- Ngươi nói cái gì?
Lý Huyền trợn mắt, nhìn một nữ học viên trong lớp, lớn tiếng quát hỏi.
Nữ sinh kia có chút sợ hãi, nhỏ giọng nói:
- Nhiệm vụ của ta đã hoàn thành… không cần… không cần mua phương pháp của các ngươi…
- Không có khả năng, ngươi nói giỡn với ta đúng không? Sao ngươi có thể giết được Thanh Đồng thụy thú?
Lý Huyền không tin, trừng mắt nhìn nữ sinh.
Nữ sinh cẩn thận nói:
- Ta không có giết Thanh Đồng thụy thú, chỉ giết mười đầu Thanh Đồng tiểu thố, đã hoàn thành nhiệm vụ.
- Thanh Đồng tiểu thố? Nhiệm vụ của chúng ta không phải là giết Truyền kỳ Thanh Đồng thú sao? Ngươi giết mấy con thỏ nhỏ thì có tác dụng gì?
Lý Huyền nhíu mày nói.
- Nhiệm vụ cũng không nói phải giết Truyền kỳ Thanh Đồng thú a, chỉ nói là giết Thanh Đồng thú là được.
Nữ sinh vội lấy điện thoại, mở một file văn bản cho Lý Huyền xem.
Quả nhiên, nhiệm vụ của nàng chỉ cần giết Thanh Đồng thú, căn bản không hề tìm thấy hai chữ Truyền kỳ.
- Chuyện này không thể? Chúng ta không thể nhìn lầm chứ?
Lý Huyền vội lấy điện thoại của bản thân, lần nữa xem nhiệm vụ của mình, xác nhận bản thân không nhìn lầm, đích xác là phải giết Truyền kỳ Thanh Đồng thú.
- Lão Chu, nhiệm vụ của ngươi viết thế nào?
Lý Huyền lại hỏi Chu Văn.
- Giống của ngươi.
Chu Văn lấy điện thoại đưa Lý Huyền.
Lý Huyền nhìn thoáng qua, quả nhiên giống như đúc, sau đó lại mượn điện thoại của mấy học viên khác, chỉ chốc lát, liền cổ quái nhìn Chu Văn:
- Học viên lớp chúng ta, chỉ nhận nhiệm vụ giết Thanh Đồng thú, chỉ có hai chúng ta là nhận nhiệm vụ giết Truyền kỳ thành đồng thú.
- Liệu có phải là gửi nhầm hay không?
Chu Văn hỏi.
- Không có khả năng, tin tức nhiệm vụ là gửi đồng thời, nếu gửi sai, phải là mọi người cùng sai, sao có thể chỉ có hai chúng ta sai, cái này rõ ràng là muốn tách chúng ta ra.
Lý Huyền nói.
- Như vậy, không phải là phương pháp của ta thành vô dụng chứ?
Việc đầu tiên mà Chu Văn nghĩ tới, không phải tại sao Vương Phi phải tách nhiệm vụ của hai người bọn hắn, mà là phương pháp này còn có thể bán lấy tiền hay không.
- Cái này rất khó nói, theo ta được biết, bên đặc chiêu sinh cũng nhận nhiệm vụ này, có điều bọn hắn cơ bản đều đã đạt tới Truyền kỳ, hơn nữa mỗi người đều cao ngạo vô cùng, sợ là sẽ không bỏ tiền đề mua phương pháp của ngươi.
Lý Huyền nói.
Chu Văn nghe thấy có thể sẽ không bán được, không khỏi nhíu mày, có điều nghĩ tới Vương Lộc, hai mắt hắn lại sáng lên, chuyển hướng Lý Huyền hỏi:
- Lý Huyền, Cấm Thành này có mấy thứ kiểu kỷ lục hay không, kiểu như giết Thanh Đồng thụy thú trong thời gian ngắn nhất?
- Khẳng định là có, kỷ lục như vậy, Dị Lĩnh vực nào cũng có.
Lý Huyền lập tức hiểu ý Chu Văn:
- Ý của ngươi là, đem phương pháp này bán cho đám đặc chiếu sinh muốn phá kỷ lục?
- Có thể thử xem.
Chu Văn thấy hẳn là có cơ hội, chuẩn bị tìm Vương Lộc hỏi thăm, xem nàng có hứng thú mua phương pháp này hay không.
Chu Văn cùng Lý Huyền trở về Tứ Quý viên, đến tiểu lâu của Vương Lộc tìm nàng, vừa hay gặp Vương Lộc trên đường nhỏ, bên cạnh Vương Lộc, còn có bốn năm đặc chiêu sinh, thoạt nhìn như vừa từ đâu trở về, vừa đi vừa nói chuyện, thảo luận vấn đề nào đó.
- Chu Văn, Lý Huyền, thật trùng hợp?
Vương Lộc nhìn thấy Chu Văn cùng Lý Huyền, mở miệng chào một câu.
- Không phải trùng hợp, là chúng ta tới tìm ngươi, nhiệm vụ gần đây của đặc chiêu sinh các ngươi, có phải là giết Thanh Đồng thụy thú không a?
Chu Văn trực tiếp hỏi.
