Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1628 - Chương 1627. Âm Nhạc Bọt Khí

Chương 1627. Âm Nhạc Bọt Khí
Chương 1627. Âm Nhạc Bọt Khí

Sinh vật vũ trụ bên ngoài cầu môt mực không chịu không vào tầng khí quyển, Chu Văn vẫn đang chăm chú quan sát thực vật kia.

Bọt khí hình thành tiết tấu, nghe lại mười phần êm tai, không giống âm thanh khoa trương như vết nứt sông băng bên kia, nó lại dị thường xúc động lòng người.

Chu Văn nhàn rỗi cũng không có việc gì, ý tưởng đột phát, triệu hồi ra Âm Phù tinh linh, sử dụng Âm Phù tinh linh phỏng chế âm nhạc kia.

Bọt khí không ngừng mà bay lên, Chu Văn không thiếu gì Âm Phù tinh linh, sao chép từng cái một, để bản thân Chu Văn cũng cảm thấy kinh ngạc.

Âm nhạc kia cực kỳ sức cuốn hút, Chu Văn nghe nghe, khóe mắt lại không tự chủ nổi lên lệ quang.

Phương diện tình cảm bản thân Chu Văn rất trì độn, không phải là giàu tình cảm, cùng nghe âm nhạc, coi như người khác đã cảm động khóc ròng ròng, hắn vẫn cơ hồ không có cảm giác gì, nhưng âm nhạc do bọt khí giả lập ra, lại khiến hắn cảm giác được tâm tình bi thương mãnh liệt.

Đó là một loại âm nhạc tiếp cận với tuyệt vọng và tĩnh lặng, có loại đè nén phẫn nộ, phảng phất trước khi chết gào thét, lại như Táng ca trước khi Tử Thần thu hoạch sinh mệnh.

Không có Nguyên khí gia trì, chẳng qua bản thân âm nhạc thôi đã có sức cuốn hút này, khiến Chu Văn cảm giác giật mình.

Loại cuốn hút này gần như bất kỳ lực lượng nào đều không thể ngăn cản, coi như là Thái Thượng Khai Thiên Kinh, cũng không cách nào phong cấm loại rung động tận sâu linh hồn này.

Chu Văn nghe trong chốc lát, trong lòng lại sinh ra ý nghĩ hoài nghi bản thân.

Cũng may ý niệm của hắn cực kỳ kiên định, lập tức lòng sinh cảnh giác, mạnh mẽ trấn áp suy nghĩ kia.

-Âm nhạc thật lợi hại!

Chu Văn khẽ nhíu mày, có điều vẫn để Âm Phù tinh linh tiếp tục mô phỏng âm nhạc kia, đồng thời ghi chép lại.

Thời gian đã qua hai mươi bốn tiếng, lần này phó bản Bắc Đẩu Thất Tinh quả nhiên quét mới, Chu Văn tiến vào cày cuốc, chém giết từng vị Tinh Quân.

Sáu Tinh Quân đầu tiên đều không tuôn ra trứng Phối sủng, thời điểm đến vị Tinh Quân thứ bảy, Chu Văn tận lực không sử dụng Sư Vực, dưới tình huống bản thân tiêu hao tất cả Nguyên khí tiến vào Khai Dương tinh cung.

Bởi không sử dụng Sư Vực, sau khi tiến vào Khai Dương tinh cung, Chu Văn lập tức cảm giác không giống lúc trước, tinh tú đầy trời trong tinh không lập loè ánh sáng ma quái.

Triệu hồi ra Kim Giao Tiễn cắt về phía Phá Quân Tinh Quân, nhưng Kim Giao Tiễn vừa mới bay lên, chỉ thấy tinh quang rơi đầy trời, trong chốc lát bao phủ trọn vẹn tinh cung.

Kim Giao Tiễn mạnh mẽ bị oanh xuống dưới, Nhân vật tí hon cũng bị diệt sát dưới tinh quanng, màn hình điện thoại di động biến thành màu đen.

-Thì ra là thế, trước đó Sư Vực bao phủ tinh cung, làm những lực lượng tinh quang kia bị phong cấm, cho nên Phá Quân Tinh Quân mới thoạt nhìn yếu như vậy.

Chu Văn lập tức hiểu rõ.

-Người bình thường trước khi tiến vào Khai Dương tinh cung, Nguyên Khí đã tiêu hao sạch, mặc dù triệu hoán Phối sủng không cần nhiều Nguyên khí, nhưng vẫn cần một chút Nguyên khí chống đỡ, đến lúc đó chỉ sợ không triệu hoán ra đầu Phối sủng nào, lại không thể sử dụng Nguyên Khí quyết, đối mặt với tinh quang khủng bố như vậy, coi như Thiên Giới cấp cường giả, sợ chỉ có đường chết. Trừ phi thân thể có thể chống lại tinh quang đầy trời kia, hoặc có thể nghĩ ra biện pháp giải quyết vấn đề Nguyên khí, bằng không chỉ có thể sử dụng lực lượng như Sư Vực, mới có thể giết chết Phá Quân Tinh Quân.

