không đơn giản.

Nguyên bản Chu Văn cho rằng, dùng năng lực tự lành của Quỳ Ngưu, muốn giết Quỳ Ngưu cần nhiều thời gian hơn, nhưng rất nhanh Chu Văn phát hiện được, vết thương do răng nanh quyền sáo tạo thành, không ngừng chảy ra máu đen, năng lực tự lành của Quỳ Ngưu bị giảm xuống diện rộng, tốc độ tự lành của nó hoàn toàn không theo kịp vết thương Chu Văn tạo thành.

Trên cổ Quỳ Ngưu đã thủng trăm ngàn lỗ, xương cốt đã bị đứt gãy nhiều chỗ, trong cơn giận dữ, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng lôi rống, sóng âm đánh sâu vào toàn bộ Dị thứ nguyên lĩnh vực Dương thành.

Đáng tiếc, vẫn không cách nào đột phá Tiểu Chu Thiên Sát Trận của Chu Văn, chờ nó hống xong, Chu Văn lần nữa thuấn di đến sau lưng nó, một quyền đánh về phía cái cổ máu thịt be bét kia.

Răng rắc!

Cổ Quỳ Ngưu đã sớm đứt gãy nhiều chỗ, không chịu nổi đứt gãy ra, đầu trực tiếp rơi xuống.

Coi vậy, Quỳ Ngưu vẫn không chết, một chân vọt lên, muốn dùng thân thể đi đụng Chu Văn.

Đáng tiếc ngay cả thời điểm nó hoàn hảo cũng không thể đụng tới Chu Văn, huống chi hiện tại cổ nó đã bị chặt đứt, ngay cả âm thanh cũng không phát ra được.

Chu Văn không ngừng thuấn di oanh kích, trọn vẹn oanh sát hơn nửa giờ, thân thể Quỳ Ngưu cuối cùng ngã xuống, sau đó nghe một hồi đinh đinh, tuôn ra nhiều miếng tinh thể.

-Ta đi! Đại bạo!

Chu Văn đại khái nhìn lướt qua, thấy có Nguyên Khí kết tinh, Thể Phách kết tinh, Lực Lượng kết tinh, mà trị số đều vượt qua 100, trong đó một khối tinh thể có hư ảnh Quỳ Ngưu, bắt mắt nhất.

-Đáng tiếc, không tuôn ra trứng Phối sủng.

Chu Văn nhặt kỹ năng kết tinh của Quỳ Ngưu lên, những thuộc tính kết tinh kia, hắn không đi nhặt, mà để Bạo Quân Bỉ Mông hóa thành bản thể, hấp thu những thuộc tính kết tinh kia.

Thuộc tính của Quỳ Ngưu đều là 82 điểm, sau khi hấp thu Nguyên Khí kết tinh, Thể Phách kết tinh, Lực Lượng kết tinh, các thuộc tính đều Max trị số 99 điểm, chỉ có thuộc tính tốc độ chưa viên mãn.

Bạo Quân Bỉ Mông tăng cường thuộc tính, lực công kích tự nhiên sẽ mạnh hơn, sau này Chu Văn muốn giết Thiên Tai cấp sinh vật cũng dễ hơn.

Trên mặt đất còn thừa lại một viên kết tinh, sau khi Chu Văn hấp thu, thuộc tính lực lượng cũng đạt tới 99 điểm, giống Bạo Quân Bỉ Mông, không cách nào đột phá ba chữ số.

Chu Văn vốn muốn nghiên cứu kỹ năng kết tinh của Quỳ Ngưu, tuy nhiên lại phát hiện, trên mặt đất còn có một thứ đồ vật, đó là một tảng đá hai màu đen trắng đan xen, bản thân cũng không đáng chú ý, mặt trên còn có ba chữ "Luân Hồi thạch".

-Cuối cùng cũng ra Luân Hồi thạch!

Lúc này Chu Văn mới nhớ tới, trong trò chơi còn một công năng luân hồi, chẳng qua hắn một mực không thu được Luân Hồi thạch, nên không biết Luân Hồi thạch có tác dụng gì.

Nghiên cứu Luân Hồi thạch một chút, vẻ mặt Chu Văn trở nên cổ quái.

-Luân Hồi thạch chỉ có thể biến Phối sủng thành trạng thái trứng, nhưng cái này có tác dụng gì? Ta thật vất vả bồi dưỡng ra được Phối sủng, lại biến trở về trạng thái Phối sủng, cái này không phải tương đương mất công bồi dưỡng lại một lần, hoàn toàn lãng phí thời gian và tinh lực sao?

Chu Văn nhìn Luân Hồi thạch trong tay, trong lúc nhất thời cũng không biết nên vui hay nên buồn?

-Thật vất thả mới nhặt được Luân Hồi thạch, thử một chút xem sao?

Chu Văn suy nghĩ một chút, dự định cầm một Phối sủng không quá quan trọng thử một chút xem, Luân Hồi thạch ngoại trừ biến Phối sủng thành trạng thái trứng, còn tác dụng gì.

Chu Văn nhìn Phối sủng của hắn, chọn ra một đầu, đem Luân Hồi thạch đút cho nó, sau khi Phối sủng kia ăn Luân Hồi thạch, lập tức toát ra hai quang thải đen trắng, như vòng xoáy vặn vẹo, hút Phối sủng vào, rất nhanh co lại thành một đầu Phối sủng.

---------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!

Bình Luận (0)
Comment