- Sẽ không trùng hợp như vậy đi!
Trong nội tâm Chu Văn căng thẳng nói thầm.
Cự thú trong thạch đình thấy thế nào đều giống một con gấu, lông tóc lam xám, có mấy phần tương tự với bộ dáng bây giờ của Chu Văn.
-Thú nhỏ này không phải mèo! Hóa ra là gấu! Ngươi trông cũng quá lừa gạt đi?
Chu Văn cảm ứng khí tức của Cự Hùng kia vô cùng khủng bố, nó vẫn chưa nổi giận, khí tức đã như biểm gầm sục sôi, ngay cả Chu Văn cũng cảm giác vô cùng lo sợ, tất nhiên đây là Thiên Tai cấp không hề nghi ngờ.
Đối với sinh vật giống gấu này, Chu Văn vẫn luôn mang lòng kính úy.
Mặc dù rất nhiều người cảm thấy loại động vật gấu này hết sức đần, cảm giác giống đại ngốc tử, dáng vẻ rất dễ bắt nạt, lúc Chu Văn còn nhỏ cũng cho rằng vậy.
Nhưng thời điểm hắn lên trung học, Dư Thu Bạch đã giảng một truyền thuyết liên quan đến gấu, hoàn toàn lật đổ nhận thức của Chu Văn đối với loài gấu, đến mức mỗi lần Chu Văn thấy Dị thứ nguyên sinh vật loài gấu, theo bản năng sẽ cẩn thận và e dè hơn.
Kỳ thực bên trong thần thoại truyền thuyết Đông khu, gấu chiếm cứ địa vị vô cùng quan trọng.
Hiên Viên hoàng đế mang họ Hùng thị, Đại Vũ trị thủy trong truyền thuyết, Đại Vũ cũng hóa thành gấu chiến đấu với đủ loại thủy thú, trước kia thời Xuân Thu chiến quốc, rất nhiều truyền thuyết liên quan đến Thần Hùng, sớm nhất là hình ảnh đồ đằng sùng bái.
Nguyên nhân người cổ đại sùng bái gấu như vậy, ngoại trừ lực lượng của nó vô cùng lớn, sức chiến đấu phá trần bên ngoài, còn liên quan đến tập tính ngủ đông của gấu, gấu có thể mấy tháng không ăn không uống, chờ thời điểm nó xuất hiện, sẽ cho người ta cảm giác khởi tử hoàn sinh, cho nên cổ nhân vô cùng sùng bái đối với gấu.
Hỗn Độn thú trong truyền thuyết tại một ít phiên bản, đều dùng gấu làm phiên bản gốc sáng tạo ra.
Sau khi Chu Văn nghe Dư Thu Bạch giảng giải, cảm nhận đối với loài gấu cải biến rất nhiều, cho nên tại đây thấy một đầu Thiên Tai cấp Cự Hùng, Chu Văn không theo bản năng cẩn thận, không trước tiên phát động công kích.
Đầu Cự Hùng kia chẳng qua nhìn chằm chằm hắn, lại không phát động công kích.
Cự Hùng kia hai huyết hồng, nhìn thú nhỏ một chút, lại nhìn Chu Văn một chút, bộ dáng tựa hồ khó lựa chọn.
Trong lòng Chu Văn lập tức hơi động:
-Thì ra là thế, nó cũng không phân biệt được đâu mới là con của nó, cho nên mới lưỡng lự như vậy, một mực không động thủ.
Thời điểm Chu Văn đang suy tư, đầu Cự Hùng kia đứng dậy đi ra khỏi thạch đình, vây quanh Chu Văn và tiểu hùng xoay chuyển vài vòng, sau đó duỗi ra móng vuốt xách một cái, vung Chu Văn và tiểu hùng lên trên lưng nó.
Chu Văn bị giật nảy mình, còn cũng tinh thần hắn đủ lớn, cố nén xúc động muốn ra tay, cuối cùng leo trên lưng Cự Hùng.
-Tên hỗn đản nào nói Thiên Tai cấp sinh vật nơi này giống sư tử nhưng không phải sư tử, giống hổ nhưng không phải hổ, giống mẹ ngươi, sinh vật này căn bản là một con gấu!
Chu Văn trên lưng c, trong lòng lóe lên rất nhiều suy nghĩ.
Dùng vị trí hiện của hắn mà nói, không thể nghi ngờ có cơ hội ám sát Cự Hùng tốt nhất, chỉ cần rút ra Lục Tiên kiếm, đâm vào cổ Cự Hùng hoặc chỗ yếu khác, nói không chừng hôm nay có thịt gấu ăn.
Chu Văn nghĩ tới đây, trong miệng không khỏi bài tiết nước bọt, không thể không nuốt một ngụm nước bọt.
Có điều rất nhanh Chu Văn lại phủ định suy nghĩ này:
-Thiên Tai cấp sinh vật, không đạo lý có IQ âm? Coi như nó không biết đâu mới là con nó, chẳng lẽ ngay bản thân nó có bao đứa con cũng không biết?
Điều này hiển nhiên không phù hợp logic, dưới tình huống Cự Hùng biết rõ một con không phải con của nó, mà nó vẫn đem cả hai đặt trên lưng, như vậy hiển nhiên có vấn đề gì đó.
