Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1423 - Chương 1422: Chỉ Một Người Có Thể Sống Rời Đi

Chương 1422: Chỉ Một Người Có Thể Sống Rời Đi Chương 1422: Chỉ Một Người Có Thể Sống Rời Đi

Chu Văn thấy Tiêu, lập tức âm thầm khắc hoạ ra Thái Thượng Khai Thiên Kinh.

Tiêu có thể khiến Khủng Cụ cấp Hoàng Kim chiến thần tự sát, bản thân Chu Văn chỉ là Khủng Cụ cấp, nếu chiến với Tiêu, phải có sự chuẩn bị chu đáo.

Có Thái Thượng Khai Thiên Kinh cùng Đế Thính song trọng bảo hộ, Chu Văn vẫn không dám chủ quan, ngưng thần nhìn Tiêu, ngón tay lần nữa cầm chuôi Lục Tiên Kiếm.

-Hôm nay ta và ngươi chiến một trận, chỉ có một người có thể sống rời đi, thỉnh dốc hết toàn lực của ngươi, để Kim tinh nhìn một chút, người nào mới có tư cách làm chủ nhân Phối sủng Kim tinh.

Tiêu từng bước một đi tới, đồng thời nói từng chữ từng câu.

Chu Văn không thích nói nhảm, càng không thích nói nhảm với địch nhân, Lục Tiên kiếm trong tay đột nhiên ra khỏi vỏ, Trảm Tiên dùng tư thái bá đạo điên cuồng chém tới.

Tốc độ và lực lượng của Chu Văn đã vô hạn tiếp cận Thiên Tai cấp, Trảm Tiên phối hợp Lục Tiên Kiếm, càng có thể bộc phát ra lực lượng có thể chém giết Thiên Tai cấp.

Nếu không phải Lục Tiên kiếm không cách nào đưa vào trò chơi, Chu Văn đã sớm mượn nhờ Lục Tiên Kiếm chém giết Quỳ Ngưu, cũng không cần phiền toái sử dụng quyền sáo Bạo Quân Bỉ Mông.

Trước đó Chu Văn gặp qua Tiêu, khi đó hắn còn cách Thiên Tai rất xa, hiện tại khẳng định vừa vặn tấn thăng Thiên Tai cấp không lâu, Chu Văn không tin hắn có thể chọi cứng với lực lượng Lục Tiên kiếm.

Nhưng Tiêu không hề trốn tránh, thời điểm Lục Tiên kiếm trảm đến trước mặt hắn, hắn duỗi tay về phía bên hông, nơi đó cũng có một thanh kiếm, chẳng qua kiểu dáng khác với Lục Tiên kiếm Đông khu, thanh kiếm trong tay hắn là một thanh kiếm theo kiểu phương Tây.

Thân kiếm màu bạc, tính cả vỏ kiếm cùng nhau đều mang màu sắc giống nhau, thoạt nhìn được chế tạo từ bạc tinh khiết, hoa văn phía trên vô cùng đẹp.

Khi kiếm ra khỏi vỏ trong tích tắc, Chu Văn cũng chỉ thấy ánh bạc xuất hiện, đụng vào Lục Tiên kiếm.

Coong!

Song kiếm giao kích, sinh ra sóng xung kích mạnh mẽ chấn Chu Văn và Tiêu lui ra ngoài, sóng xung kích không ngừng khuếch tán ra bốn phía, sau khi đụng vào vách tường kim loại, sinh ra tiếng khí bạo ầm ầm.

Chu Văn có chút ngoài ý muốn, nhìn thanh kiếm màu bạc trong tay Tiêu, theo hắn biết, loại vũ khí như thứ kiếm Tây khu này, thời đại xuất hiện không lâu, không có khả năng xuất hiện trong thời đại thần thoại, truyền thuyết.

Nhưng chuôi thứ kiếm bạc này, lại sau khi giao kích với Lục Tiên kiếm, chưa từng xuất hiện vết thương, rõ ràng không phải vật phàm, nhưng Chu Văn lại không nghĩ ra, thanh thứ kiếm kia rốt cuộc có lai lịch gì.

