Dưới Thiên Cẩu, Kiều Cơ, Tọa Hải Đầu các loại quái vật mang hình thù kỳ quái vây công, thạch thú lại bất động như núi, các loại sức mạnh đánh trên người nó, tựa như súng phun nước đánh trúng thép, khó tạo thành thương tổn.
-Năng lực phòng ngự thật lợi hại!
Chu Văn bắt đầu lo lắng, Lục Tiên kiếm có thể chém giết đầu thạch thú này không.
Nguyệt Độc có thể giết chết Địa Ngục cấp dị thú, nói rõ ràng coi như không đạt tới Địa Ngục cấp, tất nhiên là cường giả đỉnh cấp Nhân gian Thiên Tai cấp.
Trong lĩnh vực của nàng, bách quỷ đều có được Thiên Tai cấp lực lượng.
Nhưng lực lượng Thiên Tai cấp lại không đả thương được thạch thú chút nào, lực phòng ngự như vậy, Chu Văn không chắc sử dụng Lục Tiên kiếm có thể trảm giết hay không?
Lục Tiên kiếm rất mạnh, nhưng phải tùy theo người sử dụng nó, mới có thể thể phát huy ra uy lực chân chính của nó.
Hiện tại Chu Văn chỉ có thể rút nó ra, sử dụng nó tác chiến mà thôi, đừng nói phát huy uy lực chân chính của nó, ngay cả kích phát uy năng của nó cũng không được, có thể chém giết Thiên Tai cấp thạch thú có lực phòng ngự thế này cũng rất khó nói.
-Ngươi không sao chứ?
Chu Văn thấy bách quỷ công kích, thủy chung không làm gì được thạch thú, không khỏi nhìn về phía Nguyệt Độc hỏi.
Lực lượng lĩnh vực của thạch thú đang phát huy tác dụng, không gian bốn phía càng ngày càng nhỏ, đến lúc đó toàn bộ không gian đều bị tảng đá lấp đầy, hành động của bọn hắn sẽ nhận hạn chết rất lớn.
Coi như những tảng đá kia không chen chết bọn hắn, muốn phá vỡ tảng đá hành động, rõ ràng khiến tốc độ trở nên chậm chạp, các kỹ năng như thuấn di càng không phải nghĩ.
Khắp nơi đều là tảng đá, trong nháy mắt đi qua, thân thể kẹp trong đá.
Không, không nên nói thế, phải nói trong đá có ta, bên trong ta có đá mới đúng, tỉnh cảnh càng ngày càng gian nan.
-Ta chỉ cần khống chế nó, không cần giết nó, phòng ngự mạnh cũng vô dụng.
Nguyệt Độc bình tĩnh nói.
Thời điểm Chu Văn đang muốn hỏi Nguyệt Độc muốn dùng phương pháp gì khống chế thạch thú, đã thấy một quỷ vật đột nhiên bay đến vùng trời của thạch thú.
Thạch thú một mực chiến đấu với nhóm quỷ vật, giết chết không ít quỷ vật, nhưng trong lĩnh vực của Nguyệt Độc, những quỷ vật kia đều là bất tử, nó giết chết quỷ vật một lần rồi một lần, quỷ vật vẫn không ngừng trùng sinh, một mực quấn lấy thạch thú, để nó không có cơ hội công kích đối thủ chân chính Nguyệt Độc.
Quỷ vật bay đến phía vùng trời của thạch thú kia, đó là một quỷ bà mặt mũi tràn đầy nếp nhăn, chỉ thấy quỷ bà vươn hai tay khô héo như vuốt chim, đưa tay kéo một phát.
Chu Văn lập tức phát hiện, phía trên thạch thú kia từng đầu sợi nhỏ, dây nhỏ nhiều không kể xiết, mà lại tốc độ cao đan cùng nhau, rất nhanh bện thành dây thừng, trói trên thân thạch thú.
Phát dây thừng lại kết thành lưới, lại giữ thạch thú kia lại, thạch thú muốn muốn xé rách cái chụp tóc, lại như cá, càng giãy dụa lưới thu càng chặt, dây thừng tóc kẹp lại tứ chi của nó, khiến hành động của nó trở nên khó khăn.
Bách quỷ chia làm bốn đội, đều cầm lấy một mặt, vô luận thạch thú trùng kích về hướng nào, đều có một đám quỷ vật lại ra sức kéo chặt nó.
Thạch thú tả xung hữu đột, lại khó tránh ra, cái lưới thừng tóc kia rất cứng cỏi, mà vừa cơ dãn, vừa vặn khắc chế loại sinh vật có lực lượng và thể phách mạnh mẽ này.
Càng quan trọng hơn là, sau khi bị chụp tóc kia bao phủ, thạch thú kia đã không thể mượn lực lượng thạch độn na di, mất đi thủ đoạn na di hữu hiệu nhất.
-Đây chính là Cổ Khố bà trong truyền thuyết sao?
Chu Văn trước đó nghiên cứu qua bách quỷ, nhìn năng lực của quỷ bà kia, đại khái đoán được thân phận của nàng.
Cổ Khố bà là thê tử tăng nhân, bởi hành vi không ngay thẳng biến thành yêu quái, chuyên môn thu thập tóc người chết bện thành dây thừng.
-Không sai, bách quỷ công kích, chỉ sáng tạo thời gian cho Cổ Khố bà, chỉ đủ kết thành lưới rộng mới có thể vây khốn thạch thú.
