Chu Văn cảm giác thân thể như ngưng kết trong bê tông, toàn thân không cách nào động đậy.
Đầu Kim Kỳ Lân kia từng bước một đi tới trong kim quang, con mắt bị Chu Văn đâm rách vẫn đang chảy máu, mở miệng rộng, bộ dáng hung ác muốn ăn tươi nuốt sống Chu Văn.
-Xong!
Chu Văn muốn thuấn di, nhưng toàn bộ Lão Quân đài đều ngưng kết thành, căn bản không có không gian cho hắn thuấn di, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Kim Kỳ Lân dần dần tới gần.
Ngay cả Chiếu Hồn kính cũng bị đọng lại trên không trung, chỉ có thể đổi một phương hướng khác phóng thích Thần quang, thế nhưng đã vô dụng.
Đinh!
Thời điểm Chu Văn đang tuyệt vọng, đột nhiên nghe được trong túi áo truyền đến một tiếng dị hưởng.
Đầu tiên Chu Văn hơi ngẩn người, sau đó kịp phản ứng, đây là âm thành điện thoại thần bí phát ra, nhưng tại sao điện thoại thần bí phát ra âm thanh kỳ dị như vậy, Chu Văn cũng không biết chuyện gì xảy ra.
Nhưng tiếp đó, Chu Văn đã biết chuyện gì xảy ra, bởi hai đầu Kim Giao tiến hành sinh dục đã trở lại người hắn.
Không kịp nghĩ nhiều, bởi đầu Kim Kỳ Lân kia đã há miệng, cắn về phía Chu Văn.
Nếu nó cắn được, chỉ sợ đầu và thân thể Chu Văn sớm nói lời tạm biệt.
Không chút do dự, Chu Văn trực tiếp triệu hoán ra hai đầu Kim Giao, đồng thời biến thành trạng thái Tiễn Nhận.
Trong nháy mắt Kim Kỳ Lân cắn xuống, hai lưỡi Kim Giao tiễn đâm vào kim quang ngừng kết, vọt vào bên trong miệng Kim Kỳ Lân, sau đó thế như chẻ tre vọt tới.
Chu Văn chỉ thấy trong miệng Kim Kỳ Lân máu tươi cuồng phún, dòng kim huyết phun ra khắp mặt Chu Văn.
Chu Văn có khả năng cảm ứng được, lưỡi Kim Giao tiễn đang điên cuồng cắn giết bên trong bụng Kim Kỳ Lân, cắt rối loạn lục phủ ngũ tạng của Kim Kỳ Lân.
-Ha ha, quả nhiên trời cũng giúp ta, lúc này khiến Kim Giao ra ngoài.
Chu Văn biết lần này vận khí của hắn quá tốt.
Kim Giao tới chậm một chút nữa, Chu Văn đã chết, nếu sớm ra, chưa chắc có cơ hội xông vào bụng Kim Kỳ Lân.
Mặc dù Kim Giao là Thiên Tai cấp có đầy đủ sắc bén, nhưng dù sao chúng nó đều là Nhân gian cấp, nếu không phải cơ duyên xảo hợp vọt vào trong vụng Kim Kỳ Lân, chưa chắc có thể làm trọng thương nó.
Mỗi đôi Kim Giao điên cuồng giảo kích trong bụng Kim Kỳ Lân, Kim Kỳ Lân kêu thảm đảo lăn lộn trên mặt đất, máu tươi trong miệng phun ra ngoài như nước suối.
Kim Kỳ Lân mấy lần giãy dụa muốn lao lên, muốn nhào về phía Chu Văn, nhưng bởi quá đau, lại ngã xuống.
-Chơi nó… Chơi chết nó!
Chu Văn còn bị kẹt bên trong kim quang, không cách nào động đậy, trong lòng chỉ có thể âm thầm cổ vũ hai đầu Kim Giao kia.
Mắt thấy Kim Kỳ Lân đã không xong rồi, Chu Văn đột nhiên cảm thấy có khí tức nguy hiểm.
Một giây sau, đã thấy toàn thân Kim Kỳ Lân trên dưới nở rộ kim quang, thân thể biến thành thủy tinh vàng, có thể nhìn thấy rõ đôi Kim Giao tiễn đang giảo kích bên trong.
Nhưng cái này không phải trọng điểm, trọng điểm là lúc này gương mặt Kim Kỳ Lân dữ tợn, tràn đầy quyết tuyệt, thân thể như kim tinh trong suốt, có năng lượng kỳ dị phun trào, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.
-Nó muốn tự bạo!
Chu Văn quá sợ hãi, muốn đào thoát ra ngoài, nhưng đã không kịp rồi.
Kim quang ngưng kết cũng theo Kim Kỳ Lân nở rộ, tản mát ra năng lượng cực kỳ kinh khủng, lập tức muốn theo Kim Kỳ Lân tự bạo.
