Chu Văn bay về phía vách núi bên này, đối diện vách núi là Thất Nhạc viên, lúc trước hắn cũng quan sát qua vách núi này, nhưng không phát hiện có chỗ gì không ổn.
Tiểu thú rất kiên định chạy về phía bờ vực, để trong lòng Chu Văn hơi nghi hoặc:
-Chẳng lẽ nói, bảo bối kia ở ngay dưới vách núi?
Rất nhanh Chu Văn từ bỏ suy nghĩ này, bởi Tiểu thú ngừng trên bờ vực, ngửi ngửi một khối đá.
-Chẳng lẽ viên đá kia có vấn đề?
Chu Văn ý niệm khóa chặt tảng đá kia, nhưng không phát hiện vấn đề, tựa hồ đây chẳng qua là một tảng đá hết sức bình thường, không gì khác biệt.
-Thoạt nhìn con vật nhỏ này của ngươi không đáng tin cậy chút nào.
Sát Ma đứng một bên nói.
Chu Văn vẫn không trả lời, Tiểu thú tựa hồ nghe hiểu, nhe răng toét miệng kêu lên đối với Sát Ma, như đang chửi mắng Sát Ma.
-Ngươi thấy được ta?
Sát Ma hơi ngẩn ra, hắn đang Khủng Cụ hóa, không đạt Khủng Cụ cấp không có khả năng nhìn thấy hắn.
Đẳng cấp Tiểu thú này rõ ràng rất thấp, không đạt đến Khủng Cụ cấp, nó lại thấy được Sát Ma, tự nhiên khiến Sát Ma không dám tin tưởng.
Tiểu thú vẫn kêu, rõ ràng thấy được hắn.
Chu Văn không rảnh đi quản bọn họ, đi đến trước tảng đá kia quan sát tỉ mỉ, tảng đá kia hẳn là viên đá bình thường, có điều vẫn có chút kỳ quái.
Bên bờ vực là một cái bình đài, chỗ khác đều bằng phẳng, chỉ có tảng đá kia cao nổi bật lên một thước, phía trên bị ma sát trông hết sức bóng loáng.
-Ngươi tới đây.
Chu Văn gọi một người quỳ gối cách đó không xa, hỏi:
-Tại sao nơi này có một khối đá nổi lên?
Người kia suy nghĩ một chút hồi đáp:
-Ma Vương đại nhân, tảng đá kia rất sớm đã ở chỗ này, ta cũng không biết khi nào nó ở đây, bởi nó ở ngay bên bờ vực, bình thường chúng ta đều buộc dây thừng phía trên tảng đá kia, mượn dây thừng thả xuống vách núi tìm kiếm một chút thực vật và nấm có thể ăn được.
-Gọi thành chủ các ngươi tới đây.
Chu Văn thấy người kia không biết nhiều, bèn phân phó một câu.
Không bao lâu, lão nhân kia đường chạy nhanh đến đây, sau khi gặp mặt, lại bái lạy.
-Được rồi, đừng bái, nói cho ta biết, tảng đá kia ở đây từ khi nào?
Chu Văn phất tay ngăn cản lão nhân kia quỳ xuống.
Ban đầu hắn cũng không thích những lễ tiết này, bởi nó mất quá nhiều thời gian.
Lúc này lão nhân kia mới đứng dậy, nói:
-Hồi bẩm Ma Vương đại nhân, ta chỉ nghe lão bối ngươi nói qua, nói nguyên bản nơi này có một khối bia được dựng lên, trước khi Bất Hối thành được xây dựng, nó đã ở chỗ này rồi. Bởi không biết người nào dựng nơi này, tổ tiên cũng không dám tùy tiện dỡ bỏ, thời gian dài sau này, tấm bia này cũng không có chỗ gì kỳ lạ, thế là tổ tiên lợi dụng tấm bia này làm chốt dây thừng, xuống vách núi tìm kiếm thức ăn.
Lão nhân dừng một chút, lại tiếp tục nói:
-Sau thời gian lâu dài, dãi gió dầm mưa, lại thêm mấy lần ngộ thương, bia đá bị gãy mất, sau này lại gặp một chút trắc trở khác, đến thế hệ này của chúng ta, bia đá chỉ còn lại ngần ấy, muốn nói lai lịch của nó, chúng ta cũng không rõ lắm.
-Bia đá sao?
Chu Văn nhíu mày nhìn tảng đá nổi lên hơn thước so với mặt đất, thực sự khó đem nó liên hệ với một tấm bia.
Mà tấm bia đá này lại bể nát, muốn nói nó là đồ vật thần kỳ, làm sao đơn giản bể nát như vậy?
