Thất Cách Giả của Chu Văn, bản thân có năng lực nhòm ngó nhược điểm vạn vật, tự nhiên trước tiên đã hiểu rõ, muốn nhìn rõ ràng kiếm của Tiêu căn bản không có khả năng, nhưng có khả năng xem động tác của Tiêu để tiến hành phán đoán.
Đối với người khác mà nói, trong chiến đấu nhanh chóng như vậy chỉ dùng phán đoán ngăn trở tất cả công kích không có khả năng, Chu Văn lại nhẹ nhàng như thường.
Vạn vật đều có điểm mạnh, nhưng cũng chắc chắn có điểm yếu, trừ phi toàn thể đối phương đã đạt đến trình độ nghiền ép Chu Văn, bằng không cuối cùng sẽ bị Chu Văn bắt lấy nhược điểm.
Tiêu tự nhiên cũng phát hiện vấn đề, kiếm pháp đột nhiên biến đổi.
-Kiếm pháp của Tiêu làm sao. . . Làm sao. . . Có điểm lạ. . .
Dù sao nhãn lực Trương Ngọc Trí có hạn, chỉ có thể nhìn thấy mơ hồ, cho nên cảm giác kiếm pháp của Tiêu hơi khác, nhưng không nói được chỗ nào khác.
Vẻ mặt Trương Xuân Thu nghiêm túc nói:
-Giống như ghép hình sai, đúng không?
-Đúng, chính là loại cảm giác này, rốt cuộc có chuyện gì? Dùng trình độ của Tiêu, kiếm pháp của hắn đã tiến vào Hóa cảnh, không có khả năng xuất hiện sai lầm này mới đúng.
Trương Ngọc Trí vội vàng gật đầu nói.
-Đó không phải là sai lầm, mà Tiêu cố ý làm, hiện tại hắn sử dụng chiêu thức đều đến từ kiếm pháp khác nhau, phong cách chiêu trước chiêu sau hoàn toàn khác biệt, thậm chí hoàn toàn tương phản, hẳn muốn làm Nhân Hoàng khó phán đoán góc độ và vị trí xuất kiếm của hắn.
Trương Xuân Thu dừng một chút, nhíu mày tiếp tục nói:
-Tiêu quả thực không tầm thường, đủ loại phong cách kiếm pháp trong tay hắn được thi triển, lại không có một chút sơ hở, lại khiến người ta sinh ra cảm giác sai sai, càng đáng sợ chính là, hắn tinh thông kiếm thuật, cơ hồ bao hàm toàn bộ đủ loại ta biết, có thể đem đủ loại kiếm pháp luyện thành loại trình độ này, cái tên này thiên phú cao, đơn giản khiến người ta sợ hãi.
-Vậy Nhân Hoàng không phải rất nguy hiểm? Trước ngươi nói Nhân Hoàng dựa vào phán đoán động tác của hắn để ngăn cản công kích, bây giờ kiếm pháp rối loạn đều chung một chỗ, mà lại hư thực khó phân biệt, Nhân Hoàng chỉ cần có chút sai lầm, chẳng phải lập tức bị trọng thương?
Trương Ngọc Trí có chút lo âu nói.
-Trên lý luận mà nói, xác thực rất khó không sai lầm, nhưng hiện tại chỉ sợ Nhân Hoàng muốn đi cũng không đi nổi, hắn nhất định không thể sai, hoặc nghĩ biện pháp phản thủ làm công, bằng không cũng chỉ có thể chờ chết.
Trương Xuân Thu nói.
Lúc này A Sinh và Lý Huyền đều khẩn trương không nói, bọn hắn tự nhiên cũng nhìn ra tình cảnh hiện tại của Chu Văn không ổn.
Kiếm pháp thiên hạ muôn vàn, một người dùng tinh lực cả đời cũng không cách nào gặp qua tất cả kiếm pháp.
Mà bên trong kiếm pháp lại có phương pháp vận dụng hư thực, chỉ cần Chu Văn có một lần phán đoán không đúng, kết cục sẽ rất thê thảm, theo bọn hắn nghĩ, hiện tại Chu Văn đang nhảy múa trên lưỡi đao, không cẩn thận, lập tức có họa sát thân.
-Tiêu này, Thánh địa rốt cuộc tìm từ chỗ nào, thật đáng sợ, có thể đem kiếm pháp luyện đến trình độ này, coi như không có Thánh địa và Thủ Hộ giả phụ trợ, hắn vẫn rất lợi hại.
Vẻ mặt Hạ Lưu Xuyên nghiêm túc nói.
Hạ Huyền Nguyệt cũng nhìn ra kiếm pháp của Tiêu xác thực đã vào Hóa cảnh, chỉ sợ đương thời cũng khó có thể tìm ra vài nhân loại có thể đem kiếm pháp luyện đến trình độ này.
Hiện tại mấy kẻ dùng kiếm nổi danh nhất, Tiêu so với bọn họ không hề kém hơn chút nào, mà có một phương diện Tiêu lại xuất sắc hơn bọn hắn.
Thánh Linh hội Nhã cũng là cường giả Kiếm đạo, hàng ngũ Nữ Kiếm Tiên Lạc Dương, Minh Nhật kiếm khách đều là cường giả Kiếm đạo, kiếm pháp của bọn hắn đều đem một loại hình kiếm pháp đến cực hạn.