-Thánh Thần đại nhân nói không sai, thanh kiếm được chế tạo Thánh thiết, quả nhiên có thể ngăn cản được Lục Tiên kiếm.

Các Thánh đồ đang quan chiến, thấy Lục Tiên Kiếm bị ngăn trở, trong lòng đều vui vẻ.

-Đây là chuyện đương nhiên, Thánh Thần đại nhân khi nào nói sai, đây chính là Thánh kiếm do Thánh Thần đại nhân đích thân ban cho Tiêu, Thánh kiếm sử dụng Thánh thiết rèn, cái này chính là căn cơ của Thánh Điện, không biết bị bao nhiêu Thánh lực tuế nguyệt tẩy lễ, đã sớm thành đồ vật chí bảo, cơ hồ đã bất hủ, làm thế nào có thể bị tùy ý phá.

-Bản thân Nhân Hoàng chẳng qua là Khủng Cụ cấp, chỗ dựa vào chỉ là một thanh Lục Tiên kiếm, hiện tại Thánh kiếm có thể cản lại Lục Tiên kiếm, Tiêu thắng dễ như trở bàn tay.

Các Thánh đồ nghị luận ầm ĩ, mà trong Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh, Tiêu cũng không lập tức phản kích.

Hắn tùy ý đứng trên không trung, thứ kiếm trong tay tùy ý giữ trước ngực, thoạt nhìn hết sức ưu nhã tự nhiên, phảng phất là kiếm khách xuất trần.

-Ngươi còn chưa đạt tới Thiên Tai cấp, nếu ta dùng Thiên Tai lĩnh vực thắng ngươi, chỉ sợ ngươi sẽ chết không nhắm mắt.

Tiêu nhìn Chu Văn nói.

-Thế nào, ngươi dự định không sử dụng Thiên Tai lĩnh vực?

Chu Văn bình tĩnh nói.

-Đang định làm vậy, để ngươi xem một chút, thực lực chân chính của Thánh đồ.

Tiêu nói xong, thứ kiếm trong tay trong nháy mắt đâm ra, lưỡi kiếm biến mất tronng tầm mắt Chu Văn, Chu Văn lại không thể nhìn thấy quỹ tích hắn xuất kiếm.

Vẻ mặt Chu Văn bất động, thân hình chớp mắt lướt ngang, trong tích tắc hắn di chuyển, một đạo ánh bạc lóe lên tại vị trí đầu hắn vừa rồi, cơ hồ lướt qua tóc Chu Văn.

Nếu Chu Văn chậm một chút nữa, lúc này đầu của hắn đã bị thanh kiếm kia quán xuyên.

-Thật nhanh!

Trương Ngọc Trí vô cùng lo sợ, trái tim kém chút nhảy ra ngoài.

Đám người A Sinh, Lý Huyền và An Tĩnh, đều đang quan sát một trận chiến này, trong lòng từng người đều khẩn trương, lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh.

Thân hình Tiêu phiêu dật bắt kịp, một kiếm tiếp một kiếm đâm ra, thứ kiếm cùng thân hình của hắn đều nhanh không thể tưởng tượng nổi, tốc độ bình thường của hắn đã đạt đến tốc độ ánh sáng, xuất kiếm chỉ trong chớp mắt, càng nhanh khiến Chu Văn không thể nhìn thấy quỹ tích.

Ngay cả Nguyệt Độc quan sát, vẻ mặt cũng có chút ngưng trọng.

Đương đương! Đương đương! Rầm rập!

Thanh âm lưỡi kiếm kiếm giao kích và sóng xung kích va chạm tràng không ngừng quanh quẩn, thứ kiếm kinh khủng của Tiêu, toàn bộ đều bị Chu Văn cản lại, không có một kiếm nào có thể làm Chu Văn bị thương.

