- Trở về là tốt rồi!
Nhìn thanh niên trước mắt, trong lòng Dư Thu Bạch có thiên ngôn vạn ngữ, lại nhất thời không biết nói cái gì.
Thiếu niên thiên tân vạn khổ từ nơi này đi ra, rốt cuộc vẫn trở về, chẳng qua hôm nay hắn đã không phải hắn của ngày xưa, khi đó ai cũng không ngờ được hắn sẽ có ngày hôm nay.
-Lão sư, ngài trước trông coi trường học, tuyệt đối không nên ra ngoài, ta đi một lát sẽ trở lại.
Chu Văn nói xong, triệu hồi ra hai Khủng Cụ hóa Hoàng Kim chiến thần thủ bên ngoài trường học, chính hắn thì bay về phía đại quân khô lâu xa xa.
Bởi Hoàng Kim chiến thần đã Khủng Cụ hóa, người bình thường căn bản không nhìn thấy bọn hắn.
Một đám quân nhân và thầy trò chỉ thấy Chu Văn bay vút lên trời, hướng về nơi xa phóng về phía đại quân khô lâu, những nơi hắn đi qua, đại quân khô lâu đều sụp đổ, như mưa sa gột rửa bụi trần.
Chu Văn sử dụng kiếm khí vô hình hóa thành kiếm trận, xẹt qua không trung đồng thời, cắn giết hàng loạt sinh vật.
-Cái kia… Hình như là Chu Văn? Tại sao hắn ở đây?
-Ngươi không biết? Chu Văn tốt nghiệp chính từ trường chúng ta.
-Ta đi, thật hay giả? Chu Văn từng học trường chúng ta?
-Đây không phải nói nhảm sao? Ngươi không nghe thấy hắn gọi Dư hiệu trưởng là lão sư, trước kia hắn là học sinh của Dư hiệu trưởng.
-Nói như vậy, Chu Văn là học sinh trường chúng ta?
-Ta đi, vừa rồi Thần thoại sinh vật kia tuôn ra trứng Phối sủng Phối sủng, hắn không thèm lấy!
-Bên ngoài có rất nhiều trứng Phối sủng và Thứ nguyên kết tinh đầy đất!
-Chu Văn thật sự là một học sinh tốt! Hắn mạnh đến mức muốn làm gì thì làm, có điều ta thích.
Lão Ngô trong miệng ngậm một điếu thuốc, hít sâu một cái, sau đó phun ra, nhìn Chu Văn bay về nơi xa, nói.
. . .
Chu Văn thanh tẩy đại quân khô lâu phụ cận một lần, tuy nhiên vẫn thấy có vô số khô lâu sinh vật từ Quy Đức cổ thành vọt ra ngoài, biết nếu không giải quyết triệt để vấn đề kia, hắn giết nhiều hơn nữa cũng vô ích.
Có điều cũng may khô lâu sinh vật đã bị thanh tẩy một lần, chỉ có số ít cá lọt lưới, Quy Đức cổ thành bên kia lao ra khô lâu một chốc cũng không thể hình thành nên đại quân mới.
Chu Văn hơi suy nghĩ một chút, hướng về Quy Đức cổ thành bay đi, muốn giải quyết vấn đề tận gốc.
Bây giờ Quy Đức cổ thành so với thời điểm lúc trước Chu Văn tiến vào, bề ngoài rõ ràng không cải biến, chẳng qua khắp nơi đều là khô lâu sinh vật, bên trong dòng sông quanh thành đều chật ních khô lâu sinh vật, giống dòng sông thông hướng Địa Ngục.
Thân hình Chu Văn lướt qua không trung, mảng lớn khô lâu sinh vật bị thu gặt, rơi ra hàng loạt Thứ nguyên kết tinh.
Những Thứ nguyên kết tinh và trứng Phối sủng cấp thấp kia, Chu Văn không có tâm tình đi nhặt, vọt thẳng về phía đại môn cổ thành.
Xông vào bên trong cổ thành, Chu Văn mới phát hiện bên trong cổ thành, một tòa cổ kiến trúc liên miên như dãy núi, cổ thành không biết lớn hơn trước kia bao nhiêu lần, liếc mắt nhìn qua, cơ hồ nhìn không thấy bờ.
Nguyên bản Chu Văn cho rằng, những khô lâu sinh vật kia đều từ trong tòa cổ thành kia lao ra ngoài, sau khi đi vào mới phát hiện, bên trong tòa cổ thành kia thoạt nhìn không có khô lâu sinh vật, còn thủy triều khô lâu sinh vật trên thực tế tuyệt đại bộ phận đều từ dưới mắt đất và bên trong sông hộ thành lao ra.
-Kỳ quái, làm sao không nhìn thấy một khô lâu sinh vật nào?
Tầm mắt Chu Văn dò xét xung quanh, khác so với chiến hỏa liên miên bên ngoài, bên trong tòa cổ thành yên tĩnh đáng sợ, cơ hồ không nghe được chút thanh âm, phảng phất so với bên ngoài là hai thế giới khác nhau.
Cho tới bên giờ, Chu Văn vẫn chưa phát hiện bất kỳ sinh vật nào trong cổ thành.
