Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1630 - Chương 1629. Thiềm Thừ Tiên

Chương 1629. Thiềm Thừ Tiên
Chương 1629. Thiềm Thừ Tiên

- Năm Thiên Tai cấp Dị thứ nguyên sinh vật xuất hiện, không biết thực lực chúng thế nào.

Tiêu quan sát năm sinh vật kia, nói.

-Mặc kệ thực lực chúng thế nào, chúng ta nhất định phải mang Phối sủng kia về.

Cửu Dương nhìn chằm chằm vết nứt sông băng kia nói:

-Thánh Thần đại nhân nói, Phối sủng kia khác Phối sủng bình thường, nó sẽ không dùng phương thức bình thường xuất thế, rất có thể không có Dị thứ nguyên lĩnh vực đối ứng, hẳn sẽ vọt ra, đến lúc đó để ta đến đối phó nó, ngươi tận lực giúp ta ngăn chặn những sinh vật kia.

-Để ta một chọi năm, ta đây không có lòng tin này.

Vẻ mặt Tiêu đau khổ nói.

-Chúng ta có khả năng trao đổi, ngươi tới đối phó Phối sủng kia.

Cửu Dương lạnh nhạt nói.

-Vậy không cần, ta sẽ tận lực đối phó chúng nó đi.

Tiêu trầm ngâm một lát lắc đầu nói.

Hai người lại thương nghị một chút chi tiết, bởi bọn hắn không ngờ sẽ có nhân loại ở đây, cho nên thời điểm nói chuyện với nhau đều không tiến hành che giấu.

Điều này cũng không thể trách bọn hắn, bởi nơi này cách Địa Cầu quá xa, gần như không thể có nhân loại đến, mà trong vũ trụ mờ mịt đầu có nhân loại nào trùng hợp tới địa phương này.

Chu Văn nghe được đối thoại của bọn họ, biết đại khái bọn hắn tới đây quả nhiên không phải trùng hợp, Thánh Thần tựa hồ rất hiểu rõ đối với tinh cầu này.

Có điều cho tới bây giờ, Chu Văn vẫn chưa nghe đủ tin tức hữu ích.

Chỉ biết Phối sủng tinh cầu này có vấn đề, sẽ trực tiếp lao ra, cụ thể xảy ra vấn đề gì, không nghe Cửu Dương và Tiêu nói.

Thời điểm Tiêu và Cửu Dương đang thương lượng chi tiết, đột nhiên nghe được tiếng vang bịch một cái thật lớn, vội vàng quay đầu nhìn sang, chỉ thấy đầu sinh vật vũ trụ lam quang kia lại vọt vào bên trong vết nứt sông băng.

Tựa như hiệu ứng domino, hành động này của nó dẫn đến mấy sinh vật vũ trụ khác đều chuyển động, một đầu tiếp một đầu vọt vào bên trong vết nứt sông băng, trong nháy mắt đều biến mất không thấy gì nữa.

Cửu Dương và Tiêu đều ngẩn người, thời điểm bọn hắn đều không ngờ sẽ có tình huống này, Thánh Thần chỉ nói rằng Phối sủng nơi này xuất thế rất khó khăn, nhưng không nói có thể xông vào.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng Tiêu vẫn nói:

-Chúng ta có nên đi vào nhìn tình huống hay không?

-Cũng được.

Cửu Dương khẽ gật đầu, hai người cùng nhau đi về phía Võ Khúc Tinh Quân, chỉ chốc lát sau biến mất không thấy bóng dáng.

Chu Văn nhìn bọn hắn tiến vào vết nứt sông băng, cũng hơi động tâm, có điều cuối cùng vẫn nhịn được, bởi không biết khi nào Nguyệt Độc có thể tiến hóa xong, khẳng định không thể đi mạo hiểm.

-Có nên mang nàng rời khỏi đâu không?

Chu Văn nhìn Nguyệt Độc đang hấp thu Nguyệt Tinh bồn, đã suy nghĩ có nên rời khỏi tinh cầu này hay không.

Trước đó không hề rời đi bởi Nguyệt Độc không thể động đậy, cũng không thể thu vào Hỗn Độn châu, cũng không thể mang theo hầm băng to lớn như vậy truyền tống rời đi, nếu mang nàng vào tinh không, vạn nhất gặp phải sinh vật vũ trụ nguy hiểm đáng sợ hơn, thực sự quá nguy hiểm rồi.

Nhưng bây giờ nơi này còn nguy hiểm hơn cả tinh không, mà đại bộ phận sinh vật vũ trụ vây bên ngoài đều đã chết, mà mấy Thiên Tai cấp sinh vật không chết đều tiến vào phía dưới vết nứt sông băng.

Nhìn tình huống trước mắt, Dị thứ nguyên sinh vật phụ cận trong tinh không đều bị dẫn tới đây, hẳn sẽ không còn nguy hiểm gì.

Tìm một tinh cầu khác tạm trú, sau đó chờ Nguyệt Độc khôi phục như thường rồi nói.

Chu Văn chưa kịp nâng hầm băng lên, lại nghe thấy ngoài khí quyển truyền đến âm thanh, Chu Văn vội vàng tạm thời dừng lại, lợi dụng Đế Thính quét hình phương hướng âm thanh truyền tới.

