Mặc dù Chu Văn biết, mỗi Thiên Tai cấp sinh vật xuất thế, đều sẽ khiến thiên tai buông xuống, tuy nhiên lại không ngờ Cổ Hoàng kinh tấn thăng Thiên Tai lại khiến Dị thứ nguyên lĩnh vực Toại Hoàng lăng trực tiếp bị hủy đi.
Trong nháy mắt Cổ Hoàng kinh tấn thăng Thiên Tai, Nhân Hoàng tự động hòa làm một thể với Chu Văn, khiến toàn bộ thể Chu Văn đểu tản mát ra ánh sáng và nhiệt lượng, như một vòng nắng xuân, mang đến sự ấm áp trên thế gian, nhưng không quá mức khốc liệt.
Nguyên bản Toại Hoàng lăng đã trở thành đất khô cằn phế tích, hào quang Chu Văn chiếu rọi đến, bên trong tro tàn từng cây từng chồi non từ trong đất chui ra.
Chẳng qua trong chốt lát, những chồi non kia đã trưởng thành đủ loại thực vật khác nhau, có cỏ hoang cao hơn một mét, không ngừng trưởng thành, sắp trở thành đại thụ che trời, nở rộ hoa.
Bên trong thời gian chốc lát ngắn ngủi, nguyên bản nghĩa trang biến thành đất khô cằn, lúc này biến thành một mảnh thiên đường thực vật.
Dư Thu Bạch đứng ở bên ngoài, hơi giật mình nhìn khu vực trước mặt như ốc đảo, thực vật bên trong càng ngày càng tươi tốt, hoàn toàn không cách nào tưởng tượng một lát trước đây, nơi này chỉ là một phiến đất hoang vu.
-Chu Văn. . . Ngươi không sao chứ. . .
Trong lòng Dư Thu Bạch cảm giác vô cùng quỷ dị, hơi bận tâm Chu Văn có xảy ra chuyện hay không.
Trước kia Dư Thu Bạch nghe qua chuyện xưa, tỉ như một đầu Cự kình chết đi sẽ khiến rất nhiều sinh vật trong biển rộng đạt được cơ hội sinh tồn.
Trong nhiều thần thoại cũng có rất nhiều ghi chép tương tự, tỉ như sau khi Bàn Cổ khai thiên tích địa diễn sinh đủ loại vạn vật, nhất định phải có cường giả chết đi, vạn vật mới thu được cơ hội sinh trưởng.
Hiện tại vạn vật nơi này sinh trưởng, hiện tại Dư Thu Bạch sợ Chu Văn xảy ra chuyện gì, lo lắng xông vào trong rừng, một bên tìm kiếm bóng dáng cảu Chu Văn, một bên không ngừng gọi tên Chu Văn.
Dư Thu Bạch chen qua từng bụi cỏ và cây cối, xông qua mấy trăm mét, thấy đằng trước xuất hiện một mảnh đất trống.
Mà Chu Văn đứng ngay đó, trên thân còn tản ra Thái Dương hào quang, thoạt nhìn gần như không giống nhân loại.
-Chu Văn. . . Chu Văn. . .
Dư Thu Bạch kêu vài tiếng, không thấy Chu Văn đáp lại, tuy nhiên đột nhiên cảm giác thân thể không đúng.
Tuổi của hắn không còn nhỏ, mặc dù không nói già yếu, nhưng đã không còn trẻ trai gì.
Lại thêm trước đó chiến đấu và bận rộn, thân thể cảm giác rất mệt nhọc.
Nhưng bây giờ, hắn cảm giác toàn thân tràn đầy tinh lực, giống như trẻ thêm chục tuổi, dùng không hết lực.
Ngay cả một chút di chứng khi chiến đấu trước đây, cũng bất tri bất giác toàn bộ biến mất không thấy gì nữa, tự lành.
Thời điểm Dư Thu Bạch đang kinh ngạc, đã thấy hào quang trước mắt ảm đạm xuống, Chu Văn đã khôi phục bộ dáng nguyên bản, đang nhìn hắn.
-Dư lão sư, sao ngươi lại tới đây?
Chu Văn thấy Dư Thu Bạch, đầu tiên hơi giật mình, sau đó thấy Dư Thu Bạch không có việc gì, lúc này mới yên lòng.
Cổ Hoàng kinh vừa mới tấn thăng Thiên Tai cấp, tạo thành lực lượng lĩnh vực, hắn cũng không biết lĩnh vực này có thể tạo thành tổn thương đối với nhân loại không, cho nên thời điểm nhìn thấy Dư Thu Bạch, thật bị giật mình.
-Ta tới tìm ngươi, vốn muốn thương lượng một chút, trước hết có thể chuyển một nhóm người tiến vào Toại Hoàng lăng không, hiện tại xem ra không cần thượng lượng nữa.
Dư Thu Bạch cười khổ nói:
-Chuyện này rốt cuộc thế nào?
-Nói rất dài dòng, tóm lại nơi này đã không cách nào kiến tạo thành thị nhân loại, chúng ta mau sớm tìm chỗ khác, Dư lão sư ngài còn có kiến nghị khác không?
Chu Văn cười khổ nói.
Hắn cũng không biết mọi chuyện sẽ thế này, Toại hoàng lăng bị hủy, chỉ có thể tìm địa phương khác một lần.
Có điều Cổ Hoàng kinh có thể ngưng tụ ra Thiên Tai lĩnh vực, thế này vẫn đáng giá.
Duy nhất khiến Chu Văn không vừa ý chính là, Thiên Tai lĩnh vực của Cổ Hoàng kinh là một loại lĩnh vực cường hóa và chữa trị, tựa hồ vẫn không có tính công kích.