Nhưng Tiêu thoạt nhìn đem tất cả loại hình kiếm pháp trong thiên hạ luyện đến cực hạn, tiện tay huy sái ra kiếm thức, nếu một kiếm khách thiên phú hơi kém một chút, luyện cả cuộc đời, chỉ sợ không bằng trình độ hắn luyện một loại hình kiếm pháp.
-Thánh Thần đại nhân, Tiêu xác thực thiên phú dị bẩm, có thể đem kiếm pháp luyện đến tình trạng này, bên trong Thánh đồ, chỉ sợ chỉ có một người hắn.
Một Thánh đồ hơi già đứng thủ vệ bên người Thánh Thần đại nhân, thấp giọng nói.
-Kiếm pháp xác thực rất tốt, có điều kiếm pháp thế này vẫn chưa đủ giết được Nhân Hoàng.
Thánh Thần lạnh lùng nói.
Các Thánh đồ kia nghe lập tức giật nảy cả mình:
-Bực này kiếm pháp, lại phối hợp thêm Quỹ Tích chi thuật, vẫn không giết được Nhân Hoàng?
Coi như là Thiên Tai cấp, nếu như bị Tiêu cận thân chiến đấu như vậy, chỉ sợ cũng khó kiên trì trong thời gian dài, cuối cùng vẫn có thời điểm tính toán sai lầm.
-Nhân Hoàng này, đúng là nhân trung chi kiệt, trước kia lại không thể phát hiện, quả thực đáng tiếc.
Thánh Thần đại nhân hứng thú nhìn Chu Văn nói.
Lão Thánh đồ tự nhiên hiểu rõ, Thánh thần nói tới đáng tiếc, hẳn không thể đem Nhân Hoàng bồi dưỡng thành Thánh đồ.
-Nếu Thánh Thần đại nhân có hứng thú đối với hắn, vậy để Tiêu lưu một mạng lại cho hắn, để hắn gia nhập Thánh Điện trở thành Thánh đồ cũng không phải việc khó.
Lão Thánh đồ nói.
Thánh Thần quay đầu nhìn lão Thánh đồ liếc mắt, thân thể lão Thánh đồ lập tức run lên, vội vàng quỳ xuống nằm rạp trên mặt đất, run giọng nói:
-Ta nói nhiều lời, thỉnh đại nhân giáng tội.
-Trong ba năm không cho phép nói một lời, bằng không ngươi tự sát đi.
Thánh Thần lạnh nhạt nói.
Lão Thánh đồ không dám cãi một lời, chẳng qua hành lễ một cái.
Thánh Thần không tiếp tục để ý hắn, tự mình nói:
-Tất cả Thánh đồ, đều phải bồi dưỡng từ lúc xuất sinh, tuyệt đối không có bất kỳ ngoại lệ nào.
Người chân chính có thể nhìn cuộc chiến này, lúc này đều lo lắng Nhân Hoàng có thể ngăn lại kiếm pháp của Tiêu không.
Hoặc Nhân Hoàng sẽ cưỡng ép thay đổi cục diện, sử dụng thủ đoạn ngọc đá cùng tan.
Nhưng rất nhanh bọn hắn phát hiện, Nhân Hoàng cũng không làm vậy, dựa vào kiếm pháp của bản thân đối chiến Tiêu, lại có thể phản công, chưa từng xuất hiện hình ảnh mạo hiểm trong tưởng tượng của bọn hắn.
Vô luận kiếm pháp của Tiêu biến hóa thế nào, Chu Văn đều chưa từng xuất hiện bất kỳ sai lầm, chuẩn xác không sai đỡ được hết thảy công kích, mà lại công kích của hắn, cũng tạo thành một chút phiền toái cho Tiêu.
-Hắn thật sự không thấy Tiêu xuất kiếm sao?
Nguyên bản Hạ Lưu Xuyên hết sức lo lắng, sau khi xem trong chốc lát, vẻ mặt dần dần trở nên cổ quái.
Nhân Hoàng thoạt nhìn không phán đoán chiến đấu với Tiêu, bằng không hắn làm sao có thể dưới kiếm pháp phức tạp như vậy của Tiêu, không hề sai lầm.
Nhưng bọn hắn đều rất rõ ràng, Tiêu xuất kiếm như vậy, không thể nào bị nhìn thấy, coi như thấy, khi đó đã chậm, tất nhiên phải hành động trước khi Tiêu xuất kiếm, mới có thể ngăn trở, cho nên Nhân Hoàng khẳng định không phải dựa vào xem.
-Cái tên này, chính là quái vật, khẳng định không phải nhân loại thuần khiết.
Ngay cả gia chủ Tạp Bội gia tộc, cũng không nhịn được nói một câu.
-Thật muốn chiến một trận với Nhân Hoàng, cho dù chết cũng thoải mái.
Tại Bắc khu Chung Cực gia tộc, Lan Thi nhìn chằm chằm Chu Văn, con mắt tỏa sáng.
Chu Văn từ trong ba ngàn kiếm ý lĩnh ngộ ra Nghịch Tâm Kiếm, vốn bao hàm đủ loại phong cách kiếm pháp, lại thêm Thất Cách Giả gia trì, vô luận kiếm pháp của Tiêu biến hóa thế nào, đối với Chu Văn đều không tạo thành ảnh hưởng quá lớn.
Có điều, Chu Văn cũng không khỏi không bội phục Tiêu người này xác thực lợi hại, chiến đấu đến bây giờ, hắn lại không sử dụng hai chiêu giống nhau, khiến năng lực nhóm ngó nhược điểm của Thất Cách Giả bị suy yếu đến trình độ lớn nhất.
-------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!