Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1610 - Chương 1609. Vỡ Cho Ta!

Chương 1609. Vỡ Cho Ta!
Chương 1609. Vỡ Cho Ta!

- Có Thánh vật hay không, không có bất kỳ quan hệ nào với cảm giác ưu việt.

Thân hình Tiêu như du hồn lắc lư, bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Lưu Vân, mũi cơ hồ đụng vào mũi Lưu Vân.

Lưu Vân kinh hãi, muốn thuấn di đã không còn kịp rồi, Thái Cực đồ vừa mới nở rộ lực lượng đánh về phương hướng khác, đã không có cơ hội thu lại.

Bành!

Nắm đấm Tiêu đánh vào phần bụng Lưu Vân, thân thể Lưu Vân lập tức cong lên, giống con tôm cong lại bay ngược ra ngoài.

Cũng may hắn đã mặc một kiện Phối sủng áo giáp, áo giáp kia thoạt nhìn lực phòng ngự khá cao, một quyền này của Tiêu chỉ đủ đánh vỡ phần bụng áo giáp.

Thân hình Lưu Vân bay ngược còn chưa dừng lại, Tiêu đã vọt đến đỉnh đầu của hắn, chân giống như trường đao, tàn nhẫn bổ về phía đầu Lưu Vân.

Lưu Vân nỗ lực khống chế thể, phất tay cầm Thái Cực đồ chiếc về phía Tiêu.

Nhưng một giây sau, Lưu Vân lại kinh hãi phát hiện, rõ ràng nhìn thấy Tiêu dùng chân đánh về phía đầu hắn, lại xuất hiện tình huống như không gian đảo ngược.

Thái Cực đồ chiếu lên không trung, mà một chân của Tiêu lại hung hăng bổ vào trên ngực hắn, đánh nát giáp ngực Lưu Vân, xương cốt lồng ngực pháng ra âm thanh răng rắc đứt gãy, thân thể bị bổ xuống, đập ầm ầm lao xuống dưới mặt đất.

Thân thể Lưu Vân đánh bùn đất và nham thạch dưới mặt đất thành một cái hố to, nham thạch còn đang bắn tung, thân thể Lưu Vân còn chưa đình chỉ hạ xuống, thân hình Tiêu lần nữa xuất hiện trước mặt hắn, đầu gối va về phía mặt của hắn.

Lưu Vân cuối cùng phản ứng lại, trong tích tắc cái đầu gối kia đụng vào mũi hắn, hắn đã thuấn di đến bầu trời, nham thạch dưới mặt đất bị đầu gối Tiêu đụng nổ tung, giống thiên thạch va chạm tinh cầu.

Nhưng không đợi Lưu Vân buông lỏng một hơi, thân hình Tiêu lại quỷ mị xuất hiện sau lưng Lưu Vân.

Lưu Vân một tay vung Thái Cực đồ lên, còn tay còn lại chộp về phía Tiêu.

Nhưng vừa mới ra tay, thân hình Tiêu nhất chuyển, rao đến trước mặt hắn, trở tay một cái bày quyền, đập vào mặt Lưu Vân, chỉ thấy mảnh vỡ mũ giáp vỡ bắn tung tóe, gương mặt Lưu Vân biến hình vặn vẹo, cả người nghiêng bay ra ngoài.

-Đại sư huynh thật thảm!

Người quan sát chiến đấu, căn bản không thấy rõ hai người chiến đấu, có điều sau khi có tổ tiết mục tải lên các pha quay chậm và phân tích, trong lòng tất cả mọi người đều xuất hiện ý niệm như vậy.

Tiêu đơn giản như Ma Thần không gì làm không được đâu đâu cũng có, điên cuồng hành hung Lưu Vân.

Cũng may Lưu Vân trộm Thánh vật của Tiêu, khiến lực lượng của Tiêu chỉ dừng lại tại trình độ Địa Ngục cấp, khôi giáp trên người Lưu Vân cũng vô cùng ra sức, mới không bị hành hung mà chết.

