Tiểu hùng bổ nhào trên thân Chu Văn, Chu Văn không dám động, hai tay kéo ra không dám đụng vào tiểu hùng.
Chu Văn sợ hắn đụng vào tiểu hùng, vạn nhất bị Cự Hùng hiểu lầm hắn muốn làm bị thương tiểu hùng, như vậy kết cục nhất định vô cùng thê thảm.
Dáng vẻ tiểu hùng lại không hiểu cái gì, cọ qua cọ lại bên người Chu Văn, dáng vẻ muốn cùng Chu Văn chơi đùa.
Con mắt Chu Văn nhìn Cự Hùng, không biết rốt cuộc nên động hay không.
Móng vuốt Cự Hùng khẽ động, hất kim giác trên mặt đất kia tới bên cạnh Chu Văn.
-Đây là ý gì? Cho ta sao?
Chu Văn hơi ngẩn ra, cảm giác không dám tin tưởng.
Trước đó hắn biến thành bộ dáng tiểu hùng, hiện tại Cự Hùng khẳng định biết, không chụp chết hắn cũng coi như nhân từ, còn cho hắn sừng của Kim Kỳ Lân, nghĩ thế nào cũng cảm thấy không có khả năng.
Cự Hùng nhìn hắn một cái, sau đó đứng lên.
Chu Văn giật nảy mình, có loại xúc động quay người chạy trốn, nhưng phía trên Lão Quân đài này, hắn căn bản không trốn thoát được.
Sau khi Cự Hùng đứng dậy, tầm mắt dời khỏi người Chu Văn, ngửa đầu nhìn lên bầu trời, tựa hồ đang ngóng nhìn vũ trụ tinh không.
Nhưng bây giờ là ban ngày, phía trên vẫn là mặt trời, chỗ nào nhìn được sao trời.
Nhưng Cự Hùng một mực ngửa đầu lên nhìn, Chu Văn không khỏi cũng ngẩng đầu nhìn liếc mắt, lần này xem xét, lập tức giật mình đến mức há hốc mồm.
Chỉ thấy trên bầu trời có mặt trời chói chang, lại có từng khỏa sao trời hiển hiện, ánh sáng phía trên những sao trời kia lại vô cùng rõ ràng, mà lại càng ngày càng sáng.
-Đây rốt cuộc là tình huống gì?
Chu Văn nhìn sao trời trên bầu trời một chút, lại nhìn đầu Cự Hùng kia một chút.
Không hề nghi ngờ, sao trời xuất hiện ban ngày kia, khẳng định có liên quan đến Cự Hùng, bởi Chu Văn đã thấy, có tinh quang rơi phía trên người nó.
Giữa ban ngày, từng đạo giống tinh quang như đèn phá chiếu trên thân Cự Hùng, coi như ngớ ngẩn cũng biết, việc này khẳng định liên quan đến Cự Hùng.
Trên thực tế không chỉ Chu Văn, rất nhiều nơi trên Liên bang, đều có người thấy được kỳ quan sao trời xuất hiện vào ban ngày, chỉ là bọn hắn không biết nguyên nhân thế nào?
Các thế lực lớn đều chú ý hiện tượng kỳ dị này, truyền thông cũng liên tục đăng tin về hiện tượng này.
Mặc dù Chu Văn không biết chuyện phát sinh bên ngoài, nhưng cũng có thể tưởng tượng được một chút, bực kỳ quan này xuất hiện sẽ khiến Liên bang chấn động thế nào.
Nhưng Chu Văn không rõ, đây chỉ là bắt đầu, bây giờ bên ngoài còn loạn hơn tưởng tượng của hắn.
Bởi Ma phương phân tán các nơi trên thế giới, lúc này lại đồng thời phát sáng lên.
Lần trước cuộc chiến Kim tinh, Ma phương vẫn không có động tĩnh gì, hiện tại một lần nữa mở ra, hình ảnh trên Ma phương bất ngờ chính là những sao trời xuất hiện ban ngày.
-Ma phương lại mở, không biết là phúc hay họa?
Trương Xuân Thu than nhẹ một tiếng, đối với hắn mà nói, gần nhất thực sự có quá nhiều chuyện phát sinh, dưới cục diện phức tạp phải dẫn dắt Trương gia tiến lên, Trương Xuân Thu một mực như giẫm trên băng mỏng, sợ sơ sẩy một cái, sẽ khiến chiếc thuyền Trương gia trượt vào vực sâu không đáy.
-Lại bắt đầu sao? Lần này là Phối sủng hành tinh nào xuất thế?
Hạ Lưu Xuyên lại kích động.
Từ sau khi Hạ Cửu Hoang chết, Hạ gia ẩn nhẫn phát triển, không ngừng tự thân lớn mạnh, bây giờ đã khôi phục không ít nguyên khí, nhưng Hạ gia muốn trở lại thời kỳ hoàng kim nhất, cần nhiều tài nguyên và nỗ lực hơn nữa, mà cuộc chiến Ma phương không hề nghi ngờ là con đường thu được đỉnh cấp tài nguyên nhanh nhất.
-Kỳ quái, làm sao nhiều sao trời lóe sáng như vậy, rốt cuộc Phối sủng hành tinh nào xuất thế?
Độc Cô Ca nhìn hình ảnh Ma phương tự lẩm bẩm.
