Ma Anh muốn đưa tay lấy chiếc nhẫn trên tay thiếu nữ kia, nhưng do dự một chút, vẫn không đưa tay, quay đầu nhìn về phía Chu Văn, trong mắt rõ ràng có ý vị khẩn cầu.
-Sát Ma, biết thiếu nữ này có lai lịch gì không?
Chu Văn hỏi Sát Ma một bên nói.
-Chưa thấy qua, ít nhất trong đại chiến thần thoại vẫn chưa từng xuất hiện.
Sát Ma nhìn kỹ một hồi, trầm ngâm nói:
-Có điều nếu được Thất Ác Ma bất phàm này bảo hộ, tất nhiên có cực lai lịch lớn, có thể không động vào mà nói, tốt nhất vẫn không nên đụng vào.
Chu Văn cũng cảm thấy tốt nhất không nên đụng vào, nàng rất giống Điềm Điềm, nếu như nàng thật sự mạnh mẽ giống Ác Ma, vậy muốn cầm đồ vật trên người nàng là chuyện gần như không thể.
Có điều thoạt nhìn thiếu nữ này đã mất đi sinh cơ, động tĩnh lớn như vừa rồi cũng không khiến nàng bừng tỉnh, khả năng đã tử vong, cho nên có thể thử một lần.
Cúi đầu nhìn Ma Anh một chút, thấy ánh mắt tràn đầy chờ mong của nàng, Chu Văn vẫn quyết định nên thử một lần.
Trong lòng Chu Văn rõ ràng, đồ vật ngay cả Ma Anh không lấy được, mặc dù đẳng cấp bản thân hắn cao hơn Ma Anh, nhưng muốn lấy chỉ sợ không an toàn như vậy.
Triệu hồi ra Tù Long giáp mặc lên người, Chu Văn ngưng tụ lực lượng toàn thân tiến hành phòng ngự, lúc này mới đưa tay đi hái chiếc nhẫn trên tay thiếu nữ kia.
Thất Ác Ma phía dưới nhe răng nhếch miệng, bộ dáng muốn ăn tươi nuốt sống Chu Văn, Ma Anh trừng chúng nó liếc mắt, chúng nó lập tức rụt về, chỉ hạ mặt hung hăng nhìn về phía Chu Văn.
Bành!
Ngón tay Chu Văn vừa đụng vào chiếc nhẫn, cũng cảm giác một cỗ lực lượng cưỡng đại bắn hắn ra, thân thể như viên đạn va vào vách tường.
Cũng may Chu Văn triệu hồi ra Hỗn Độn Đản, Hỗn Độn Đản liên tục bật lộn vừa đi vừa về giữa vách tường, một lúc lâu về sau, mới chậm rãi ngừng lại.
-Lực lượng này làm sao so với thời điểm vừa rồi Ma Anh đi lấy mạnh hơn rất nhiều?
Chu Văn há miệng phun một ngụm máu.
Thời điểm vừa rồi Ma Anh đi lấy, mặc dù cũng bị lực lượng kia bắn ra, nhưng lực lượng kia rõ ràng so với thời điểm Chu Văn cầm, yếu hơn nhiều, bằng không chỉ sợ thân thể Ma Anh trong nháy mắt tan tành.
Chu Văn một lần nữa trở lại trên bàn, nhìn thiếu nữ tóc bạc không rõ sống chết kia, cau mày suy tư.
Năng lực khôi phục của hắn không tệ, vết thương đang từ từ khôi phục, nhưng coi như thương thế tốt lên, nếu vẫn dùng phương pháp tương tự chỉ sợ không có khả năng hái chiếc nhẫn kia xuống.
Ma Anh vẫn nhìn chằm chằm chiếc nhẫn kia, rõ ràng nàng hết sức để ý đối với chiếc nhẫn này.
Chu Văn nhìn chằm chằm chiếc nhẫn kia một hồi, chiếc nhẫn dùng chất liệu kim loại, cũng không biết đây là kim loại gì, viên bảo thạch kia không phải kim cương, bên trong mang theo từng tia từng tia lam sắc nhạt.
Rõ ràng trong suốt, nhưng vô luận đứng tại góc độ nào, đều không thấy bên trong bảo thạch kia có gì.
-Ngươi muốn chiếc nhẫn hay bảo thạch?
Chu Văn hỏi Ma Anh.
-Bảo thạch.
Ma Anh vội vàng nói.
-Vậy dễ làm.
Chu Văn trực tiếp triệu hồi ra Kim Giao Tiễn, để nó dùng kỹ năng Nhất đao lưỡng đoạn, cắt về phía chiếc nhẫn kia.
Coong!
Chỉ nghe một tiếng kim loại giao minh, Kim Giao Tiễn có thể cắt đôi Địa Ngục cấp sinh vật lại không thể lưu lại vết tích gì trên chiếc nhẫn kia.
Ngược lại Kim Giao Tiễn bị đẩy lùi ra ngoài, bay qua bên cạnh gương mặt Chu Văn, nếu không phải Chu Văn tránh nhanh, kém chút nửa cái đầu hắn bị gọt sạch.
Kim Giao Tiễn trực tiếp cắm vào bên trong vách tường, chỉ để lại chuôi bên ngoài, Kim Giao Tiễn rung động một hồi lâu, mới bay ra ngoài.