Chu Văn lập tức ý thức được, Khai Dương tinh cung xác thực rất khủng bố.

Cũng may Sư Vực có thể rất hoàn mỹ khắc chế Phá Quân Tinh Quân, Chu Văn muốn giết hắn quá dễ dàng.

Có điều Chu Văn vẫn muốn thử, không sử dụng Sư Vực, còn biện pháp nào khác có thể giết chết Phá Quân Tinh Quân không.

Thử mấy lần, kết quả đều không thế nào lý tưởng.

Bởi không có Nguyên khí, không thể sử dụng đủ loiaj Nguyên Khí quyết, muốn dùng Hỗn Độn Đản chọi cứng đều không được, ngoại trừ Thái Thượng Khai Thiên Kinh, không có Nguyên Khí quyết nào khác có thể giải quyết loại lực lượng cấm kỵ này.

-Nếu Tù Long giáp có thể tiến thêm một bước, dựa vào Phòng Ngự Tuyệt Đối của nó, nhất định có thể chống lại chư thiên tinh quang sát phạt, đáng tiếc…

Thời điểm Chu Văn nếm thử giết chết Phá Quân Tinh Quân, những Âm Phù tinh linh kia vẫn theo mệnh lệnh của hắn không ngừng mô phỏng âm nhạc bọt khí.

Không biết bao nhiêu Âm Phù tinh linh mô phỏng, bọt khí bắt đầu lặp lại âm nhạc, chẳng qua sau mỗi lần lặp lại, tiết tấu âm nhạc nhanh hơn rất nhiều, sinh ra sức cuốn hút cũng càng ngày càng mạnh.

Loại cảm giác tuyệt vọng và tĩnh lặng kia chỉ sợ người bình thường nghe, sẽ lập tức sinh ra suy nghĩ tự sát.

Chu Văn nghe nhiều lượt như vậy, đã nghe chín rồi, coi như không cần Âm Phù tinh linh đi mô phỏng, chính hắn cũng có thể hừ ra lời nhạc.

Thế nhưng Chu Văn không có chút năng khiếu âm nhạc nào, chỉ có thể phát ra lời nhạc, sức cuốn hút còn kém rất nhiều.

Cuối cùng cũng không thể nghĩ đến những phương pháp khác giết chết Phá Quân Tinh Quân, Chu Văn vẫn sử dụng Sư Vực giết chết nó, miễn ảnh hưởng tới thời gian Tinh Quân khác quét mới.

Thời gian Bắc Đẩu Thất Tinh quét mới, lấy thời gian Phá Quân Tinh Quân tử vong làm chuẩn, hai mươi bốn tiếng quét mới một lần, Phá Quân không chết những Tinh Quân khác sẽ không quét mới.

Thu hồi điện thoại, Chu Văn lại quét hình về phía thực vật phía dưới, lần này kinh ngạc phát hiện phiến lá thực vật kia lại khô héo.

Chiếc lá dưới cùng nhất đã xẹp như lá khô, chỉ chốc lát sau từ trên cây rơi xuống, hòa thành bụi bặm hòa tan trong nước.

Một chiếc lá càng trên cùng nhất, cũng theo sát bắt đầu khô héo.

Lo lắng sẽ có chuyện không tốt phát sinh, thu tất cả Âm Phù tinh linh về, một màn kỳ dị lại phát sinh.

Sau khi Âm Phù tinh linh bị thu trở về, tốc độ khô héo của lá cây rõ ràng trở nên chậm lại.

-Chẳng lẽ nói…

Chu Văn lại đem Âm Phù tinh linh triệu hoán ra, để đám Âm Phù tinh linh lần nữa giả lập đoạn âm nhạc kia.

Quả nhiên, tốc độ lá cây khô héo lại nhanh hơn rất nhiều.

-Thật sự kỳ quái, tốc độ lá cây khô héo kia lại bị âm nhạc ảnh hưởng?

Chu Văn cũng không biết tốc độ lá cây héo nhanh là chuyện tốt hay xấu.

Sau khi suy tư một lát, Chu Văn vẫn thu Âm Phù tinh linh về.

Hiện tại đối với Chu Văn mà nói, tình huống tốt nhất vẫn là không có bất kỳ tình huống gì phát sinh, xuất phát từ góc độ này, tốc độ lá cây khô héo chậm lại tự nhiên là chuyện tốt.

Không có âm nhạc của Âm Phù tinh linh, tốc độ lá cây khô héo xác thực chậm đi nhiều, Chu Văn đoán chừng tất cả phiến lá hẳn mất thời gian từ năm đến mười tiếng.

-Hi vọng Nguyệt Độc có thể thức tỉnh trước khi toàn bộ lá cây khô héo.

Chu Văn có loại dự cảm, thời điểm hết thảy lá cây đều khô héo rơi xuống, có lẽ sẽ có việc lớn phát sinh.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mãi đến khi chiếc lá cuối cùng rơi xuống, Nguyệt Độc vẫn không hề tỉnh lại, con mắt Chu Văn gắt gao nhìn chằm chằm viên trái cây còn trên thực vật kia.

---------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!

Hết chương 1627.
Bình Luận (0)
Comment