Chẳng qua gợn sóng lực lượng kinh khủng kia đã khiến Chu Văn biết rõ, coi như Tù Long giáp sử dụng Phòng Ngự Tuyệt Đối cũng không ngăn nổi uy năng tự bạo.
Địa Ngục cấp sinh vật tự bạo, sinh ra uy năng, đã vượt xa cực hạn Chu Văn có khả năng tiếp nhận.
Cơ hồ không chút gì do dự, Chu Văn muốn triệu hoán Hỗn Độn Đản ra.
Soạt!
Một bàn tay khổng lồ từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt đập nát vụn kim quang ngưng kết kia, như pha lê vỡ vụn.
Thân thể Chu Văn cũng rơi xuống, hắn trơ mắt nhìn chưởng kia đập xuống, chụp về phía Kim Kỳ Lân muốn tự bạo.
Chu Văn tâm niệm vừa động, Kim Giao chớp mắt về trên thân Chu Văn, sau đó nghe được tiếng vỗ.
Kim Kỳ Lân ngưng tụ lực lượng kinh khủng, bị một bàn tay đập trên mặt đất, thân thể bị bàn tay to lớn đè xuống dưới, giống như bị đập bẹp dí.
Phốc!
Chu Văn nghe được tiếng pháo nổ dưới lòng bàn tay kia truyền đến, sau khi vang lên một lúc, không còn động tĩnh nữa.
Chu Văn nhìn qua bàn tay mao nhún kia, chỉ thấy đầu Cự Hùng kia từ bên ngoài tường vây luồn vào, hai chân trước bên trong tường vây, nửa người còn lại bên ngoài tường vây.
Mà lúc này tiểu hùng kia đang ghé trên bờ vai Cự Hùng kia.
Cự Hùng nâng móng vuốt đập Kim Kỳ Lân kia, chỉ thấy phía dưới móng vuốt nó, gạch đất bị phá toái, mà thân thể Kim Kỳ Lân đã biến mất, chỉ để lại một cây sừng vàng bên trong gạch vỡ.
Trong lòng Chu Văn kinh hãi muốn chết, Kim Kỳ Lân kia là tồn tại kinh khủng bực nào, khả năng cao là tồn tại Địa Ngục cấp, nhưng lực lượng nó tự bạo lại bị Cự Hùng dùng một đòn trấn áp, đơn giản không cách nào tưởng tượng, đây rốt cuộc là lực lượng gì.
Chu Văn kém chút bị Kim Kỳ Lân giết, bây giờ bị Cự Hùng để mắt tới, hắn dĩ nhiên không có một chút vui mừng trở về từ cõi chết.
Ầm ầm!
Cự Hùng trực tiếp vượt qua tường vây đi tới, Chu Văn thế mới biết, đầu Cự Hùng này căn bản không cần tiến vào từ đại môn, người ta có năng lực trực tiếp leo tường.
Leo tường không đơn giản như vậy, nếu đây thật sự là một bức tường, vô luận cao thế nào, Chu Văn cũng có thể bay qua.
Nhưng trong sân Lão Quân đài này, chính là một không gian riêng biệt, càng có quy tắc Lão Quân đài bảo hộ, có thể cưỡng ép tiến vào như vậy không chỉ có năng lực xé rách không gian, đồng thời phải chính diện va chạm với lực lượng quy tắc trong Lão Quân đài.
Cái này cần sức mạnh đáng sợ cỡ nào, Chu Văn tạm thời không cách nào tính ra.
Chu Văn nhìn Cự Hùng tiến vào sân, mặc dù biết vô dụng, nhưng vẫn theo bản năng lui lại, đầu óc lóe lên vô số suy nghĩ, nhưng không nghĩ ra nên làm gì mới có thể giữ được mạng trước móng vuốt của Cự Hùng.
Sau khi Cự Hùng tiến vào sân nhỏ, thân thể ngược lại biến nhỏ hơn nhiều, không khoa trương như trước.
Tiểu hùng từ trên lưng nó xuống, lại chạy về phía Chu Văn.
Chu Văn không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, trong lòng lóe lên rất nhiều ý nghĩ:
-Có nên bắt lấy tiểu hùng làm con tin? Nhưng đầu Cự Hùng này có biệt con tin là thứ gì không? Nó có thể bị áp chế hay không?
Thời điểm Chu Văn còn do dự, tiểu hùng đã chạy tới cạnh hắn, vây quanh hắn xoay chuyển vài vòng, tựa hồ dùng cái mũi ngửi mùi trên người hắn.
Sau khi đi vài vòng, tiểu hùng tựa hồ xác nhận cái gì, trực tiếp nhào tới Chu Văn, dùng đầu lưỡi liếm mặt Chu Văn, dáng vẻ thoạt nhìn hết sức thân mật.
-Cái tên này còn nhận ra ta?
Vẻ mặt Chu Văn âm tình bất định, cũng không biết là phúc hay họa.
-----
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!