-Ta thấy con gấu này, khẳng định muốn chơi ta, nhất định có âm mưu quỷ kế gì đang chờ ta, nhất định như vậy không sai, ta không thể hành động thiếu suy nghĩ, không thể để cho nó nhìn ra sơ hở, trước biết rõ ràng nó rốt cuộc có âm mưu gì lại nói.
Chu Văn cố nén xúc động hiện tại ra tay giết Cự Hùng.
Cự Hùng giãy dụa thân thể, chậm chạp đi xuyên qua rừng cây.
Thân thể của nó to lớn, nhưng thời điểm di động, thân thể của nó phảng phất biến thành hư ảnh màu lam, thân thể đụng vào cây cối hoặc thực vật gì đó, dĩ nhiên xuyên qua như vậy.
Chu Văn và tiểu hùng trên người nó, cũng nhận được loại lực lượng này ảnh hưởng.
Chu Văn nhìn từng cây từng cây đại thụ xuyên qua thân thể hắn, giống như hư ảnh, khiến hắn cảm giác vô cùng kỳ lạ.
Bản thân Chu Văn cũng tinh thông lực lượng Không gian hệ, năng lực truyền tống hay “Không gian xuyên toa”, Chu Văn cũng tinh thông, hắn có khả năng khẳng định đây tuyệt đối không phải năng lực Không gian hệ.
-Thực sự kỳ quái, đầu Cự Hùng này rốt cuộc từ đâu tới? Đẳng cấp và năng lực này của nó, hiện tại bên trong sinh vật phá cấm trên Địa Cầu muốn đánh với nó, đoán chừng không được mấy đầu, nó còn cần thiết né tránh đến Lão Quân đài này làm gì?
Chu Văn càng nghĩ càng thấy kỳ quái.
Chu Văn càng nghĩ càng thấy lai lịch Cự Hùng này có vấn đề, càng không dám tùy tiện ra tay.
Cự Hùng chở Chu Văn và tiểu hùng chậm rãi đi vào chỗ sâu Minh Đạo cung, vô luận rừng cây hay đủ loại kiến trúc, đều không ngăn cản được bước tiến của Cự Hùng.
Nó phảng phất là U Linh không tồn tại trên thế gian, dạo bước bên trong chốn hồng trần, không bị bất luận vật chất gì trói buộc.
Chu Văn thấy được đủ loại kiến trúc và cổ thụ, còn có không ít Dị thứ nguyên sinh vật ẩn hiện bốn phía, có điều những sinh vật kia không dám tới gần Cự Hùng, nếu phát hiện Cự Hùng, bọn nó sẽ nhanh chóng chạy xa.
Chúng nó chỉ lui đi, cũng không có loại cảm giác kinh sợ, mà sau khi lui đi, chúng nó sẽ đứng xa xa quan sát Cự Hùng, có thể nhìn ra chúng nó không hề đặc biệt sợ hãi.
-Cái tên này không phải muốn mang ta đến Lão Quân đài chứ? Nó làm như vậy có mục đích gì? Cái này có chỗ tốt gì đối với nó? Chẳng lẽ nói, bên trên Lão Quân đài kia có đồ vật gì giúp nó có thể phân biệt ra ai mới là hài tử thật sự của nó sao?
Thời điểm Chu Văn tối tự suy đoán, Cự Hùng chậm rãi ngừng lại, không tiếp tục đi về phía trước.
Chu Văn đánh giá bốn phía, phát hiện còn chưa tới Lão Quân đài, trước mặt Cự Hùng có một cái giếng cổ, bên trong giếng cổ còn có giá đỡ và thùng gỗ.
Đến nơi này, Cự Hùng nằm xuống, sau đó đem Chu Văn và Tiểu Hùng cùng đặt xuống đất ngay cạnh giếng, sau đó chính nó lại giống nhân loại, cầm lấy thùng gỗ thả vào bên trong giếng, lay động giá gỗ muốn múc nước.
-Cái tên này rốt cuộc muốn làm gì?
Tầm mắt Chu Văn dò xét phụ cận, thấy trên mặt tảng đá khắc ba chữ Thánh Tuyền tỉnh, lập tức biết đây là địa phương nào.
Miệng Thánh Tuyền giếng này tương đối nổi danh, truyền thuyết lúc trước Thái Thượng Lão Quân muốn vũ hóa phi thăng, Thanh Ngưu bị trói bên cạnh chiếc giếng dường như biết chủ nhân phải đi, không khỏi bò....ò... Bò....ò... Kêu to, thanh âm như thút thít, trong mắt càng chảy xuống huyết lệ.
Lão Quân cũng không bỏ Thanh Ngưu, nhưng thể xác Thanh Ngưu phàm thai, không thể cùng hắn phi thăng.
Dưới tình huống bất đắc dĩ, Thái Thượng Lão Quân thả một viên Kim Đan trong hồ lô xuống giếng, khiến giếng nước bình thường biến thành Thánh tuyền.
Thanh Ngưu ngày ngày uống Thánh Tuyền thủy, ngày sau cũng vũ hóa phi thăng, cùng chủ nhân của nó đoàn tụ.
-----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!