Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1486 - Chương 1485. Chân Tướng Đồ Ước

Chương 1485. Chân Tướng Đồ Ước
Chương 1485. Chân Tướng Đồ Ước

- Ngươi hoài nghi lão sư thu chúng ta làm học sinh không phải ngẫu nhiên?

Mặc dù Chu Văn cũng hơi hoài nghi, có điều hắn cảm thấy chuyện này tựa hồ không có khả năng.

-Ai biết được, ngược lại ta luôn cảm giác có vấn đề.

Lưu Vân dừng một chút còn nói thêm:

-Ngươi còn nhớ rõ lần đó lão đầu tử kia tìm ngươi không?

-Là lần hắn đánh cược với lão sư sao?

Chu Văn dĩ nhiên còn nhớ rõ chuyện này.

Tỉnh Đạo Tiên dùng tên giả tới tìm hắn hỗ trợ thượng bảng Ma phương, Chu Văn còn nhận trứng Phối sủng của hắn, nhưng cuối cùng không giúp hắn lên bảng.

Tỉnh Đạo Tiên cũng kỳ quái, ban đầu hắn nói Chu Văn không giúp hắn lên bảng cũng được, kết quả Tỉnh Đạo Tiên không tìm Chu Văn phiền phức, ngay cả trứng Phối sủng đưa cho Chu Văn cũng không đòi lại.

-Đổ ước kia rốt cuộc thế nào?

Chu Văn một mực không rõ ràng, tại sao Tỉnh Đạo Tiên lại gọn gàng nói nội dung đổ ước cho hắn biết, rõ ràng chỉ cần Chu Văn biết chi tiết đổ ước, Tỉnh Đạo Tiên không hề nghi ngờ sẽ tất thua.

Cho nên Chu Văn vẫn cảm thấy, bọn hắn đổ ước hẳn không giống Tỉnh Đạo Tiên nói đơn giản như vậy.

-Kỳ thực nội dung đổ ước rất đơn giản, giống lão gia tử nói cho ngươi, ngươi trợ giúp hắn lên bảng, như vậy hắn thắng, nếu ngươi không giúp hắn, vậy thì lão sư thắng.

-Thật sự đơn giản như vậy?

Chu Văn vẫn không thể nào tin được.

Lưu Vân thở thở ra một hơi, lại nói tiếp:

-Ngươi nói đơn giản thì đơn giản, nói không đơn giản cũng không đơn giản. Kết quả đổ ước cuối cùng như vậy, thế nhưng lại kèm theo một số điều kiện. Lão sư không thể nói bất kỳ cái gì liên quan đến đổ ước, chỉ có lão gia tử mới có thể tiếp xúc với ngươi.

Chu Văn đại khái hiểu ra, có điều vẫn nhìn Lưu Vân, chờ hắn nói rõ lý do.

-Lão đầu tử rõ ràng đem hết thảy đều nói cho ngươi biết, nhưng hắn là Tỉnh Đạo Tiên, ngươi dám tin hắn sao?

Lưu Vân hỏi lại.

-Không dám.

Chu Văn tự nhiên không dám hoàn toàn tin tưởng Tỉnh Đạo Tiên, trên thực tế trước đó hắn cũng rất hoài nghi.

-Không sai, đổi thành người nào cũng không dễ tin tưởng Đại Ma Đầu đệ nhất Liên bang Tỉnh Đạo Tiên, cho nên hắn càng nói thật cho ngươi biết, ngươi sẽ càng hoài nghi hắn, lại thêm lão sự không cách nào ra mặt giải thích cho ngươi, nếu người bình thường có lẽ sẽ nghĩ nhiều, trợ giúp hắn leo lên bảng xếp hạng.

Lưu Vân cười nói:

-Lão đầu tử đánh cược ngươi sẽ không tin tưởng hắn, trong lòng sẽ có hoài nghi, sẽ hiểu sai. Đáng tiếc cuối cùng hắn thua cuộc, không ngờ ngươi lại kiên quyết như vậy, hoàn toàn không cho hắn cơ hội.

Trong lòng Chu Văn âm thầm cười khổ, chính hắn kỳ thực không kiên quyết như vậy, chẳng qua chuyện khi đó hết sức phiền phức, bức bách hắn, khiến hắn không có tâm tình để ý đến chuyện này.

Sau này thời điểm hắn nhớ lại, Kim tinh đã nổ, tự nhiên cũng không giải quyết được gì.

Không ngờ vậy lại trợ giúp Vương Minh Uyên thắng Tỉnh Đạo Tiên, đây là chuyện bản thân Chu Văn không ngờ tới, đơn thuần là cử chỉ vô tâm.

-Tiền đánh cược của bọn hắn là gì?

Chu Văn hỏi.

-Không biết, tiền đặt cược chỉ bọn hắn biết, ta cũng không biết bọn hắn rốt cuộc đánh cược cái gì.

Lưu Vân bất đắc dĩ nói.

Dưới gầm trời này, Lưu Vân hắn không nghe ít bí mật trên đời, người có thể ngăn cản hắn nghe lén bí mật cực ít, nhưng một lần kia hắn lại gặp hai người vừa vặn ngăn cản được hắn, cho nên Lưu Vân thật sự không nghe được.