Người Bất Hối thành cũng không hiểu rõ tảng đá kia lắm, Chu Văn phất tay bảo bọn họ rời đi.
Tiểu thú kia chạy tới trước mặt Chu Văn, duỗi ra móng vuốt khoa tay, xem ý của nó, hẳn muốn đòi thù lao trứng Phối sủng.
Cái tên này giống con chồn, có điều nó không thích ăn trứng gà, mà là trứng Phối sủng, đẳng cấp càng cao càng thích.
Trước đó Chu Văn cũng cho nó ăn không ít trứng Phối sủng, mặc dù đẳng cấp không cao, phần lớn đều là Sử thi, nhưng những năm gần đây nó vẫn chưa từng tiến hóa.
-Ngươi xác định tảng đá kia là bảo bối?
Chu Văn nhìn Tiểu thú hỏi.
Tiểu thú dùng móng vuốt chỉ chỉ tảng đá, lại làm một động tác đào hố.
Chu Văn lập tức hiểu rõ, nguyên bản bảo bối không phải tảng đá kia, mà phía dưới tảng đá.
Chu Văn triệu hoán Bạo Quân Bỉ Mông ra, để Bạo Quân Bỉ Mông đi đào mở, loại công việc đào bới này tự nhiên thích hợp với nó nhất.
Bạo Quân Bỉ Mông không biến thành hình dáng to lớn, co nhỏ thành trạng thái cao bốn, năm mét, một trảo vồ xuống, tảng đá như đậu hũ bị xé ra.
Chẳng qua dùng mấy vuốt, tảng đá nổi kia đã bị đào tận gốc lên, đào ra một cái hố sâu hơn một mét ngay bờ vực.
Coong!
Móng vuốt Bạo Quân Bỉ Mông tựa hồ đụng phải đồ vật gì, lại phát ra tiếng sắt thép va chạm.
Chu Văn vội vàng đi tới, xem xét cái hồ kia, phát hiện dưới hố lộ ra đồ vật màu xanh kim loại, thoạt nhìn như đồng thau.
Triệu hồi ra Trúc đao, đào mở nham thạch xung quanh, rất nhanh đồ đồng thau kia hoàn toàn bạo lộ ra.
-Đây là cái gì?
Chu Văn đánh giá đồ vật trước mặt, nhưng nhìn một lúc lâu, cũng không biết rõ đây rốt cuộc là thứ gì.
Thứ này trông rất kỳ quái, Chu Văn từ trước tới nay chưa từng gặp đồ đồng thau như vậy.
Đồ đồng thau bình thường, các loại hình đỉnh, lô, tước vân vân, thường gặp đều không nói, coi như một chút đồ đồng thau không biết rõ tên, bộ dáng đại khái sẽ hơi giống.
Nhưng đồ đồng thau này, so với đồ đồng thau dĩ vãng Chu Văn thấy, đều không giống.
Chu Văn lần đầu tiên gặp đồ đồng thau giống củ cải, hơn nữa còn là loại củ cải mập, cao hơn một mét, mấu chốt nhất chính là, mặt trên còn có ba mảnh như lá cây, thấy thế nào cũng giống một củ cải.
-Đây rốt cuộc là thứ gì? Không phải củ cải được trong vườn địa đàng chứ?
Chu Văn đưa tay gõ gõ lên phía trên, đây đúng là âm thanh của kim loại, có phải thanh đồng hay không vẫn không chắc.
Phía trên đồ đồng thau này còn điêu khắc rất nhiều ký hiệu thần bí, đáng tiếc Chu Văn không biết những ký hiệu kia có ý nghĩa gì.
Chu Văn tăng cường độ một chút, cuối cùng cơ hồ đã dùng hết toàn lực, đều không thể làm bị thương đồ vật này.
-Thật đúng là thứ tốt!
Lực lượng của hắn đã có thể so sánh với Nhân gian cấp, ngay cả lực lượng của hắn còn không làm gì được, coi như thứ này chỉ tính giá trị tài liệu, vẫn khẳng định là thứ tốt.
-Vườn địa đàng trồng ra củ cải, quả nhiên không tầm thường.
Chu Văn không đem thứ này thu vào Không gian hỗn độn, mà trước tiên để đây cho Sát Ma trông coi.
Xem trước nó có vấn đề gì hay không, miễn mang phiền phức trở về.
-Nơi này chỉ có đồ vật này thôi sao? Còn bảo bối khác không?
Chu Văn quay đầu nhìn về phía Tiểu thú hỏi.
Tiểu thú do dự một chút, nhìn thoáng qua vị trí mộ viên, cuối cùng vẫn lắc đầu một cái, tựa hồ đang e ngại cái gì.
-----
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!