Trong lòng Chu Văn giật mình, muốn thuấn di né tránh ánh lửa của pho tượng Toại Hoàng kia, nhưng tốc độ của nó thực sự quá nhanh, khiến hắn căn bản không có chỗ né tránh, còn chưa thuấn di, ánh lửa đã chiếu trên người hắn.
Chu Văn rất ít khi uống rượu, càng không có kinh nghiệm uống, nhưng ánh lửa kia chiếu xạ trên người hắn, lại khiến hắn có loại cảm giác say say.
Ầm ầm!
Toàn bộ bên trong Toại Hoàng lăng, những pho tượng kia cũng bắt đầu dâng trào lên hỏa diễm, hỏa diễm nơi này hết sức quá dị, mặc dù nóng nhưng không đả thương người.
Vô tận hỏa diễm hướng về Chu Văn và Nhân Hoàng ngưng tụ, Cổ Hoàng kinh trong thân thể Chu Văn, dường như mất khống chế, tự động vận chuyển.
Theo hỏa diễm tràn vào, Chu Văn cảm giác Cổ Hoàng kinh và Nhân Hoàng đều đang điên cuồng hấp thu lực lượng hỏa diễm đến từ Toại Hoàng lăng.
-Chẳng lẽ nói…
Chu Văn cảm giác được Nhân Hoàng thuế biến, trong lòng vừa mừng vừa sợ.
Cổ Hoàng kinh đã đến Khủng Cụ cấp, nếu nó có thể tiến thêm một bước, tất nhiên không nghi ngờ sẽ thành Thiên Tai cấp.
Thân thể Nhân Hoàng như mặt trời, sau khi hấp thu hàng loạt hỏa diễm, đã biến như một đoàn dung nham, thân thể đã không chỉ là trạng thái hư ảnh, mà càng lúc càng giống thực thể.
Theo Cổ Hoàng kinh vận chuyển, cùng với hấp thu hàng loạt hỏa diễm, khiến Chu Văn mơ hồ lĩnh ngộ một chút.
Trước đó quái vật hình người đã từng biểu diễn qua Thiên Tai cấp Cổ Hoàng kinh, chỉ có điều Cổ Hoàng kinh của hắn không cùng đường với Chu Văn, cho nên không có giá trị tham khảo quá lớn.
Nhưng lực lượng hỏa diễm trong Toại Hoàng lăng, lại có thuộc tính tương tự Cổ Hoàng kinh của Chu Văn, nhưng lại không hoàn toàn giống nhau, có chỗ độc đáo riêng của nó.
Nhưng bởi thuộc tính xấp xỉ, Cổ Hoàng kinh Chu Văn luyện lại phù hợp với no, rất dễ sinh ra cộng minh.
Hiện tại Chu Văn mơ hồ hiểu rõ, muốn lợi dụng Dị thứ nguyên lĩnh vực tăng cường Nguyên Khí quyết bản thân, cũng không cần phương pháp đặc thù gì, chỉ cần tìm Dị thứ nguyên lĩnh vực phù hợp với Nguyên Khí quyết bản thân là được.
Thế nhưng tìm được Dị thứ nguyên lĩnh vực phù hợp không có nghĩa thành công, Nguyên Khí quyết có mạnh có yếu, Dị thứ nguyên lĩnh vực cũng vậy.
Cùng là Dị thứ nguyên lĩnh vực Hỏa hệ, tứ đại khu Liên bang, không biết có bao nhiêu Dị thứ nguyên lĩnh vực Hỏa hệ, nhưng thật sự có thể trợ giúp Khủng Cụ cấp tấn thăng Thiên Tai, không phải cái nào cũng được.
Trong đó có điểm mấu chốt, giống loại Nhân Hoàng này, Chu Văn không biết hẳn nên gọi thứ này là gì, thế nhưng chỉ có được thứ này, đồng thời sinh ra cộng minh đối với Nguyên Khí quyết hắn sử dụng, mới có thể mượn nhờ lực lượng Dị thứ nguyên lĩnh vực tấn thăng Thiên Tai.
Lúc này bên trong Toại Hoàng lăng tràn đầy hỏa diễm như cái lồng, ngọn lửa kia phóng lên tận trời, từ bên ngoài nghĩa trang nhìn lại, lại giống khu nghĩa trang được tạo thành từ hỏa diễm.
Chẳng qua bên trong Toại Hoàng lăng, những thực vật trước đó nhận hỏa diễm Toại Hoàng ảnh hưởng sinh trưởng nhanh, lúc này cũng bắt đầu cháy rừng rực, rất nhanh bị thiêu thành tro tàn, lại không bởi ngọn lửa mạnh mẽ lần nữa sinh trưởng.
Sau khi Chu Văn quan sát được tất cả những thứ này, trong lòng hiểu:
-Đối với nhân loại mà nói, Toại Hoàng mang lửa đến vì nhân loại có được ánh sáng và hỏa chủng, nhưng đối với thực vật mà nói, lại có tính chất hủy diệt. Từ góc độ khác nhau nhìn vấn đề, tốt chưa chắc nhất định lợi.
Theo Chu Văn lĩnh ngộ, hỏa diễm bên trong Toại Hoàng lăng càng ngày mãnh liệt phun trào, toàn bộ hướng về Chu Văn và Nhân Hoàng dũng mãnh lao tới.
