Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1462 - Chương 1461. Mưa Sa Tẩy Trần

Chương 1461. Mưa Sa Tẩy Trần
Chương 1461. Mưa Sa Tẩy Trần

Chu Văn truyền tống khoảng cách xa, vẫn có sai số nhất định, lần này truyền tống đến địa phương cách Quy Đức cổ thành hai ba mươi dặm.

Nơi này lại có hàng loạt khô lâu binh sĩ du đãng, thấy Chu Văn xuất hiện, phụ cận mười mấy khô lâu binh sĩ vọt lên.

Chu Văn vung tay lên, chém giết toàn bộ khô lâu binh sĩ, sau đó tốc độ cao thuấn di rời đi, có điều hắn thuấn di không phải đến Quy Đức cổ thành, mầ đến trường cấp 3 Quy Đức.

Nơi này có không ít khô lâu binh sĩ xuất hiện, nói rõ tình huống bây giờ của Quy Đức phủ chỉ sợ đã hỏng bét, so với vấn đề thạch đao, hắn lo lắng vấn đề an toàn của Dư Thu Bạch hơn.

Sau khi lão hiệu trưởng đi, Dư Thu Bạch một mực chăm sóc hắn, nếu không phải có Dư Thu Bạch giới thiệu, hắn cũng không nhận biết Lý Huyền.

Mặc dù không cùng tổ đội Lý Huyền, Âu Dương Lam cũng nhất định sẽ giúp tiến vào Tịch Dương học viện, nhưng cái này không phải điều Chu Văn muốn, hắn muốn vào bằng chính thực lực của bản thân, bằng không hắn tình nguyện không đi.

Theo Chu Văn biết, Dư Thu Bạch công tác bên trong ký túc xá trường học, hắn có một người vợ, tuy nhiên lại không có con cái, nếu hắn không chuyển ra ngoài, chỉ cần trở lại trường học, có thể tìm được hắn.

Dùng Chu Văn tốc độ, hai ba mươi dặm đường cũng mất thời gian trong chớp mắt, thời điểm hắn đến trường cấp 3 Quy Đức phủ, nhìn thấy đây đã biến thành chiến trường, trên đường có quân nhân đang cùng khô lâu binh sĩ chiến đấu.

Dùng trường học làm căn cứ, quân nhân tăng thêm lão sư trong trường học, đang chiến đấu với từng lớp từng lớp khô lâu binh sĩ và khô lâu tướng quân.

Bốn phía trên đường phố, khắp nơi đều là khô lâu binh sĩ như thủy triều, khô cốt tướng quân cũng không phải ít, thậm chí còn có một số Đại tướng toàn thân bốc hỏa, đây đều là tồn tại Sử thi cấp.

Phòng tuyến trường học đang liên tục bại lui, lúc nào cũng có thể sụp đổ,

Chu Văn liếc mắt thấy được Dư Thu Bạch, bản thân Dư Thu Bạch chẳng qua là Sử thi, nhưng bây giờ lại cưỡi một con Phối sủng, trên không trung không ngừng bắn tên, chiến đấu với một sinh vật cưỡi khô cốt mã, khoác lên huyết sắc áo choàng.

Nói là chiến đấu, trên thực tế Dư Thu Bạch cũng chỉ hấp dẫn sự chú ý của đại tướng kia, không cho hắn phóng tới trường học.

Đại tướng kia đã đạt đến Thần thoại, đây chỉ là một trường cấp 3, lão sư trong trường học và quân nhân đến trợ giúp căn bản không thể chống lại được.

Đại tướng kia cầm trường mâu trong tay liên tục chọc lên bầu trời, huyết diễm phá không lao tới, Dư Thu Bạch liều mạng khống chế Phối sủng bay nhanh chóng trên trời, mới tránh né được huyết diễm kia tập kích.

-Dư Thu Bạch liều mạng khống chế.

Trên thân Dư Thu Bạch đã có nhiều chỗ bị thương, Phối sủng tọa kỵ cũng bị thương, chiến đấu vô cùng miễn cường, hắn một bên hấp dẫn Đại tướng lực chú ý, một bên kêu to.

Học sinh trong học viện và binh sĩ yểm hộ rút lui từ cửa sau, nhưng mặc dù cửa sau không có Thần thoại cấp đại tướng, nhưng cũng có rất nhiều khô lâu thành đoàn, phần lớn binh sĩ và lão sư vẫn đang chiến đấu phía trước, chỉ có một chút binh sĩ bên trong đánh sâu vào mấy lần, đều không thể lao ra.

Đã có rất nhiều nữ nhân nhát gan khóc to, trong nam sinh cũng không ít người gần như sụp đổ.

Những quân nhân kia cũng biết, dưới tình huống như vậy, phòng tuyến bị công phá chẳng qua là vấn đề sớm hay muộn thôi, nếu không có viện quân, đoán chừng nơi này không có bất kỳ người nào sống sót được.

Nhưng bây giờ khắp nơi Quy Đức phủ đều là khô lâu sinh vật, khắp nơi đều cần trợ giúp, ai còn có thể phân ra lực lượng tới trợ giúp bọn hắn?

-Lão Ngô, ngươi mang theo hai đội về phía sau giết ra một con đường, trợ giúp những học sinh kia lao ra, mang theo bọn hắn tận lực xông về phía đông.

-Đội trưởng, nơi này sắp không chống nổi, chúng ta đi vậy phòng tuyến này làm sao chống nổi?