-Không có khả năng… Mặc dù lực lượng Nhân Hoàng rất mạnh… Nhưng chỉ là thanh kiếm kia giao phó lực lượng cho hắn, để hắn có được năng lực chém giết Thiên Tai cấp sinh vật. Nhưng tốc độ và phản ứng của bản thân hắn, hẳn không đạt đến trình độ Thiên Tai cấp, huống chi tốc độ thứ kiếm của Tiêu, chỉ sợ Thiên Tai cấp bình thường cũng không rõ lắm, Nhân Hoàng làm thế nào đỡ được?

Một đám Thánh đồ xem kinh hãi.

Lý Huyền và một đám người quen của Chu Văn, cùng với nhân loại bình thường, vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, Vương Lộc cũng thở nhẹ nhõm một cái thật dài, nắm hai lòng bàn tay trước ngực, bất tri bất giác đã tràn đầy mồ hôi lạnh.

-Ta sớm nói đi, Nhân Hoàng là tồn tại thế nào, một Thiên Tai cấp không quan trọng, có thể làm gì được Nhân Hoàng chứ!

Mọi người vừa rồi còn cảm thấy vô cùng lo sợ, ngay cả hô hấp cũng ngừng lại, thấy Nhân Hoàng dưới thứ kiếm nhanh không thể tưởng tượng nổi, vẫn thong dong tự nhiên, cản lại tất cả công kích của Tiêu, lập tức vui vẻ ra mặt.

-Ta càng ngày càng hoài nghi, Nhân Hoàng có phải nhân loại tinh khiết thật hay không, loại năng lực này thực sự không giống nhân loại tinh khiết.

Trương Xuân Thu tựa như nói giỡn nói.

-Xác thực, hắn lại có thể thấy quỹ tích của thứ kiếm, loại nhãn lực này đã vượt qua cực hạn của Khủng Cụ cấp sao?

Trương Ngọc Trí nói.

-Không, hắn cũng không nhìn thấy, cũng không thể nào thấy được, ta nói tới năng lực cũng không đơn giản chỉ là cái này.

Trương Xuân Thu nói.

-Không nhìn thấy?

Trương Ngọc Trí giật mình, có chút không dám tin tưởng hỏi:

-Không nhìn thấy hắn làm thế nào đỡ được? Hơn nữa thoạt nhìn thành thạo điêu luyện, không hề giống may mắn.

-Dĩ nhiên không phải may mắn, cũng không thể nói không nhìn thấy, chỉ có thể nói hắn không nhìn thấy quỹ tích thứ kiếm của Tiêu, nhưng lại có thể nhìn thấy động tác của Tiêu.

Trương Xuân Thu thấy Trương Ngọc Trí không nghe hiểu, liền tiếp tục giải thích nói:

-Thứ kiếm của Tiêu nhanh không thể tưởng tượng nổi, cũng có thể mang loại lực lượng Không gian hệ, vô luận đây là lực lượng gì, ngược lại Khủng Cụ cấp Nhân Hoàng đều không thể nào thấy được quỹ tích thứ kiếm, coi như thấy cũng không có khả năng kịp phản ứng.

-Cho nên Nhân Hoàng căn bản không nhìn thứ kiếm, hắn một mực nhìn động tác của Tiêu, mặc dù tốc độ bản thân Tiêu rất nhanh, nhưng cũng không thể nhanh như thứ kiếm, vẫn còn bên trong phạm vi Nhân Hoàng có thể phán đoán và phản ứng. Nhân Hoàng thông qua động tác của Tiêu để phán đoán vị trí công kích của Tiêu, từ đó ngăn công kích của Tiêu.

Trương Xuân Thu nói rõ lí do xong, không nhịn được lại tán thưởng một câu:

-Nói thì rất dễ, thế nhưng loại đẳng cấp chiến đấu thay đổi trong nháy mắt này, chỉ bằng vào động tác của đối phương, có thể chuẩn xác ngăn lại kiếm cơ hồ không nhìn thấy, loại năng lực này thực sự quá kinh người, coi như ta có được lực lượng giống hắn, chưa chắc có thể đạt đến loại trình độ này. Cái tên này, thấy thế nào cũng không giống một nhân loại!

--------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!

Bình Luận (0)
Comment