Chu Văn không biết Lưu Vân có nói láo hay không, có điều nghĩ phong cách hành sự của Tỉnh Đạo Tiên và Vương Minh Uyên, cảm thấy khả năng Lưu Vân biết cực kỳ nhỏ.

Chu Văn đành phải hỏi ngược:

-Ngươi đi theo Tỉnh Đạo Tiên chạy đến Lão Quân đài này lấy thạch hồ lô làm gì?

-Lần trước lão gia tử không phải nói với ngươi, tuổi thọ của hắn không còn nhiều, nhất định phải tìm kiếm phương pháp kéo dài tuổi thọ, phương pháp đơn giản và trực tiếp nhất dĩ nhiên là bào chế thuốc trường sinh bất lão. Hồ lô và cối xay này đều là bảo bối Lão Quân dùng để luyện đan trong truyền thuyết, có năng lực thần ký, lão gia tử muốn dùng chúng nó luyện dược.

Lưu Vân không lưỡng lự, đem chuyện này nói cho Tỉnh Đạo Tiên biết.

Thời điểm hai người đang trò chuyện, Chu Văn đột nhiên nghe được phía dưới Lão Quân đài có tiếng gầm, có thú dữ đang không ngừng tới Lão Quân đài.

-Kỳ quái!

Chu Văn dùng Đế Thính quét nhìn dưới núi, phát hiện Dị thứ nguyên sinh vật tới lại không phải Cự Hùng.

Đó là một quái vật toàn thân kim sắc rực rỡ, giống hổ nhưng không phải hổ, giống sư tử nhưng không phải sư tử, trên thân mọc đầy lân phiến, đỉnh đầu mọc sừng.

Từ xa nhìn lại có chút giống Kỳ Lân trong truyền thuyết, nhưng nhìn kỹ lại không giống, không biết chính xác đây là sinh vật gì.

-Chẳng lẽ nói, trước đó người sống sót nói tới sinh vật khủng bố chính là nó, không phải nói Cự Hùng?

Chu Văn lập tức ý thức được, hóa ra ban đầu hắn đã sai lầm.

Hắn theo bản năng cho rằng Lão Quân đài đoán chừng chỉ có một đầu Thiên Tai cấp sinh vật, không ngờ lại có một con khác, cái gọi một núi không thể chứa hai hổ, đạo lý này tại đây tựa hồ không tồn tại.

Quái vật kia gầm thét xông lên bậc thang Lão Quân đài, sau đó biến mất trong phạm vi cảm ứng của Chu Văn, tựa như lăng không ẩn hình.

Ầm ầm!

Không lâu sau, Chu Văn cảm ứng được có lực lượng kinh khủng bùng nổ, khiến toàn bộ Lão Quân đài chấn động vô cùng kịch liệt.

Bành bành!

Bậc thứ tám… Bậc thứ chín… Bậc thứ mười…

Một bậc tiếp một bậc, đều có lực lượng bạo tạc phóng thích, khiến Lão Quân đài không ngừng lay động.

-Không biết lão đầu tử kia có gánh được hay không, ta phải mau mau mới được.

Lưu Vân tiếp cho cho thạch hồ lô kia ăn, mỗi lần cho ăn một viên, hồ lô kia sẽ nhẹ hơn một chút.

Mặc dù bây giờ vẫn chưa di chuyển nổi, thế nhưng đã có khả năng đẩy động, thoạt nhìn không lâu nữa, hẳn có thể di chuyển nó.

Tiếng vang khủng bố phía ngoài vẫn còn tiếp tục, có điều bậc thang càng cao, tiếng nổ càng chậm lại.

Chu Văn cẩn thận nghe trong chốc lát, hơi kinh ngạc nói:

-Tỉnh Đạo Tiên tựa hồ lợi dụng lực lượng ba mươi ba bậc thang kia ngăn cản sinh vật kia, mặc dù sinh vật kia rất mạnh, có điều đoán chừng một chốc một lát không xông tới được.

Rống!

Ai biết Chu Văn vừa nói xong, lại nghe được tiếng rít lên, chỉ thấy đầu Cự Hùng kia cuồng bạo đánh tới trong chớp nhoáng, nó cũng xông lên bậc thang.

Sau đó liền nghe được một hồi loạn hưởng, từng thềm đá bị công phá, Cự Hùng điên cuồng trùng kích mà lên, Chu Văn thậm chí có khả năng thấy một đạo tàn lưu phía sau lưng Cự Hùng.

-Cháu nội ngoan, Bảo hồ lô kia cho ăn thế nào rồi? Ta bên này sợ không chống đỡ lâu hơn được nữa.

Tỉnh Đạo Tiên đẩy đại môn ra, đứng ngoài cửa nhìn thoáng vào bên trong nói.

-Sắp ôm được rồi, đoán chừng cần hai ba viên nữa.

Lưu Vân đáp.

-----

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!

Hết chương 1485.
Bình Luận (0)
Comment