Lão Ngô máu me khắp người một bên giết một bên hô.

-Phòng tuyến sớm muộn cũng phải phá, đến lúc đó đều phải chết, chúng ta cố gắng chặn lại, ngươi dẫn bọn hắn giết ra ngoài, sống càng nhiều càng tốt.

Đội trưởng đã dùng hết Nguyên kim đạn, phải cầm Phối sủng đao ra liều mạng chém giết.

-Chúng ta đi, các ngươi nhất định chết!

Lão Ngô tử chiến không lùi.

-Các ngươi không đi, toàn bộ chúng ta chết chắc, đi, đây là mệnh lệnh, mang theo những học sinh kia đi phía đông, bên kia hẳn có thể kiên trì một quãng thời gian, chỉ cần kiên trì đến khi viện quân đến, có thể còn sống sót mấy cái. . .

-Ta không đi, muốn chết cùng chết, chết sớm chết muộn đều là chết, chờ viện quân cái rắm, phụ cận Quy Đức phủ, còn có ai có thể trợ giúp chúng ta?

Lão Ngô lại như cũ liều mạng giết chóc, vừa chiến vừa quát.

Vị đội trưởng kia còn muốn nói điều gì, nhưng hơi há ra bờ môi tràn đầy vết máu, cuối cùng không nói ra lời nào.

Địa khu phụ cận, lực lượng quân sự mạnh nhất đóng ngay trong Quy Đức phủ, hiện tại địa bàn chính của Quy Đức phủ còn tự lo không xong, người nào có thể trợ giúp bọn hắn?

Trừ phi Lạc Nhật quân phái binh đến giúp, nhưng Lạc Dương cách Quy Đức phủ quá xa, bọn hắn căn bản không thể kiên trì đến khi Lạc Nhật quân đến.

-Đội trưởng, ta nghe nói Trương Tuần nổi danh tại Quy Đức phủ, dưới tình huống ở bên trong không lương thảo, bên ngoài không viện quân tử thủ thành trì, dùng số lượng gần ngàn chống cự mấy vạn phản quân ngoài thành, huyết chiến hơn bốn trăm trận bất bại, giữa vững nửa đất nước. Mặc dù chúng ta không có năng lực như Trương Tuần, nhưng cũng giống hắn chết trận phía trên mảnh đất này, mặc dù không tính là anh hùng, mẹ nó cũng xem như cất bước theo anh hùng đi?

Lão Ngô một bên giết một bên la lớn.

Đội trưởng cười thảm nói:

-Nếu có thể, ta tình nguyện để các ngươi không làm những anh hùng kia.

-Chết thì chết, ai sẽ không chết? Trên đường đến suối vàng có các huynh đệ làm bạn, như vậy cũng không tĩnh mịch…

Lão Ngô đang nói, đã thấy một chỗ trên phòng tuyến bị công phá, khô lâu binh sĩ như thủy triều tràn vào học viện.

-Xong!

Một đám quân nhân và thầy trò, nhìn đại quân khô lâu như lang như hổ xông tới, đều biết đại thế đã mất, trong mắt tràn đầy vẻ tuyệt vọng.

Dư Thu Bạch thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn về phía trong học viện, nơi đó không chỉ có học sinh của hắn, còn có vợ của hắn.

Ông!

Đột nhiên, tiếng rung kỳ dị trên không trung vang lên, dường như có vô số ong mật đang vỗ cánh bay lượn, chẳng qua không ai thấy ong mật.

Ba ba! Ba ba!

Khô lâu thành đoàn xông vào bên trong trường học, bị lực lượng vô hình trên trời giáng xuống trong nháy mắt đánh nát, mảng lớn khô lâu đều bị cắt chém thành mảnh vỡ.

Không chỉ bên trong trường học, thủy triều khô lâu bên ngoài cũng bị lực lượng như vậy từ trên trời giáng xuống cắt chém thành mảnh vỡ, vô luận binh sĩ khô lâu cấp thấp đến chiến tướng bốc hỏa diễm cấp cao, đều không đỡ nổi nhất kích.

Phảng phất có vô hình kiếm như mưa bao phủ cả vùng, đem tất cả khô lâu đều trong nháy mắt phá hủy, như thanh tẩy bụi trần.

-Xảy ra chuyện gì?

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn thủy triều khô lâu bị diệt sát, ngay cả Thần thoại khô lâu đại tướng cũng không thể ngăn cản được lực lượng vô hình, thân thể bị từng đạo từng đạo kiếm khí vô hình trên trời giáng xuống cắt thành mảnh vỡ.

Ánh mắt của mọi người không khỏi hướng lên bầu trời, chỉ thấy một thân ảnh đứng bên trên bầu trời, quần áo phất phới, tóc đen đón gió, mà kiếm khí vô hình như mưa sa thanh tẩy thế giới chính từ trên người hắn phóng thích ra.

-Chu Văn.

Dư Thu Bạch thấy rõ ràng thân ảnh kia, không khỏi vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.

-Lão sư, học sinh tới chậm.

Bên trong phạm vi của Chu Văn, tất cả khô lâu đều bị chém giết, đại quân khô lâu từ xa xa tạm thời không xông tới, lúc này Chu Văn mới đến trước mặt Dư Thu Bạch xấu hổ nói.

----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!

Hết chương 1461.
Bình Luận (0)
Comment