Nguyệt Độc giải thích nói.
Hiện tại Chu Văn tự nhiên thấy rõ, thầm nghĩ:
-Bách quỷ trong lĩnh vực Nguyệt Độc đều có năng lực và đặc điểm riêng, loại Thiên Tai lĩnh vực này rõ ràng đáng sợ hơn đơn nhất lĩnh vực kia của thạch thú, không biết sau này có thể ngưng tụ ra lực lượng lĩnh vực gì.
Nếu để Chu Văn có thể tự mình lựa chọn, hắn khẳng định thiên về phía loại lĩnh vực như Nguyệt Độc, gặp được kẻ địch khác biệt cũng có thể sử dụng thủ đoạn khác biệt khắc chế.
Có điều loại lĩnh vực này cũng không phải do Chu Văn tự mình quyết định.
Chu Văn suy đoán, chủng loại lĩnh vực này ngoại trừ thiên phú, huyết mạch, Nguyên Khí quyết bên ngoài, còn phải xem lúc đó hắn mượn loại lực lượng Dị thứ nguyên lĩnh vực gì tấn thăng.
Chẳng qua cho tới bây giờ, Chu Văn cũng không có hiểu rõ, muốn làm sao lợi dụng Dị thứ nguyên lĩnh vực tấn thăng Thiên Tai cấp.
-Còn ngây đó làm gì? Hiện tại phải xem nhất kiếm của ngươi có thể chém giết nó hay không?
Nguyệt Độc thấy Chu Văn đứng nơi đó ngẩn ra, mở miệng nhắc nhở.
Lúc này Chu Văn phục tinh thần lại, thấy thạch thú đã bị kiềm chế, tốc độ của nó trong Thiên Tai cấp vốn không nhanh, bây giờ bị kiếm chế lại, căn bản không có khả năng né tránh công kích của Chu Văn.
Chu Văn ngay lập tức không do dự nữa, rút ra Lục Tiên kiếm, dùng Trảm Tiên chém về phía cổ thạch thú.
Coong!
Lục Tiên kiếm trảm trên cổ nó, mạnh mẽ trảm ra một vết kiếm trên cổ nó, đá vụn bắn tung ra, khiến thạch thú kia gào lên đau đớn.
Cho dù đối với thạch thú kia mà nói, vết thương kia không tính nghiêm trọng, nhưng nếu có thể làm bị thương nó, như vậy giết chết nó chỉ là chuyện sớm hay muộn, vấn đề nhiều mấy kiếm ít mấy kiếm.
Chu Văn nắm chặt Lục Tiên kiếm, thân hình lấp loé không yên, một kiếm tiếp một kiếm trảm trên cổ thạch thú, khiến vết thương kia càng lúc càng lớn.
Dù sao thạch kia c ũng là Dị thứ nguyên sinh vật lấy công kích vật lý làm chủ, lại không cách nào dùng thạch độn rút ngắn khoảng cách, chỉ có thể bị Chu Văn đơn phương chà đạp.
-Lực phòng ngự của tên này thật khủng bố, tiếp tục như vậy, chỉ sợ phải chém ít nhất ba bốn mươi kiếm, mới có thể chặt đứt cổ của nó!
Chu Văn đã chém mấy chục kiếm, cũng chỉ chém gần một nửa cổ thạch thú ra.
Chu Văn đang muốn trảm, đã thấy thạch thú kia đột nhiên ngửa mặt lên trời gào thét, bia đá kia lại tự mình bay lên, không có bia đá áp chế, lực lượng và tốc độ của thạch thú kia tăng vọt, điên cuồng dao động chuyển động thân thể, mạnh mẽ đánh văng quỷ vật kiếm chế hắn ra ngoài.
Đám quỷ vật kéo kia chui vào trong nham thạch, còn lại một chút quỷ vật, đều không giữ được, hung hăng đâm phía trên nham thạch trên mặt đất.
Thạch thú cứ như vậy biến mất không thấy gì nữa, chỉ có tấm bia đá kia lơ lửng giữa không trung, bắn ra ánh sáng quỷ dị, nham thạch bốn phía điên cuồng sinh trưởng.
-Cẩn thận!
Chu Văn đang tìm kiếm thạch thú, Nguyệt Độc lại đột nhiên thuấn di đến bên cạnh hắn, đẩy Chu Văn ra.
Cơ hồ đồng thời, bên trong tầng nham thạch phía dưới, thạch thú kia vọt ra, sừng nhọn trên đỉnh đầu đâm vào thân Nguyệt Độc, trực tiếp đụng Nguyệt Độc bay ra ngoài.
Bành!
Thân thể Nguyệt Độc đâm trên vách đá, khiến vách tường nham thạch va sụp một mảng lớn, bách quỷ lĩnh vực biến mất không thấy gì nữa.
-Nguyệt Độc!
Chu Văn thuấn di đến đống đá vụn, quét tất cả đá vụn bốn phía kia, phát hiện Nguyệt Độc bị đè ở phía dưới, đã hấp hối, đưa tay kéo thân thể của nàng, phát hiện thân thể của nàng xụi lơ giống không có xương cốt, chỉ sợ toàn bộ xương cốt đã bị thạch thú kích vỡ.
-Ta. . . Ta không xong rồi. . . Trước khi ta chết. . . Có thể thỏa mãn nguyện vọng cuối cùng của ta hay không. . .
Nguyệt Độc miễn cưỡng mở mắt ra, khó khăn nói.
---------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!