- Đúng vậy, có chuyện gì hả?
Vương Lộc kỳ quái nhìn Chu Văn, không biết hắn muốn hỏi vấn đề này làm gì.
- Là thế này, ta cùng Lý Huyền nghiên cứu được một cách chém giết Thanh Đồng thụy thú, hẳn là sẽ hỗ trợ không nhỏ cho việc chém giết Thanh Đồng thụy thú, có thể giúp các ngươi chém Thanh Đồng thụy thú càng thêm nhanh chóng, thậm chí phá kỷ lục, các ngươi xem thế nào?
Chu Văn nói.
Vương Lộc còn không nó chuyện, đặc chiêu sinh bên cạnh đã mở miệng nói:
- Chu Văn, chúng ta thừa nhận Phối sủng của ngươi lợi hại, đáng tiếc, chúng ta không có Phối sủng cường đại như của ngươi, phương pháp của ngươi, không có tác dụng với chúng ta.
- Phương pháp này của ta, không cần Phối sủng đặc thù, hơn nữa trong Cấm Thành, cũng không thể sử dụng Phối sủng.
Chu Văn nói.
- Nếu mọi người đều không thể sử dụng Phối sủng, vậy chúng ta cũng có thể nghiên cứu phương pháp chém giết Thanh Đồng thụy thú, cần gì phải mất tiền mua phương pháp của ngươi?
Nam sinh kia cười nói.
Chu Văn phát hiện, cái EQ không cao của hắn đã xem nhẹ một vấn đề, người có thể vào Tịch Dương học viện đều là thiên tài, mà đặc chiêu sinh càng là thiên tài trong thiên tài, bọn hắn đều vô cùng kiêu ngạo, sao có thể dùng tiền mua phương pháp của người khác, làm thế khác nào nói bọn hắn không bằng người, đám đặc chiêu sinh kiêu ngạo, sao có thể đồng ý bỏ tiền ra mua?
Một nữ đặc chiêu sinh cũng nói:
- Chu Văn, chúng ta tới Tịch Dương học viện là để rèn luyện bản thân, cần phải tự tìm các qua ải, như vậy mới có thể tiến bộ, mua phương pháp của người khác thì khác gì gian lận, đối với chúng ta mà nói, làm như vậy không có ý nghĩa.
Mấy đặc chiêu sinh khác, đại khái cũng có cùng quan điểm.
Vương Lộc nói:
- Chu Văn, phương pháp của ngươi khẳng định có tác dụng, thế nhưng ta vẫn muốn tự khiêu chiến bản thân.
Ngay cả Vương Lộc cũng nói như vậy, Chu Văn biết phần phương pháp này của bản thân, hẳn không thể bán nổi.
Lý Huyền cùng Chu Văn trở lại ktx, Lý Huyền nói:
- Xem ra khó mà bán được phương pháp này a, cũng không biết chủ nhiệm nghĩ gì, lại chỉ cho hai chúng ta nhiệm vụ chém giết Thanh Đồng thụy thú, lại còn không sớm nói một tiếng, khiến chúng ta lãng phí thời gian đi nghiên cứu phương pháp.
- Không sao, coi như là rèn luyện học tập đi.
Chu Văn cũng không thực sự để ý.
Lý Huyền nghĩ nghĩ, lại nói:
- Đúng rồi, ngươi có thể viết thành bài đăng lên diễn đàn, trên đó có thể đặt chế độ thu phí, nói không chừng đám đặc chiêu sinh đó chỉ sĩ diện trước mặt người khác, nếu có thể lén lút, hẳn sẽ không có nhiều băn khoăn như vậy.
- Được a, ngươi giúp ta đăng lên đi, có điều giá nhất định phải cao, phương pháp này mà truyền ra sẽ mất giá, cho nên tốt nhất mà được một người thì tính một người.
Chu Văn nhớ kinh nghiệm thảm thống lần trước, lập tức nhắc nhở Lý Huyền.
- Thế nhưng nếu giá cao quá, bọn hắn sẽ không dễ bỏ tiền ra mua a?
Lý Huyền do dự nói.
- Bán khon được, cũng không sao, không bán rẻ là được.
Chu Văn chốt quyết định.
- Được.
Lý Huyền gật đầu, đăng phương pháp lên diễn đàn của trường, chờ Lý Huyền chuẩn bị tốt, đã thấy Chu Văn nằm trên ghế chơi gảm, liền hỏi một câu:
- Ngươi cả ngày chơi game, giết tới giết lui mấy con kiến, không cảm thấy nhàm chán sao?
- Không.
Chu Văn không cả ngẩng đầu.
- Đừng chơi nữa, chúng ta đi giết mười con Thanh Đồng thụy thú đã, nếu đám đặc chiêu sinh kia không muốn phá kỷ lục, vậy để chúng ta tự phá đi.
Lý Huyền nói.
…
Hai người cùng tới Cấm Thành, mà bài đăng của bọn hắn, đã khiến một người chú ý.
Chủ nhiệm lớp đặc chiêu sinh, Lưu Chính Ngôn, thấy một bài “Đại thần chỉ ngươi cách giết Thanh Đồng thụy thú trong một phút”.
-------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân