Lục Tiên kiếm cũng được Chu Văn lấy ra, hắn một tay nắm Trúc đao, một tay nắm Lục Tiên Kiếm, tầm mắt nhìn chằm chặp sinh vật kia.
Dị thứ nguyên sinh vật hình người kia cũng nhìn chằm chằm Chu Văn, hai chân đột nhiên phát lực, trong nháy mắt thân hình mơ hồ, biến mất trong tầm mắt của Chu Văn.
Chu Văn quá sợ hãi, cơ hồ không chút nghĩ ngợi, trực tiếp sử dụng thuấn di, đi về phía lối ra cổ thành.
Tốc độ có thể rất nhanh đến mức ánh mắt hắn không thể theo kịp, đây là hạng tốc độ đáng sợ thế nào.
Chu Văn vừa mới thuấn di ra tới, trái tim lại đột nhiên nhảy một cái, chỉ thấy sinh vật hình người kia đã đứng trước mặt hắn, mũi cơ hồ dán vào cái mũi của hắn, con ngươi màu đen đối mặt với con ngươi Chu Văn, một đầu tóc dài xám trắng theo cơn gió hơi hơi chập chờn.
-Tiểu Chu Thiên Sát Trận lại vô dụng?
Trong lòng Chu Văn kinh hãi, thân hình nhanh chóng lùi về phía sau, Trúc đao và Tiêu Luyện kiếm cơ hồ đồng thời rút ra.
Có thể bỏ qua Tiểu Chu Thiên Sát Trận, vậy chỉ có một khả năng, lực lượng của đối phương đủ để xé rách hư không.
Nhưng căn bản không đợi Chu Văn rút kiếm và đao ra, sinh vật hình người hai tay nhấn một cái, mạnh mẽ ép đao kiếm trở lại vỏ, đồng thời quay người một cước, đá vào lồng ngực Chu Văn.
Nhưng động tác này liên hoàn, nhanh đến mức ngay cả Chu Văn cũng không thấy rõ hắn động, lại phản ứng không kịp, thân thể như đạn pháo bay ngược ra ngoài, đụng vào tường.
Ầm ầm!
Một tòa cổ kiến trúc bị thân thể Chu Văn va sụp, Tù Long giáp trước ngực dưới trạng thái mở ra Phòng Ngự Tuyệt Đối bị đá thành dấu chân.
Xương ngực của Chu Văn bị đạp vỡ bao nhiêu thanh, tại chỗ bị đá trúng, xương cốt cả người đều như tan vỡ thành từng mảnh, nếu không phải có Tù Long giáp bảo hộ, chỉ sợ cả người sẽ bị đánh nát.
Bành!
Chu Văn nhẫn nhịn vết thương trên người, vươn mình thuấn di rời đi, cơ hồ đồng thời kiến trúc sụp đổ kia bị lực lượng kinh khủng trực tiếp oanh bạo.
Chu Văn thuấn di ra tới nháy mắt, thân hình như Tiên bay, đồng thời một chiếc gương cổ phóng xạ chùm sáng bảy màu, chiếu về phía vị trí Chu Văn thuấn di.
Quả nhiên, sinh vật hình người kia đã đứng nơi đó, dưới khoảng cách gần như vạy, kính quang Chiếu Hồn kính mang tốc độ ánh sáng, trên lý luận cho sinh vật hình người kia thời gian phản ứng cực kỳ bé nhỏ, cơ hồ không cần tính.
Dưới tình huống thiếp thân này, sinh vật hình người kia vẫn phản ứng lại, thân hình trong tầm mắt Chu Văn mơ hò, mạnh mẽ tránh né Diệt Hồn thần quang của Chiếu Hồn kính.
Chu Văn không đợi Diệt Hồn thần quang dừng lại, người đã thuấn di ra ngoài, hắn biết mình lần này thật sự đá trúng thiết bản.
Có thể né tránh loại thần quang mang tốc độ ánh sáng này của Chiếu Hồn kính, tên kia ít nhất là tồn tại Địa Ngục cấp trở lên, thậm chí có thể là Thiên Giới cấp.
Càng đáng sợ chính là, lực lượng của đối phương là Cổ Hoàng kinh, một loại lực lượng thể phách thuần túy, có thể luyện thân xác đến trình độ này, vô luận tốc độ hay lực lượng, Chu Văn đều không địch nổi.
Bành!
Chu Văn thuấn di ra, muốn thuấn di tiếp, khoảng cách thời gian chênh lệch không tới một phần mười giây, nhưng trong thời gian chớp mắt này, vẫn bị sinh vật hình người kia bắt lấy, sinh vật kia dùng một quyền đập vào mặt Chu Văn.
Nửa bên nón trụ Tù Long giáp bị một quyền nện, nửa bên mặt Chu Văn cũng biến hình, thân thể cũng hướng về một bên bay ra ngoài.
Người trên không trung, căn bản không có cơ hội đụng vào tường, sinh vật hình người kia lại xuất hiện trước hắn, một chân đá về phía đầu Chu Văn.
Chu Văn nửa bên mặt đã biến hình, xương gò má bên mặt này đã sập lún xuống, đầu bị thương không nhẹ, tốc độ của đối phương lại nhanh đến loại trình độ này, nhưng Chu Văn vẫn phản ứng lại, thời điểm trên không trung đã cưỡng ép thuấn di ra ngoài.
Coong!
