Chu Văn không đặc biệt quan tâm những thứ gọi là người phát ngôn, khoảng cách Trái Đất phá cấm toàn diện đã là lửa sém lông mày, không còn nhiều thời gian cho hắn, căn bản không có thời gian đi quan tâm mấy chuyện lặt vặt này.
Bên trong một kiến trúc của Cổ Hoàng thành, Chu Văn cầm một chiếc điện thoại di động thần bí, đôi mắt trừng thật to, tròng mắt như muốn rớt ra ngoài, trên trán không ngừng có mồ hôi hột to bằng hạt đậu chảy dọc theo gò má.
Mấy con Cộng Sinh sủng Ma Anh, Ba Tiêu Tiên ở bên cạnh tò mò nhìn Chu Văn như đang vây xem động vật quý hiếm.
Không thể trách chúng nó tò mò, Chu Văn đã giữ nguyên tư thế này suốt mười bảy, mười tám tiếng, trừ đôi lúc ngón tay động một chút thì giống hệt một người gỗ.
Trong game, Chu Văn lần nữa điều khiển người tí hon màu đỏ tiến vào phó bản trò chơi Tiểu Phật Tự, trong mười mấy tiếng trước, hắn đã lặp lại thao tác này không biết bao nhiêu lần rồi.
Tiểu Bàn Nhược kinh lấy từ Tiểu Phật Tự, Chu Văn vốn định thử xem có thể thăng cấp thiên tai trong lĩnh vực ngưng tụ Tiểu Phật Tự hay không.
Mỗi lần Chu Văn điều khiển người tí hon màu đỏ trong game vào đại điện là màn hình game rất nhanh sẽ tối đen.
Chu Văn không ngờ rằng trò chơi phó bản Tiểu Phật Tự bị hắn tải xuống từ lâu mà cũng kinh dị như vậy.
Tam Diện Phật từng lấy ra ba Cộng Sinh trứng kêu Chu Văn tuyển chọn thì đáng sợ còn hơn bất cứ sinh vật cấp thiên tai nào mà Chu Văn từng gặp.
Diệt gọn, tiêu diệt ngay không có đường cứu vãn, hễ Chu Văn không dùng Tiểu Bàn Nhược kinh mà sử dụng Nguyên Khí quyết khác đi vào đại điện, sáu con mắt của Tam Diện Phật mở ra, người tí hon màu đỏ sẽ chết không kịp ngáp.
Cho dù sử dụng Hỗn Độn trứng cấp độ thiên tai cũng chỉ vẻn vẹn có thể chống đỡ trong khoảnh khắc, Hỗn Độn trứng cấp độ thiên tai sẽ nổ tung trong tích tắc.
Chu Văn cơ hồ có thể chắc chắn Tam Diện Phật là cấp bậc cao nhất trong ba đẳng cấp thiên tai nhân gian, địa ngục, thiên giới. Nhưng đây chỉ vẻn vẹn là suy đoán, Chu Văn cho rằng Tam Diện Phật thậm chí có thể là cấp độ tận thế kinh khủng hơn nữa.
Ở trước mặt Tam Diện Phật, sức mạnh của Chu Văn càng mạnh thì sức mạnh của Tam Diện Phật mạnh hơn hắn nữa, thậm chí không có cả cơ hội rút ra Lục Tiên kiếm. Mà cho dù rút ra chém đường kiếm kia thì e rằng không có bao nhiêu tác dụng.
Chu Văn cơ hồ thử hết phương pháp có thể thử, nhưng kết quả vẫn chỉ có bị diệt gọn.
Đối diện Tam Diện Phật đáng sợ như vậy, Chu Văn đã buông bỏ ý tưởng lợi dụng chỗ này khiến cấm địa thăng cấp thiên tai, hắn cứ hết lần này đến lần khác đến chịu chết là vì phát hiện mỗi khi Hỗn Độn trứng bị đập nát một lần là sẽ trưởng thành với tốc độ kinh người, mới một ngày ngắn ngủi, bị Tam Diện Phật không ngừng chà đạp, Hỗn Độn trứng sắp chạm đến ngưỡng cửa cấp độ Địa Ngục.
Gần một tháng trời Chu Văn không đặt chân ra ngoài cửa phòng, Quy Đức cổ thành cũng lặng lẽ phát sinh biến đổi, nhưng biến đổi này tựa như tuyết tan trong ánh nắng xuân, lặng lẽ diễn ra, khác hẳn với bên ngoài biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Trên Trái Đất xuất hiện người phát ngôn dị tộc càng lúc càng nhiều hơn, cơ hồ mỗi một người phát ngôn dị tộc đều phô bày sức mạnh của mình trên hình khối Rubik qua lĩnh vực chiều không gian Bắc Đẩu Thất Tinh.
Người phát ngôn dị tộc lấy Mặc Hách làm đại biểu, lần lượt đánh sâu vào lĩnh vực chiều không gian Bắc Đẩu Thất Tinh, xuất hiện trên bảng xếp hạng khối Rubik, vị trí hạng nhất Rubik liên tục biến đổi, top10 thường xuyên đổi tên, cạnh tranh cực kỳ kịch liệt.
Rất nhiều cường giả mới được người biết đến, cường giả từng xếp hạng trên bảng dần bị đẩy rớt hạng, thực lực của cường giả nổi tiếng lâu năm cũng dần bị người ngoài hoài nghi.
Vị trí top10 bảng xếp hạng cơ hồ bị người phát ngôn các tộc chiếm cứ, hiện tại người người nhà nhà đều thảo luận về sức mạnh của người phát ngôn, ngẫu nhiên nhắc đến những cường giả nổi tiếng lâu năm thì phần lớn là thảo luận về không có di tộc hỗ trợ thì loài người rốt cuộc có thể đi đến độ cao cỡ nào.
Tuy có một số người vẫn kiên định cho rằng cường giả như Nhân Hoàng cho dù không thành người phát ngôn thì hẳn là cũng có thể đối kháng với người phát ngôn dị tộc, nhưng rất nhiều lúc, nhiều người càng muốn mơ mộng có một ngày chính mình được dị tộc chọn, trở thành người phát ngôn dị tộc, trở nên mạnh mẽ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, leo lên bảng xếp hạng khối Rubik, vang danh thế giới.
Nhưng mà trên đời nào có việc tốt một bước lên trời? Trở thành người phát ngôn dị tộc đa số vốn là cường giả cấp bậc thiên tài đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp loài người, dù có người phát ngôn không tiếng tăm gì thì chẳng qua là tiềm lực của bọn họ chưa được khai phá ra trước khi trở thành người phát ngôn.
Nhìn từng người phát ngôn leo lên bảng xếp hạng, Chu Văn không sốt ruột nhưng có người nôn nóng còn hơn hắn.
- Bản Chân Anh, có phải ngươi điên rồi hay không?
Trong Nhị Thiên Phi Tiên cung, một ông già chỉ vào Bản Chân Anh, ngón tay run bần bật, mặt già đỏ rực, cơ má phình ra hóp vào, hiển nhiên trong lòng đã kích động đến tột độ.
Bản Chân Anh sớm đã không phải là thiếu niên non nót đi theo Tề Nhã Sa đến Lạc Dương tu hành, Bản Chân Anh hiện giờ trên mặt không còn nét ngây ngô và nóng nảy của thiếu niên, thay vào đó là khí chất trầm ổn, ánh mắt kiên nghị, ngũ quan đường cong rõ ràng của người đàn ông trưởng thành khiến hắn thoạt nhìn như một tòa cô độc, cho dù sóng to vỗ bờ cũng không thể khiến hắn xúc động chút nào.
- Ta không có điên.
Bản Chân Anh ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, hai thanh kiếm gác ngang trên chân, bình tĩnh nói.
- Không điên? Vậy là ngươi bị hỏng não. Ngươi hãy tỉnh táo lại cho ta! Lựa chọn của ngươi quyết định tính mệnh và tiền đồ của trên triệu đệ tử Nhị Thiên Phi Tiên cung! Bỏ không đi sáu gia tộc, đòi đi Quy Đức cổ thành gì đó? Ngươi có biết tình huống bên ngoài là thế nào không? Hiện tại là thời đại của người phát ngôn, ngay cả Trương gia, Độc Cô gia vẫn luôn kiên quyết muốn tử chiến với dị tộc đều đã tiếp thụ sự tồn tại của người phát ngôn, trăm phương nghìn kế khiến con cháu nhà mình trở thành người phát ngôn. Quy Đức cổ thành có cái gì? Ta khẳng định nói cho ngươi biết, nơi đó không có một người phát ngôn. Ngươi từ chối lời mời đãi ngộ dày của sáu gia tộc không chịu đi, cứ đòi đi Quy Đức cổ thành gì đó, như vậy không phải bị điên thì là cái gì?
Ông già càng nói càng giận, muốn đi lên tát tỉnh Bản Chân Anh cho rồi.
- Nơi đó có Chu Văn.
Vẻ mặt của Bản Chân Anh không thay đổi, vẫn bình tĩnh nói.
- Chu Văn? Chu Văn có mạnh đến đâu thì cũng không phải người phát ngôn, có tiền đồ gì? Đừng nói Quy Đức cổ thành có Chu Văn, cho dù là Lạc Dương An gia mà hắn dựa vào thì đến hiện tại cũng không ra một người phát ngôn, sớm muộn gì sẽ bị người khác nuốt, đến lúc đó chúng ta không có cả tư cách bàn điều kiện với sáu gia tộc, không chừng còn phải làm vật hy sinh cho người ta, ngươi đang lấy mệnh của hàng triệu đệ tử Nhị Thiên Phi Tiên cung ta ra đùa, ta tuyệt đối không đồng ý, các vị trưởng lão cũng quyết không đồng ý!
Ông già nói tới đây, mấy trưởng lão đứng bên cạnh ông đều lặng lẽ gật đầu, biểu thị ủng hộ ý kiến của ông già.
Theo chiều không gian hải ngoại biến dị càng lúc càng nghiêm trọng, người tu hành bình thường rất khó sinh tồn trên biển, Nhị Thiên Phi Tiên cung đã đến lúc buộc phải suy xết phải trở về đại lục hay không, nếu không thì trong tương lai không xa, e rằng sẽ có tai họa ngập đầu.
Nhưng về vấn đề sau khi trở về đại lục thì nên đi nơi nào, cung chủ Nhị Thiên Phi Tiên cung đương nhiệm Bản Chân Anh và hội trưởng lão có ý kiến khác nhau.
Sáu gia tộc đều từng tiếp xúc với Nhị Thiên Phi Tiên cung, hơn nữa biểu đạt ý muốn sẵn lòng tiếp nhận bọn họ, còn đưa ra điều kiện khá tốt, mấy vị trưởng lão đều nghiêng về lựa chọn sáu gia tộc, cung chủ đương nhiệm Bản Chân Anh thì kiên trì muốn đi Quy Đức cổ thành.