Chỉ thấy một quái nhân mặc Hoàng Kim áo choàng mập mạp, xuyên qua tầng khí quyển, hướng về bên trong tinh cầu lao tới.

Mà phương hướng quái vật mập mạp kia xông tới, bất ngờ là vị trí của Nguyệt Độc và Chu Văn.

Chu Văn quan sát tỉ mỉ quái nhân kia, áo choàng trên người hắn thoạt nhìn màu vàng kim, kỳ thật không hoàn toàn vậy, nguyên bản bên trong màu đen, nhưng bởi phía trên dùng rất nhiều tơ vàng thêu lên, đồ án hình đồng tiền vàng cái này đè lên cái trước, thậm chí nặng chồng lên nhau, lộ ra bộ phận màu lót đã rất ít, cho nên thoạt nhìn mặc một bộ Hoàng Kim áo choàng, che khuất dáng người tròn vo của hắn.

Mặt của hắn vô cùng dài rộng, bên trên hẹp dưới rộng, quai hàm giống hai cục thịt, mắt giống cá chết.

-Đây là nhân loại sao?

Chu Văn cảm giác khí tức tên mập mạp kia khác thường, tựa hồ không hề giống nhân loại.

Mắt thấy mập mạp đã sắp tới gần bọn hắn, thậm chí vẫn nhắm thẳng vị trí bọn hắn tới, mà không phải đi vết nứt sông băng bên kia, trong lòng Chu Văn lập tức lộp bộp một thoáng.

-Đây sẽ không phải là Thiềm Thừ tiên kia chứ?

Trong lòng Chu Văn nghĩ vậy, sau đó cảm ứng khí tức của tên kia và con cóc lần trước quả thực có chút giống, nhưng lại có chút không giống.

-Giao ra Nguyệt Tinh bồn, ta sẽ cho ngươi chết thoải mái.

Tên mập mạp kia đến gần chỗ Chu Văn, dùng cuống họng khàn khàn kêu lên.

Cổ họng hắn giống bị giấy ráp rèn luyện qua, âm thanh cùng khó nghe, có điểm giống tiếng móng tay cào cào mặt sắt tây, khiến nguồi nghe ghê răng.

-Quả nhiên là hắn, làm sao cái tên này biến thành hình người rồi? Tới thật đúng không phải lúc.

Chu Văn suy nghĩ nhanh chóng, làm thế nào đối ứng cục diện bây giờ.

Thiên Tiên Nga trên người hắn, Nguyệt Tinh bồn còn trong tay Nguyệt Độc, có hai thứ đồ này, vô luận bọn hắn đi nơi nào, Thiềm Thừ tiên đều có thể tìm được bọn hắn.

Mà Chu Văn lại không rõ Thiềm Thừ tiên coi trọng vật nào hơn, nếu Thiềm Thừ tiên càng coi trọng Nguyệt Tinh bồn, vậy coi như hắn dẫn dụ Thiềm Thừ tiên đi cũng không có khả năng.

-Xem ra chỉ có thể chính diện ngăn cản.

Chu Văn thấy Thiềm Thừ tiên tựa hồ không có ý định lao xuống, ngay lập tức không do dự nữa, trực tiếp sử dụng thuấn di, xuất hiện bên ngoài giằng co với Thiềm Thừ tiên.

-Ngươi cuối cùng dám ra đây, giết thân thể ta, đoạt Nguyệt Tinh bồn cùa ta, ngươi chết một vạn lần cũng không có gì đáng tiếc.

Đôi mắt cá chết của Thiềm Thừ tiên nhìn chằm chằm Chu Văn, con ngươi màu vàng óng lập loè sát cơ.

Căn bản không cho Chu Văn cơ hội nói chuyện, quai hàm Thiềm Thừ tiên phồng lên, giống như hai quả khí cầu, để người ta lo lắng món đồ kia bất cứ lúc nào cũng có thể nổ chết.

Nhưng cuối cùng má của hắn lớn như quả bóng to, cũng không bị nổ chết, sau đó há miệng phun khí về phía Chu Văn, trong chốc lát tạo thành gió lốc kinh khủng, hết thảy ngăn trước gió lốc, đều bị gió bão cuốn lại.

Nguyên bản Ba Tiêu Tiên là lựa chọn tốt nhất đối phó với lực lượng Phong hệ, có điều đáng tiếc đẳng cấp Ba Tiêu Tiên hơi thấp, coi như nàng có năng lực khắc chế mạnh hơn với Phong hệ, cũng không cách nào nhảy vọt chiến đấu vượt cấp được.

Dù sao Thiên Giới là tồn tại Thiên Giới cấp, gió bão kia thực sự quá lợi hại, dưới khí lưu tốc độ cao kia, hết thảy đều bị xé nứt, mà mảng lớn khu vực bị bao phủ cơ hồ không nhìn thấy phần cuối.

Chu Văn tâm niệm vừa động, Kiếm Vực lăng không mà sinh, vô số Kiếm Hoàn phù hiện chung quanh hắn, nghênh hướng gió lốc kinh khủng kia.

---------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!

Hết chương 1629.
Bình Luận (0)
Comment