Hiện tại Dư Thu Bạch vô cùng nhiệt tình, thời điểm trước đó khuyên những người kia lưu lại, cả đám đều hờ hững, thậm chí trực tiếp cự tuyệt ở ngoài cửa.
Đám này còn tốt hơn tí, những người có tố chất kém, kém chút chỉ mặt Dư Thu Bạch chửi.
Nhưng lúc này thời gian mới vẻn vẹn qua vài ngày, những người chỉ mũi hắn chửi, lại khóc xin, muốn ở lại, biến hóa nhanh chóng khiến Dư Thu Bạch đều không dám tin tưởng.
Có điều cái này cũng khiến Dư Thu Bạch thấy dược hi vọng, có Toại hoàng lăng, có nhiều người như vậy, lại thêm có Chu Văn tọa trấn, Quy Đức phủ chưa hẳn không thể trùng kiến.
Có điều bởi quá nhiều người, hiện tại trường học đã không chứa được, ngay cả phụ cận trường học cũng đầy ắp người, bây giờ thời tiết vẫn chưa lạnh, còn có thể tạm thời đứng ngoài.
Nhưng nếu thời tiết trở nên ác liệt, đến lúc đó coi như đại quân khô lâu không tiến vào, bọn hắn cũng khó sinh tồn được.
Đồng thời nhiều người như vậy, ăn ở đều là vấn đề, tốt nhất nên nhanh chóng giải quyết vấn đề vẫn hơn, mọi người đang làm rất nhiều công tác, mới có thể đảm bảo trật tự.
Cũng may Dư Thu Bạch đã là hiệu trưởng trường học, trước đó phụ trách rất nhiều công tác trong trường học, những lão sư và lãnh đạo trường học kia đã đồng thời nghe theo lệnh của Dư Thu Bạch.
Có bọn hắn phụ giúp, Dư Thu Bạch mới có thể tạm thời duy trì trật tự.
Sau khi an bài mọi chuyện xong, Dư Thu Bạch đi Toại hoàng lăng tìm Chu Văn, muốn cùng Chu Văn nói chuyện, có thể trước tiên đem một bộ phận người tiến vào Toại Hoàng lăng tiến hành công tác kiến thiết trước hay không.
Dư Thu Bạch đi tới Toại hoàng lăng, còn không đợi hắn đến miếu đá nhỏ, đã thấy Toại Hoàng lăng bốc lửa lên tận trời.
-Đây rốt cuộc là tình huống gì? Chẳng lẽ bên trong Toại Hoàng lăng xảy ra chuyện?
Trong lòng Dư Thu Bạch giật mình, bởi Chu Văn còn bên trong Toại Hoàng lăng, nếu Chu Văn xảy ra chuyện, vậy toàn bộ người Quy Đức phủ đều xong đời.
Dư Thu Bạch quay người liền chạy về phía miếu đá nhỏ, muốn xông vào xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nếu Chu Văn cần trợ giúp, có lẽ hắn có thể làm gì đó.
Nhưng không đội Dư Thu Bạch vọt tới trước miếu đá nhỏ, chỉ nghe một tiếng vang ầm ầm thật lớn từ Toại Hoàng lăng truyền đến, quay đầu lại, chỉ thấy tường vây bên ngoài Toại Hoàng lăng đã đổ sụp.
Hỏa diễm bên trong bức tường đã biến mất không thấy, trước kia đứng ngoài nhìn Toại Hoàng lăng chỉ có thể nhìn thấy mây mù và tường vây, hiện tại liếc mắt nhìn sang, lại có thể nhìn toàn bộ khung cảnh vào mắt.
Cảnh tượng bên trong, khiến Dư Thu Bạch sợ ngây người.
Nguyên bản trong nghĩa trang có đầy đủ cỏ dại và thảm thực vật phong phú, hiện tại trở thành một phiến đất hoang vu, rốt cuộc không nhìn thấy nửa điểm sinh cơ.
Mà nguyên bản trong nghĩa trang có đủ loại tượng đá, bây giờ đã bị đốt thành đá vụn cháy thui, ngay cả pho tượng Toại Nhân Thị cũng biến mất không thấy, còn lại một đống đá vụn, chỉ có Chu Văn hoàn hảo không chút tổn hại đứng trong nghĩa trang.
-Xong!
Dư Thu Bạch thấy Chu Văn không có việc gì, đầu tiên vui vẻ, nhưng nhìn bộ dáng Toại Hoàng lăng bây giờ, lập tức mặt xám như tro.
Nguyên bản còn muốn thành lập thành thị nhân loại bên trong Toại Hoàng lăng, hiện tại Toại Hoàng lăng đã biến thành thế này, tự nhiên không có hi vọng.
Muốn tìm Dị thứ nguyên lĩnh vực khác, không biết có thể tìm được hay không, coi như sau này có thể tìm được, nhiều người như vậy cư ngụ trong trường học, hơn nữa dưới đại quân khô lâu không ngừng quấy rồi, trời biết có bao nhiêu người có thể chống đỡ đến lúc đó.
Trong lòng Dư Thu Bạch bất đắc dĩ, đang muốn qua nhìn tình huống Chu Văn rốt cuộc thế nào, lại đột nhiên thấy trên thân Chu Văn, tản mát ra hào quang như mặt trời.
----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!