Chu Văn cảm giác có chút cổ quái, chỉ có thể mặc Tù Long khôi giáp, đồng thời dán Thế Thân phù lên, ngoài thân Tiểu Chu Thiên Sát Trận cũng bảo trì trạng thái cực hạn, lúc này mới đi về vị trí Hỏa Thần đài.
Bởi hiện tại cổ thành đã to hơn không biết bao nhiêu lần, vị trí cũ của Hỏa Thần đài khả năng không còn, có điều hướng đi đại khái sẽ không sai.
Chu Văn từ lướt qua nóc nhà một tòa cổ kiến trúc, khiến Chu Văn kinh hãi chính là, những cổ kiến trúc kia đều phảng phất bị lực lượng thần bí bao phủ, ngay cả lực lượng Đế Thính cũng không thể nghe được động tĩnh bên trong.
Không có, không có cái gì, ngoại trừ cổ kiến trúc liên miên không dứt bên ngoài, nơi này phảng phất là một tòa thành chết, Chu Văn một đường xông tới, không thấy gì cả.
-Rốt cuộc tìm được!
Chu Văn cuối cùng phát hiện Hỏa Thần đài, Hỏa Thần đài không biến hóa lớn, vẫn là bộ dáng đấy, so với thời điểm lần trước Chu Văn tới, rõ ràng không khác trước nhiều.
Chu Văn trực tiếp leo lên Hỏa Thần đài, phát hiện thạch đao kia vẫn cắm phía trên, vẫn không bị rút ra, không khỏi âm thầm thở dài một hơi.
-Kỳ quái, thạch đao vẫn còn, vẫn chưa bị ai rút ra, tại sao cổ thành phát sinh ra sinh vật phá cấm quy mô lớn như vậy? Mà bản thân cổ thành cũng phát sinh biến hóa cực lớn?
Trong lòng Chu Văn nghi hoặc.
Nguyên nhân Chu Văn một mực không tới rút đao, thứ nhất sợ thạch đao bị rút ra sẽ hủy mất Quy Đức phủ, thứ hai cũng bởi Đế đại nhân.
Có điều vẫn còn một nguyên nhân quan trọng, Chu Văn biết chỉ có người nào luyện qua Cổ Hoàng kinh mới có thể rút ra thạch đao, mà Cổ Hoàng kinh không dễ nhập môn, mà muốn rút ra thạch đao ít nhất Cổ Hoàng kinh phải đạt đến Thần thoại cấp, bằng không Đế đại nhân cũng không mất công bàn điều kiện với hắn.
Cổ Hoàng kinh cũng không phải Luyện Khí quyết, dựa vào tài nguyên chồng chất cũng không tăng lên nữa, cho nên Chu Văn kỳ thật không lo có thạch đao bị người ta rút mất.
Hiện tại xem ra, thạch đao xác thực không bị rút đi.
Thời điểm Chu Văn vẫn đang nghi ngờ, đột nhiên cảm giác lưng phát lạnh, theo bản năng quay người nhìn lại.
Chỉ thấy trong dãy kiến trúc liên miên kia, có một thân ảnh đứng phía trên nóc nhà cổ kiến trúc, đang nhìn chằm chằm hắn.
-Dị thứ nguyên sinh vật hình người?
Trong lòng Chu Văn lập tức xiết chặt.
Bên trong Dị thứ nguyên sinh vật, kỳ thực không có nhiều loại có hình thể giống nhan loại, thế nhưng Dị thứ nguyên sinh vật hình người càng đáng sợ.
Ví dụ như Chủ Thần nhiều Thần hệ đều mang hình dáng nhân loại, mặc dù vẫn có chút ngoại lệ, thế nhưng Chu Văn thấy sinh vật mang hình dáng nhân loại, vẫn tương đối chú ý cẩn thận.
Dị thứ nguyên sinh vật trên nóc nhà kia, hoàn toàn không khác gì nhân loại, thân hình hắn cao lớn hùng tráng, tóc rối tung, khoác trên người da thú, trần lộ làn da, hiện ra màu lúa mì khỏe mạnh.
Cái này không phải trọng điểm, trọng điểm chính là, Chu Văn cảm ứng trên người hắn một loại khí tức đặc thù, loại khí tức này chỉ người nào tu luyện Cổ Hoàng kinh mới có.
Nhưng đối phương là Dị thứ nguyên sinh vật, trên người nó lại khí tức Cổ Hoàng kinh, điều này hơi kỳ quái.
Dị thứ nguyên sinh vật kia chẳng qua tùy ý đứng phía trên nóc nhà kia, mang loại khí thế bễ nghễ thiên hạ ngoài ta còn ai, khiến Chu Văn cảm giác không ổn.
Ngón tay Chu Văn búng một cái, Trúc đao từ chiếc nhẫn bắn ra ngoài, giống lò xo bị uốn lượn, trong nháy mắt khôi phục hình dáng thẳng tắp, thời điểm rơi vào tay Chu Văn, đã biến thành Trúc đao bình thường.
Chu Văn nắm Trúc đao, nhìn chằm chằm sinh vật hình người kia, dự cảm bất thường kia vẫn không yếu bớt.
-----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!