-Cái tên kia!

An Thiên Tá thấy Tiêu hành hung Lưu Vân, không khỏi cười khổ lắc đầu.

-Tiêu kia, thật mạnh!

Vẻ mặt Hạ Lưu Xuyên nghiêm túc, hắn vẫn cảm thấy, cái gọi là Thánh đồ, chỉ là kẻ bình thường thu được tài nguyên của Dị thứ nguyên và có Thánh vật gia trì mà thôi.

Nếu đồng cấp, Hạ Lưu Xuyên không rằng hắn sẽ thua bất luận Thánh đồ nào, nhưng Cửu Dương và Lão K biểu hiện đã để người ta kinh ngạc, Tiêu lại càng thêm biến thái.

Coi như đồng cấp, Hạ Lưu Xuyên cũng không nắm chắc có thể chiến thắng Tiêu.

-Cũng may ngay từ đầu hắn căn bản không để Lưu Vân vào trong mắt, bằng không Lưu Vân đã sớm chết, căn bản không có cơ hội trộm Thánh vật của hắn.

Gương mặt Trương Xuân Thu cũng rất ngưng trọng.

-Chúng ta nên xuất thủ sao?

Hạ Lưu Xuyên hỏi.

-Không còn kịp rồi, hiện tại chỉ có thể hi vọng Chu Văn nhanh chóng phá hủy truyền tống trận kia, bằng không coi như chúng ta ra tay giúp đỡ, cũng không giải quyết được vấn đề thực tế.

Trương Xuân Thu một mực chú ý tình huống truyền tống trận bên kia.

Dưới hư không lôi điện một lần lại một lần oanh kích, phía trên truyền tống trận như cột đá màu đen kia, đã che kín vết rạn thật nhỏ, thoạt nhìn tùy thời đều có thể vỡ nát.

-Vỡ vụn thật nhanh!

Chu Văn lại một lần mang theo Hư Không Chân Nguyên hạ xuống, nhìn hư không lôi điện oanh kích truyền tống trận, rõ ràng nền tảng trụ đã che kín vết rạn, lại từ đầu đến cuối không chân chính sụp đổ, chẳng qua mặt ngoài vỡ nát một chút.

Chính hắn cũng không quan trọng, Lưu Vân bên kia sắp không kiên trì nổi, sắp nhanh bị ngược thành đầu heo.

Cũng may có Thái Cực đồ, mới có thể miễn cưỡng cùng Tiêu chu toàn, mỗi lần đều dùng Thái Cực đồ quét về phía Tiêu, khiến Tiêu không kịp đẩy hắn vào chỗ chết.

Cứ như thế, Lưu Vân sắp không kiên trì được nữa, tiếp tục như vậy nữa, sợ chết thật ở chỗ này.

-Vẫn quá quá ngây thơ rồi, thật sự cho rằng truyền tống trận Thánh địa ta dễ dàng bị phá hủy như vậy sao? Mặc dù hư không lôi điện có thể làm bị thương truyền tống trận, nhưng muốn chân chính phá hủy, lại không dễ, ít nhất còn phải thêm vài chục lần Hư Không Chân Nguyên nhất kích toàn lực mới có thể khiến nền tảng sụp đổ.

Thánh Thần hờ hững cười lạnh.

-Có điều Chu Văn đã không có thời gian, nhiều nhất Hư Không Chân Nguyên đánh truyền tống trận ba lần, Tiêu hẳn có thể giải quyết nhân loại kia, chỉ cần Thái Cực đồ trong tay nhân loại kia mất tác dụng, tất cả đám người kia đều chết chỗ này.