Trên thực tế không chỉ Độc Cô Ca, hết thảy người quan sát Ma phương đều cảm giác kỳ quái, bởi cuộc chiến Kim tinh lần trước chỉ có Kim tinh xuất hiện trên màn ảnh.
Hiện tại ban ngày xuất hiện sao trời, tất cả có mười mấy ngôi sao, hình ảnh đều xuất hiện phía trên Ma phương, tất cả đều đang suy nghĩ xảy ra chuyện gì.
Ngay cả Thánh Thần trong Thánh địa đều nhìn sao trời trên bầu trời, nhíu mày suy tư.
Chu Văn nhìn tinh quang trên người Cự Hùng càng ngày càng mãnh liệt, tựa như muốn theo ánh sao phi thăng, trong lòng không khỏi cảm giác rất đỗi kỳ lạ:
-Đây là chuyện gì? Chẳng lẽ Cự Hùng không phải Dị thứ nguyên sinh vật trên Địa Cầu, mà đến từ vũ trụ? Cái này không đúng, bản thân Địa Cầu có quy tắc bảo hộ, đừng nói sinh vật trong vũ trụ, coi như sinh vật trên Địa Cầu, cũng có hạn chế cực lớn. Giống Nguyệt Độc, không thể không rời khỏi Địa Cầu. Đẳng cấp đầu Cự Hùng này hẳn cao hơn Nguyệt Độc, nó không phải sinh vật Địa Cầu, làm sao nó có thể tới Địa Cầu mà không bị hạn chế?
Trong lòng Chu Văn lóe lên rất nhiều suy nghĩ, nhưng vẫn nghĩ mãi không rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Muốn nói Cự Hùng là sinh vật Địa Cầu, vậy nó làm cái gì dẫn động sao trời trong vũ trụ, hơn nữa không chỉ một, nhiều sao trời như vậy đều hô ứng với nó.
Thời điểm Chu Văn đang suy tư, tiểu hùng tựa hồ ý thức được cái gì, bổ nhào tới muốn ôm ấp Cự Hùng.
Nhưng ánh sao kia tựa hồ ngăn cách nó bên ngoài, như một đạo bình chướng vô hình, để nó không cách nào tới gần Cự Hùng.
Cự Hùng nhìn tiểu hùng, ánh mắt tràn đầy ôn nhu, còn có một ít tình cảm Chu Văn không thể nào hiểu được.
-Ô. . . Ô. . .
Tiểu hùng kêu lên muốn xông vào tinh quang, móng vuốt chạm vào tinh quang, làm thế nào cũng không xông vào được.
Cự Hùng không ngăn cản tiểu hùng, cũng không làm bất kỳ động tác nào khác, chẳng qua trìu mến nhìn nó.
Theo tinh quang càng ngày càng mạnh, thân thể Cự Hùng lại bị tinh quang dẫn động, dần dần trôi lơ lửng.
-Cự Hùng muốn rời khỏi Địa Cầu?
Chu Văn vừa mừng vừa sợ.
Nếu Cự Hùng cứ như vậy rời đi, vậy hắn triệt để không còn nguy hiểm nữa, nhưng nghĩ lại, lại cảm thấy có điểm gì là lạ.
Cự Hùng rời khỏi Địa Cầu, tại sao không mang theo tiểu hùng cùng đi, thực lực của nó cường đại như vậy, muốn mang theo tiểu hùng cùng đi hẳn không phải việc khó mới đúng.
Hiện tại tiểu hùng bị ngăn ngoài tinh quang, Cự Hùng lại không giật mình, rõ ràng đã sớm dự liệu trường hợp này.
Thân thể Cự Hùng bay lên càng cao, tiểu hùng ở phía dưới nhảy lên, muốn tới gần Cự Hùng, nhưng đều bị tinh quang ngăn trở, không cách nào tiến gần nửa phần.
Cự Hùng đã lên tới phía trên Lão Quân đài, nó đột nhiên thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Chu Văn.
Chu Văn bị nó nhìn chằm chằm, trái tim theo bản năng kinh hoàng, mặc dù ánh mắt kia không hung ác, lại khiến Chu Văn cảm giác có một loại áp lực vô hình.
-"Ô. . . Ô. . .
Tiểu hùng nhảy dựng lên va về phía ánh sao, lại bị lực lượng Lão Quân đài ngăn lại, sau khi ngã xuống té lăn.
Thân thể Cự Hùng kia đã vượt qua khỏi phạm vi Lão Quân đài, tốc độ thăng thiên càng lúc càng nhanh.
Chu Văn chưa kịp hiểu ánh mắt của Cự Hùng nhìn về phía hắn rốt cuộc có ý gì, thân thể Cự Hùng đã như cỗ sao chổi bay lên bầu trời, trong nháy mắt bắn vào trong vũ trụ biến mất không thấy gì nữa.
Nhưng sao trời lóe sáng kia, cũng theo Cự Hùng bay vào vũ trụ mà dần dần ảm đạm xuống, kỳ quan sao xuất hiện ban ngày cũng biến mất, chỉ còn tiểu hùng vẫn nhìn lên bầu trời kêu gọi ô ô.
Mặc dù kỳ quan sao trời xuất hiện ban ngày biến mất, nhưng Ma phương vẫn không vì vậy dừng lại, hình ảnh vẫn đang thay đổi.
--------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!