Trong lòng Chu Văn hơi thất vọng, Kim Giao Tiễn có lực phá hoại cường đại như vậy còn không làm gì được chiếc nhẫn kia, muốn lấy được chiếc nhẫn kia chỉ sợ rất khó.
Ma Anh muốn chiếc nhẫn như vậy, đoán chừng nàng vô cùng cần nó, khả năng cao giúp nàng tiến hóa, Chu Văn không muốn cứ như vậy từ bỏ.
Ma Anh tiến hóa thực sự quá khó khăn, nàng căn bản không ăn những kết tinh kia, đồ vật bình thường cũng không cách nào giúp nàng tiến hóa, thật vất vả tìm được thứ nàng cần, dù thế nào cũng phải thử một lần.
Chu Văn ngẫm lại, lại lấy ra Lục Tiên kiếm, toàn lực một kiếm chém về phía chiếc nhẫn.
Coong!
Lục Tiên kiếm trong tay Chu Văn bay ra, phía trên chiếc nhẫn vẫn không lưu lại bất kỳ vết thương nào.
-Chiếc nhẫn kia rốt cuộc là cái gì? Thiếu nữ này thật sự là Satan sao?
Chu Văn càng phát giác, khả năng thiếu nữ này là Satan rất cao.
Trong rất nhiều truyền thuyết, Satan đều là quái vật loại hình Cự xà hay Xích Long vân vân, mà thiếu nữ trước mắt lại mỹ lệ dị thường, nếu nàng là Satan, Chu Văn càng tin tưởng giả thuyết Satan và Lucifer cùng là một người hơn.
-Điềm Điềm là Thượng Đế, như vậy Đọa Lạc thiên sứ Lucifer kia hẳn là thiếu nữ này, dù sao thiên sứ cũng do Thượng Đế sáng tạo, có lẽ Lucifer được tạo ra theo khuôn mẫu của Thượng Đế.
Chu Văn thầm nghĩ một hồi, quyết định lại thử một lần.
Nếu cưỡng ép chặt đứt chiếc nhẫn không có khả năng, Chu Văn cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp hái chiếc nhẫn trên tay thiếu nữ kia xuống.
Cũng may Chu Văn luyện rất nhiều Nguyên Khí quyết, hắn vận chuyển đủ loại Nguyên Khí quyết, hi vọng có một loại lực lượng nào đó khiến chiếc nhẫn hoặc thiếu nữ kia không gạt bỏ hắn, có lẽ có thể thành công lấy chiếc nhẫn xuống.
Bành!
Hỗn Độn Đệ Nhất Trật Tự không thể thành công, Chu Văn bị chấn bay ra ngoài.
Bành!
Đạo Quyết cũng không thể thành công.
Bành bành!
Luyện Khí quyết, Yêu Thần Huyết Mạch Đồ Lục, Ma Thần kỷ các loại Nguyên Khí quyết từng loại từng loại thất bại, chỉ cần đụng vào chiếc nhẫn, Chu Văn sẽ lập tức bị bắn ra ngoài.
Chu Văn lau đi máu tươi trên khóe miệng, lần nữa đi tới bên cạnh thiếu nữ kia, lần này hắn vận chuyển Cổ Hoàng kinh, đây đã là loại Nguyên Khí quyết cuối cùng trên người hắn, nếu ngay cả Cổ Hoàng kinh cũng không làm được, chỉ sợ phải từ bỏ.
Hào quang Nhân Hoàng trên thân Chu Văn nở rộ, khiến cả người hắn phảng phất biến thành hư ảnh, hắn duỗi tay cầm bắn ra hào quang kia, ngón tay lần nữa chạm lấy chiếc nhẫn.
Bành!
Chu Văn so bất kỳ lần nào càng nhanh đánh bay ra ngoài, tốc độ ngang ánh sáng, còn không kịp triệu hoán Hỗn Độn Đản ra, đụng phía trên bức tường.
Một tiếng vang ầm ầm thật lớn, bức tường vô cùng kiên cố, dày mấy mét, đều bị Chu Văn va sụp.
Tù Long giáp trên thân Chu Văn đã bị đâm ra từng vết nứt, bộ phận phía sau lưng càng vỡ vụn một mảng lớn.
Phốc!
Máu tươi trong miệng Chu Văn dâng trào, hắn giãy dụa mấy lần, đều không thể đứng lên, chỉ cảm thấy toàn thân không biết vỡ vụn bao nhiêu xương cốt.
Ma Anh đi tới bên người Chu Văn, đánh giá vết thương trên thân Chu Văn, ánh mắt mang theo lo nghĩ, lắc đầu với Chu Văn, tựa hồ muốn nói Chu Văn không cần thử nữa, nàng không muốn bảo thạch kia.
Chu Văn triệu hồi ra một viên Thần thoại cấp Đan Tinh, sau khi nuốt viên đan dược kia vào, vết thương trên thân thể nhanh chóng khôi phục, chỉ chốc lát sau đã khôi phục như cũ.
Chu Văn đứng lên, muốn đi về phía thiếu nữ kia, lại bị Ma Anh kéo lấy góc áo.
-Không cần.
Ma Anh nhìn Chu Văn lắc đầu liên tục, ánh mắt rất kiên định.
-Đã thử nhiều lần như vậy, thử thêm lần cuối cũng không sao.
Chu Văn còn muốn thử một lần nữa, không sử dụng bất luận lực lượng gì khác, chỉ dùng Mê Tiên kinh thử lần cuối.
-------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!