Thánh Thần nhìn thoáng qua Tiêu đang bạo ngược Lưu Vân, trong lòng cũng hơi kinh ngạc:

-Không ngờ năng lực Tiêu đã đạt tới trình độ này, năng lực và cảnh giới của hắn đã vượt xa đẳng cấp bản thân, bên trong Tam Đại Thánh tử, năng lực thực chiến hắn đứng đầu, coi như Cửu Dương cảnh giới đã đạt đến Thiên Giới cấp, sợ cũng không phải đối thủ của hắn. Mỗi tội chỉ quá kiêu ngạo, có điều xác thực có tư cách kiêu ngạo.

Nhìn Tiêu, trong lòng Thánh Thần kỳ thật còn có chút đắc ý.

Dù dao Tiêu do một tay hắn đề bạt lên, nếu không phải hắn dẫn Tiêu đến hồ phiền não, để Tiêu có thể mượn lực lượng hồ phiền não tấn thăng Thần thoại, lại cung cấp hàng loại tài nguyên cho Tiêu, còn đề cử hắn chấp chưởng Thánh vật Quỹ Tích Thánh Điện, Tiêu chưa chắc có thể trưởng thành nhanh như vậy.

Tiêu càng lợi hại, đối với Thánh Thần mà nói, cũng tính là một loại vinh quang.

Đương nhiên, Tiêu cũng không phải vô duyên vô cớ thu hoạch được tất cả những thứ này, Thánh Thần dẫn hắn tiến vào hồ phiền não, để hắn mượn nhờ lực lượng hồ phiền não tấn thăng, nhưng tất cả đều vì muốn Tiêu đi bắt lão hiệu trưởng trở lại.

Sau này những tài nguyên và Thánh vật kia, cũng bởi Tiêu mang lão hiệu trưởng về, mới được đối đãi đặc biệt như vậy.

Có điều Tiêu trưởng thành, lại vượt qua ngoài ý liệu của Thánh Thần.

-Vỡ cho ta!

Chu Văn lần nữa mang theo Hư Không Chân Nguyên buông xuống, không khỏi gào thét lên tiếng.

Bởi Lưu Vân bên kia đã không kiên trì nổi, sắp bị đánh chết, nếu ần này không đánh tan được truyền tống trận, Chu Văn cũng chỉ có thể từ bỏ ý nghĩ phá hư truyền tống trận, ngược lại đi trợ giúp Lưu Vân.

Lưu Vân vừa chết, Thái Cực đồ mất hiệu lực, Tiên và Nhã sẽ bị vây chỗ này, Hư Không Chân Nguyên cũng không ra được, kết quả vẫn không thể phá hủy truyền tống trận, ngược lại càng hỏng bét hơn.

Có đôi khi nhất định phải có chỗ lấy chỗ bỏ, cho nên đây là lần cuối Chu Văn nếm thử, hắn mãnh liệt hi vọng lần này có thể oanh phá truyền tống trận.

Chu Văn cho phép cảm xúc lấn át, tiếng gầm quá lớn, bị trực tiếp thu âm vào, người quan sát trực tiếp đều có thể nghe thấy tiếng rít gào này.

Bọn hắn tựa hồ cũng bị Chu Văn cảm xúc lây, rất nhiều người đều không tự chủ nắm chặt nắm đấm, trong lòng cầu nguyện, hi vọng lôi điện có thể như Đản Hoàng muốn, đánh nát nền tảng truyền tống trận kia.

-Vỡ!

Trong lòng không ít người đều liều mạng đề sức lực, hận không thể trực tiếp đi lên cho truyền tống trận kia một quyền.

-Nhân loại ưa thích đem hi vọng ký thác vào chuyện không thiết thực, cho rằng dựa vào cảm xúc có thể hết thảy vấn đề, đơn giản hài hước!

Thánh Thần rất rõ ràng, lần này hư không lôi điện oanh kích xuống, không có khả năng phá hủy truyền tống trận.

Oanh!

Trong nháy mắt hư không lôi điện hạ xuống, một đạo Cực quang như núi lửa phun trào, bay ngang qua trời cao, cơ hồ cùng hư không lôi điện đánh phía trên nền tảng truyền tống trận.

------------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!

Hết chương 1609.
Bình Luận (0)
Comment