Đương nhiên, Chu Văn vừa vặn ngưng tụ ra lĩnh vực, bản thân đối với Thiên Tai lĩnh vực còn chưa hoàn toàn thấu triệt, vẫn cần thời gian nghiên cứu.
Lấy điện thoại di động ra nhìn thoáng qua, thời điểm phát hiện Cổ Hoàng kinh quả nhiên đã có thêm một hạng lĩnh vực nữa.
Lĩnh vực: Nhân Hoàng Tế Thiên (nhân gian cấp).
-Tên lĩnh vực này làm sao cảm giác hơi điềm xấu vậy… Ta có ngoại hiệu là Nhân Hoàng… Nhân Hoàng Tế Thiên này… Chẳng phải muốn bắt ta tế trời…
Chu Văn thấy tên lĩnh vực này, luôn cảm giác hơi khó chịu.
Tên này do hệ thống trò chơi cho, coi như Chu Văn muốn đổi cũng không được, chỉ có thể ngậm ngùi tiếp nhận.
-Phụ cận Quy Đức phủ xác thực không ít Dị thứ nguyên lĩnh vực, nhưng rất nhiều Dị thứ nguyên lĩnh vực rất kỳ quái, căn bản không thích hợp cho nhân loại sinh sống…
Dư Thu Bạch nghĩ tới nghĩ lui, tựa hồ cũng không nghĩ ra nơi nào thích hợp.
-Chúng ta trước tiên trở về rồi nói.
Chu Văn cũng là người địa phương, tự nhiên biết Dư Thu Bạch nói không sai, Dị thứ nguyên lĩnh vực tại Quy Đức phủ xác thực đều quái lạ.
Cổ thành căn bản không dám tiến vào, Toại hoàng lăng trước kia không vào được, Hồ Điệp cốc chỗ kia có rất nhiều Nguyên Tinh khoáng, nhưng căn cứ tình báo Chu Văn biết, Hồ Điệp cốc hạn chế thời gian.
Có chút thời gian tiến vào Hồ Điệp cốc không việc gì, nhưng có chút thời gian đi vào, hoặc đến thời gian nhất định không ra, người đi vào rốt cuộc mất tích.
Còn có một chút Dị thứ nguyên lĩnh vực đều kỳ lạ, ngược lại Dị thứ nguyên lĩnh vực thích hợp để nhân loại sinh sống không được mấy cái.
-Tình huống hiện tại, chúng ta nhất định phải mau sớm tìm một Dị thứ nguyên lĩnh vực, để nhường tất cả mọi người đều có một nơi an thân, nhiều người như vậy đều chen chúc phụ cận trường học, sớm muộn gì sẽ xảy ra chuyện lớn… Nếu thực sự không được… Chỉ có thể… Đi nơi đó thử một lần…
Dư Thu Bạch trầm ngâm nói.
-Chỗ nào?
Chu Văn nghe ý của Dư Thu Bạch, tựa hồ có Dị thứ nguyên lĩnh vực thích hợp nhân loại ở.
Dư Thu Bạch tựa hồ có chút lưỡng lự, có điều hắn cũng biết, hiện tại nhất định phải nghĩ biện pháp, cho dù lo lắng vẫn phải nói:
-Trước đó bên trong những Dị thứ nguyên lĩnh vực ta nghiên cứu, còn có một nơi cũng có thể dung nạp nhân loại sinh hoạt, có điều Dị thứ nguyên lĩnh vực kia có một vấn đề.
-Vấn đề gì?
Chu Văn vội vàng hỏi.
Nếu Dư Thu Bạch đưa ra Dị thứ nguyên lĩnh vực kia, đã nói vấn đề kia không phải không có biện pháp giải quyết.
Dư Thu Bạch nói:
-Trước đó ta từng đi qua Thái Thanh cung và Lão Quân đài, Thái Thanh cung mặc dù rộng rãi, thế nhưng bên trong có rất nhiều thứ huyền dị, không thích hợp cho nhân loại sinh sống. Còn Dị thứ nguyên lĩnh vực Lão Quân đài kia, tương đối thích hợp cho nhân loại ở, nhưng Lão Quân đài có một chuyện rất kỳ dị…
Dư Thu Bạch nói tới Lão Quân đài, tên khác gọi là Thăng Tiên đài, tương truyền là nơi Thái Thượng Lão Quân từng thăng thiên, sau khi Thứ Nguyên Phong Bạo, đã trở thành một Dị thứ nguyên lĩnh vực.
Nơi đây là Lão Quân đài, không chỉ có truyền thuyết thần thoại cổ đại, tại thời đại tương đối gần, cũng có một ít truyện ly kỳ.
Tương truyền năm đó quân Nhật tiến công Lộc ấp huyện, cũng chính là huyện thành Lão Quân đài, nhưng khi đó trong huyện thành đều là nhà ngói thấp bé, không có kiến trúc cao, phía xa có thể nhìn thấy kiến trúc rõ ràng nhất, chỉ có Lão Quân đài.
Trước khi tiến công, quân Nhật trước hết dùng pháo cối oanh kích huyện thành, mà lại dùng Lão Quân đài làm mục tiêu thứ nhất, kết quả đánh mười ba pháo, chỉ nghe được thanh âm đạn pháo bay ra khỏi nòng súng, nhưng không nghe thấy được tiếng nổ vang.
Chờ sau khi quân Nhật vào thành, dân chúng nội thành đều an toàn rút lui, nội thành không có một ai, quân Nhật đến trước Lão Quân đài mới biết được, hóa ra nơi đó lại nơi Thái Thượng Lão Quân đã thăng thiên.
------------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!