Tim Chu Văn sắp nhảy tới cổ rồi, hắn mở ra đủ loại lĩnh vực đồng thời triệu hoán Phối sủng ra, vạn nhất thật sự xảy ra chuyện gì, cũng có thể ứng đối.
Chiếc lá cuối cùng đã rơi xuống, chỉ còn lại trái cây giống quả đào bị thực vật quanh co khúc khuỷu đẩy lên chỗ cao, theo sóng nước hơi hơi chập chờn, thỉnh thoảng có bọt khí bay lên.
Răng rắc!
Trên trái cây phát ra một tiếng vang giòn, chỉ thấy phía trên trái cây xuất hiện từng vết nứt, sau đó dọc theo vết rạn nứt ra.
Chu Văn ngưng thần quét nhìn, muốn nhìn bên trong trái cây có gì, kết quả lại phát hiện, vết rạn chẳng qua là tầng ngoài, sau đó đồng thời chia làm ba cánh, hướng ra phía ngoài chậm rãi rủ xuống.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Trái cây một tầng lại một tầng phân liệt ra, như đóa hoa từng tầng từng tầng nở rộ, mãi đến tầng cuối cùng nứt ra, cuối cùng thấy bên trong có một không gian bán cầu, một thân ảnh đang nằm bên trong.
Thân ảnh kia thoạt nhìn ong mật, chỉ lớn bằng một ngón tay, toàn thân đen như mực ngọc.
Kỳ quái là, bên trong móng vuốt của ong mật kia lại nắm lấy một thứ nho nhỏ, giống hình cái loa, Chu Văn thấy thế nào món đồ kia đều giống một cái kèn mini.
Lúc này ong mật, chân trước nắm lấy loa nhỏ, thân thể hơi hơi cong, trốn trong không gian kia, có bọt khí từ trong chiếc kèn mini kia bay lên, trước đó bọt khí phát ra hẳn đều thoát ra từ nơi đó.
-Còn hàng này không phải là Phối sủng tinh cầu này chứ?
Chu Văn thầm nghĩ.
Bởi trái cây nứt ra, bọt khí bên trong loa bay ra càng ngày càng nhiều, khiến cho tiết tấu âm nhạc kia trở nên nhanh hơn.
Âm thanh bên trong vết nứt sông băng càng ngày càng lớn, âm thanh đã khủng bố đến mức khiến sông băng trên tinh cầu đã xuất hiện hiện tượng vỡ nát, từng vết nứt sông băng to lớn xuất hiện trên tinh cầu, toàn bộ tinh cầu phảng phất đều đang run rẩy.
Chu Văn vội vàng để Phối sủng chia cắt hầm băng và ngoại giới, Bạo Quân Bỉ Mông nâng hầm băng lên, phòng ngừa Nguyệt Độc bị chấn động ảnh hưởng.
Tầng khí quyển cũng bởi âm thanh chấn động, sinh ra gợn sóng mắt thường có thể thấy, tựa như bị đánh tan.
Chu Văn một mực quan sát con ong mật kia, thấy nó vẫn đang ngủ rất say, không từ trong không gian kia bay ra ngoài.
Ầm ầm!
Đột nhiên, tầng khí quyển truyền đến tiếng vang kịch liệt, lực chú ý Chu Văn nhất chuyển, phát hiện cuối cùng có vũ trụ sinh vật nhịn không được vọt vào tầng khí quyển, như từng viên thiên thạch bị ngọn lửa bao quanh, vọt vào trong tinh cầu.
-Có nên xông lên không… Vừa đến đã toàn bộ xông tới…
Chu Văn quan sát trong chốc lát, đột nhiên cảm giác có chút không đúng.
Nhưng sinh vật vũ trụ xông vào tầng khí quyển, tựa hồ không thích hợp.
Ầm ầm!
Một cái vũ trụ sinh vật trực tiếp đụng vào phía trên tinh cầu, đã dẫn đến vụ nổ như bom hạt nhân, sóng xung kích vòng quanh nham thạch và sông băng, dùng trạng thái hình vành khuyên hướng ra phía ngoài khuếch tán, những nơi đi qua, hết thảy đều bị phá hủy.
Chu Văn rõ ràng cảm ứng được, xương cốt thân sinh vật vũ trụ đã gãy mất, thân thể đụng vặn vẹo biến hình, máu tươi từ vết thương phung ra ngoài, bắn tung tóe.
-Đây căn bản không phải xông vào tinh cầu cướp đồ, mà đang muốn chết!
Chu Văn nhìn từng sinh vật vũ trụ dùng phương thức tự sát va vào tinh cầu kia, toàn bộ tinh cầu khắp nơi đều là tiếng va đập và tiếng nổ mạnh kinh khủng.