Lúc Chu Văn thuấn di đi ra, sinh vật hình người đã một quyền đánh tới, khiến Chu Văn mất cơ hội trốn, thế nhưng đao kiếm trong tay Chu Văn đan xen, chặn lại nắm đấm của sinh vật kia.
Chẳng qua lực lượng sinh vật kia quá mạnh liệt, đao kiếm trực tiếp đâm vào lồng ngực Chu Văn, trực tiếp đụng Chu Văn bay ra ngoài, hai tay cũng cầm không được đao kiếm, Trúc đao và Lục Tiên kiếm đều rơi ra ngoài.
Cũng may Chu Văn căn bản vẫn chưa rút vỏ, bằng không hiện tại đao kiếm đã cắt chính hắn ra, nói không chừng hiện tại đã biến thành nhiều đoạn.
-Đi ra!
Chu Văn triệu hoán một đầu Hoàng Kim chiến thần, ngăn lại sau lưng hắn.
Quả nhiên, sinh vật hình người đã đến sau lưng hắn, một chưởng đánh về phía Hoàng Kim chiến thần, Khủng Cụ cấp Hoàng Kim chiến thần bị ăn một chưởng, chưởng lực vẫn không ngừng chụp về phía phía sau lưng Chu Văn.
Mượn việc hi sinh Hoàng Kim chiến thần đổi lấy thời gian trong tích tắc, Chu Văn cuối cùng lần nữa thuấn di ra ngoài, Chiếu Hồn kính bị hắn ném lên trên không, bắn ra Diệt Hồn thần quang đối với sinh vật hình người kia.
Tuy nhiên lại vô dụng, tốc độ của hắn quá nhanh, Diệt Hồn thần quang theo không kịp hắn.
Thân hình sinh vật hình người kia lóe lên, đã đến đằng sau Chiếu Hồn kính, một quyền đánh về phía Chiếu Hồn kính.
Dùng lực quyền của hắn, chỉ sợ ngay cả Chiếu Hồn kính cũng không chịu nổi, cũng may Chu Văn đã sớm đoán trước, sớm thu hồi Chiếu Hồn kính, chờ thời điểm tên kia đánh xuống, Chiếu Hồn kính vừa vặn hóa thành lưu quang về thân Chu Văn.
Chu Văn lập tức lại triệu hoán, hai tay nắm Chiếu Hồn kính, đổi một hướng khác phát động Chiếu Hồn thần quang.
Bốn loại thần quang đều có tốc độ ánh sáng, trên lý luận mà nói, tốc độ đều giống nhau, nhưng Chu Văn lại cảm giác Chiếu Hồn thần quang rõ ràng so với ba loại thần quang khác, nhanh hơn một chút.
Chu Văn lệnh Chiếu Hồn kính phát ra thần quang, đây cũng không phải chỗ đứng vửa rồi của sinh vật hình người kia, nhưng thần quang bắn về một chỗ, sinh vật hình người kia lại hiện ra tại vị trí đó.
-Xong rồi!
Chu Văn thấy hắn đã thành công dự đoán vị trí sinh vật hình người kia di chuyển đến, trong lòng vui vẻ.
Nếu Chiếu Hồn thần quang có thể thu sinh vật hình người kia vào bên trong Chiếu Hồn kính, vậy cái mạng này của hắn xem như được bảo vệ.
Nhưng Chiếu Hồn thần quang chiếu vào thân sinh vật hình người kia, thân hình của hắn chẳng qua hơi dừng lại một chút, sau đó lập tức lách mình lao ra khỏi phạm vi của Chiếu Hồn thần quang.
-Cái tên này rốt cuộc là thứ quỷ gì? Bên trong Quy Đức cổ thành làm sao lại xuất hiện loại sinh vật này?
Hiện tại Chu Văn không chỉ ói ra máu, trên thực tế miệng hắn một mực đang chảy máu, nửa bên mặt đều máu thịt be bét.
Tay trái ném Chiếu Hồn kính ra ngoài, tay phải cầm lấy Lục Tiên kiếm rơi ra, cơ hồ đồng thời, Chu Văn rút ra Lục Tiên kiếm, dùng một chiêu Trảm Tiên, kiếm khí kinh khủng trảm về phía sau.
Sinh vật hình người quả nhiên ở chỗ này, hắn thấy Chu Văn dùng Lục Tiên kiếm chém tới, lại không tránh né, duỗi ra một cái tay, trực tiếp chộp tới thân Tiêu Luyện kiếm.
Răng rắc răng rắc!
Kiếm khí như pha lê phá toái, bàn tay sinh vật hình người kia lại mạnh mẽ cầm lấy lưỡi kiếm của Tiêu Luyện kiếm, mà lông tóc không hao tổn gì.
-Xong!
Trong lòng Chu Văn vừa xuất hiện ý niệm này, đồng thời cũng cảm giác một cỗ lực lượng không cách nào ngăn cản truyền đến từ chuôi kiếm tới.
Ầm ầm!
Thân thể Chu Văn bị quật bay ra ngoài nện trên mặt đất, khiến phiến đá trên mặt đất nát vụn, mảnh vỡ nham thạch xen lẫn mảnh vỡ khôi giáp bay lên trên, mà Chu Văn phun ra máu tươi, con mắt sung huyết, thân thể lại đang chìm xuống, tốc độ cao hãm xuống dưới đất.
---------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!