Trong chốc lát, tinh cầu lớn như vậy đã bị va chạm thủng trăm ngàn lỗ, rất khó tìm được một khu vực hoàn hảo, giống bị trăm ngàn viên bom nguyên tử oanh tạc qua một lần.
Rất nhiều vũ trụ sinh vật đều trực tiếp đụng chết trên tinh cầu, nếu không chết, đại bộ phận đều bị trọng thương, giãy dụa bên trong hố thiên thạch, lại bắt đầu xé rách thân thể, phát điên phát dại tự hại bản thân.
Chu Văn đã phát hiện, lần này sinh vật xông tới, đều là Khủng Cụ cấp sinh vật, mà năm Thiên Tai cấp sinh vật chiếm cứ ngoài tinh cầu đầu tiên lại không xông tới.
-Xem ra đám Khủng Cụ cấp sinh vật này đều bị âm nhạc bọt khí ảnh hưởng, tự xông tới tự sát.
Chu Văn nhìn tinh cầu đã bị thủng trăm ngàn lỗ kia và thi thể sinh vật vũ trụ ở khắp nơi, chỉ cảm giác có chút không rét mà run, không khỏi lần nữa dò xét đầu ong mật màu đen kia.
-Cái tên này vẫn chưa tỉnh lại, đã khủng bố như vậy rồi, chờ sau khi nó tỉnh, rốt cuộc khủng bố đến mức nào?
Trong đầu Chu Văn không nhịn được nổi lên một hình ảnh.
Một đầu ong mật màu đen cầm một chiếc kèn nhỏ thổi thôi, cái này vốn là hình ảnh mười phần đáng yêu, nhưng bối cảnh của tấm hình nảy lại là núi thây biển máu.
Vô số sinh linh dồn dập tự sát, thây phơi khắp nơi, máu chảy thành sông, khắp nơi đều là một mảnh địa ngục.
-Có nên thừa dịp khi nó chưa tỉnh lại, nghĩ biện pháp thủ tiêu nó trước hay không?
Trong lòng Chu Văn đã sinh ra ý nghĩ như vậy, nếu sinh vật khủng bố như vậy xuất thế, sợ không khác gì tận thế.
Đang nghĩ ngợi, Chu Văn lại phát hiện có chút không đúng.
Sau khi trải qua một vòng sinh vật vũ trụ tự sát công kích, vết nứt sông băng kia đã không phát ra âm thanh nữa, nhưng cái loa trên móng vuốt ong mật vẫn thổi ra bong bóng.
-Chẳng lẽ nói, tất cả những điều này không phải do ong mật gây ra, mà do loa nhỏ kia?
Chu Văn hơi ngẩn ra, lại lưu ý trong chốc lát, vết nứt sông băng bên kia quả nhiên không còn chút âm thanh nào.
Loa nhỏ vẫn thổi ra bong bóng như thường, nhưng lại không phát sinh biến hóa, cái này khiến Chu Văn lại sinh ra nghi vấn mới.
Bên trong tinh không, sinh vật vũ trụ lần nữa xông vào bên trong tinh cầu, năm Thiên Tai cấp sinh vật kia theo phương hướng khác nhau vọt vào, lần này không phải dùng phương thức tự sát, chúng nó đều lao về phía vết nứt sông băng kia.
Có điều chúng nó chỉ đến gần phụ cận vết nứt sông băng, không hề vọt thẳng vào, riêng phần mình chiếm cứ một vị trí riêng, tựa hồ phòng bị lẫn nhau.
Chỉ chốc lát sau, Chu Văn lại quét nhìn hai thân ảnh vọt vào tầng khí quyển, rõ ràng là Tiêu và Cửu Dương.
-Tại sao bọn hắn lại ở chỗ này?
Chu Văn hơi ngẩn ra.
Vũ trụ rộng rãi khôn cùng, rất nhiều tinh cầu, mặc dù động tĩnh của nơi này rất lớn, nhưng đối với vũ trụ mà nói, lại không đáng kể, nơi này cách Địa Cầu cực xa, trừ phi có được năng lực truyền tống tinh tế, bằng không coi như Thiên Tai cấp muốn từ Địa Cầu chạy tới đây cũng không biết phải dùng thời gian bao lâu.
Lúc này Tiêu và Cửu Dương xuất hiện tại nơi này, tuyệt đối không phải ngẫu nhiên như vậy.
-Thánh địa sẽ không thần thông quảng đại đến mức, trong vũ trụ có Phối sủng tinh cầu nào xuất thế, bọn họ đều biết chứ?
Trong lòng Chu Văn kinh nghi bất định.
-Cùng may tới kịp thời, Phối sủng kia vẫn chưa xuất thế.
Chu Văn nghe Cửu Dương trên bầu trời nói chuyện, không khỏi nghiêng tai lắng nghe.
----
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!