Chu Văn gọi lại, vẫn không có người bắt máy, mà mấy mầm non đã dần lớn lên, đã dần chớm nở.
Chu Văn không do dự, triệu hồi Đế Thính, trực tiếp hái mấy cái mầm nhỏ xuống, lại gọi điện cho Lý Huyền, lúc này Lý Huyền đã bắt máy.
- Lão Chu, nửa đêm có chuyện gì vậy?
Thanh âm chưa tỉnh ngủ của Lý Huyền truyền qua điện thoại.
- Ta gọi liên tục hơn mười cuộc cho ngươi, sao ngươi không bắt máy?
Chu Văn hỏi.
- Sao có thể?
Lý Huyền nhìn điện thoại, quả nhiên có mười cuộc gọi nhỡ, lập tức hoảng sợ:
- Kỳ quái, ta để điện thoại ngay gối đầu, sao có thể không nghe thấy được.
Cảm giác của người tu hành luôn nhạy bén hơn người bình thường, dù có ngủ say như chết, nhưng tiếng chuông điện thoại vang như vậy, tuyệt không có khả năng không bị đánh thức.
- Có thể là mấy ngày nay ngươi quá mệt mỏi, thôi ngủ đi, ta cũng ngủ đây.
Chu Văn đã có thể xác định, tình huống vừa rồi của Lý Huyền tương tự như đám Vương Lộc trước đó, vừa rồi hẳn là rơi vào trạng thái chết giả.
Mặc kệ Lý Huyền nghĩ thế nào, Chu Văn ngắt điện thoại, lập tức xem màn hình điện thoại thần bí, thấy Đế Thính đã nuốt mấy mầm hoa kia, còn liếm miệng thèm thuồng.
Liên tục mấy ngày, Chu Văn không dám chơi game, một mực nhìn chằm chằm vào Tử Nhân thụ, chỉ cần nó thay đổi nhan sắc, hắn liền lập tức để Đế Thính hái hoa.
Kể từ đó, trong trường đã không còn pháp sinh chuyện tử vong kỳ lạ, nhiều lắm là có người nào đó đột nhiên té xỉu, sau đó liền nhanh chóng tỉnh lại.
Thẳng đến ngày thứ tám, Tử Nhân thụ mới khôi phục màu đen vốn có, không còn biến hóa nào khác, Chu Văn mới thở nhẹ một hơi.
Có điều nghĩ lại, Chu Văn lại cảm thấy có chút đáng tiếc, hắn vẫn chưa biết khi đám Tử Nhân hoa đó chân chính thành thục, sẽ có biến hóa như nào.
- Hiện nó đã vào trong điện thoại, căn bản không ai có thể nhìn thấy, càng không có người có thể chạm vào, sợ là sau này không có cơ hội chân chính nhìn Tử Nhân hoa chân chính thành thục.
Chu Văn hơi chút tiếc nuốt, lòng thầm nghĩ:
“Nếu có thể lấy cây này ra thì quá tốt, về sau ai đắc tội ta, liền đem cây này đặt ở cửa nhà hắn, những kẻ đó không biết Tử Nhân thụ lợi hại, đụng phải cây này, chạm một cái chết một cái, chạm hai cái chết một đôi, thực quá đơn giản.”
Chu Văn cũng chỉ nghĩ như vậy, Tử Nhân thụ đã vào trong điện thoại, căn bản không có khả năng lấy ra.
…
- Giáo luyện, ngài có rảnh không a?
Phong Thu Nhạn đã lâu không gặp, đột nhiên tới ktx của Chu Văn.
Chu Văn nhìn Phong Thu Nhạn liền lại thấy đau đầu, thế nhưng cũng không thể đuổi đối phương đi, đành phải trả lời:
- Hôm nay ta muốn chơi game.
Phong Thu Nhạn không thèm để ý, tiếp tục nói:
- Giáo luyện, tĩnh tâm chi đạo mà ngài dạy ta, ta đã có chút thành tựu, hy vọng ngài có thể kiểm tra thành quả tu luyện mấy ngày nay của ta.
Chu Văn hơi nghi hoặc, hắn không nhớ bản thân dạy tĩnh tâm chi đạo cho Phong Thu Nhạn từ bao giờ, hơn nữa con hàng này thế mà đã luyện thành.
- Kiểm tra thế nào?
Chu Văn cũng không dám nói bản thân không dạy gì cả.
- Ta chỉ biết dùng đao, mong giáo luyện cùng ta luận bàn đao kỹ, xem đao kỹ của ta có chỗ nào có thể thay đổi hay không, cái này xem như tiết thứ ba đi.
Phong Thu Nhạn nói, lại chuyển hai vạn phí dạy học cho Chu Văn.
Chu Văn vốn muốn nói không rảnh luận bàn, thế nhưng vừa nhìn thấy hai vạn, lập tức nuốt gọn lời định nói.
Cùng Phong Thu Nhạn tới một sân luyện chuyên môn của học viện, Phong Thu Nhạn cầm đao luyện tập, sau đó nói với Chu Văn:
- Giáo luyện, ngươi thích dùng vũ khí gì?
- Ta không cần vũ khí.
Chu Văn thực sự chưa có vũ khí chuyên dụng, nếu đưa hắn đao kiếm các thứ, hắn sẽ dùng, nhưng giới hạn cũng chỉ ở chém ngang chém dọc, không có bất cứ kỹ thuật nào, còn không bằng không dùng.
- Giáo luyện, tiếp đao.
Phong Thu Nhạn không chút khách khí, trực tiếp huy đao chém tới.
Điều càng đáng sợ hơn, chính là đao tới còn mang theo đao khí lạnh thấu xương, phút chốc liền lướt qua không gian, chém tới trước mặt Chu Văn.
Đao của Phong Thu Nhạn nhanh, nhưng Chu Văn xung không chậm, thân hình đột nhiên lướt ngang, né tránh đao khí của Phong Thu Nhạn, đồng thời sử dụng Long Môn Phi Thiên thuật, tận khả năng né tránh đao khí sắc bén của Phong Thu Nhạn.
Một đao lại càng nhanh hơn một đao, Phong Thu Nhạn thu đao chém tiếp, Chu Văn đem Long Môn Phi Thiên thuật vận dụng tới cực hạn, thế nhưng càng ngày càng cảm thấy hết sức, tựa như bản thân hắn hóa thành thuyền nhỏ, không dừng rung lắc trong mưa to gió lớn, tùy thời đều có thể chìm nghỉm.
Chu Văn dùng hết tâm cơ, thế nhưng cũng chỉ có thể miễn cương duy trì, không để Phong Thu Nhạn chém trúng, nếu đơn thuần so kỹ xảo, ngay cả xíu cơ hội phản kích Chu Văn cũng không có.
- Chờ một chút.
Chu Văn đột nhiên kêu to, ngăn không cho Phong Thu Nhạn tiếp tục tiến công.
- Giáo luyện, có chuyện gì vậy?
Phong Thu Nhạn dừng đao hỏi.
- Từ bắt đầu tới giờ, ngươi chém tổng cộng hai mươi ba đao, dù tính mỗi đao chỉ tiêu hao một điểm Nguyên khí, vậy Nguyên khí của ngươi cũng đã nên hao hết, nào còn có thể tiếp tục dùng đao khí?
Chu Văn nhìn Phong Thu Nhạn hỏi.
Hơn nữa, đao khí của Phong Thu Nhạn mạnh như vậy, tuyệt đối không thể chỉ tiêu hao một điểm Nguyên khí.
Phong Thu Nhạn nói:
- Đây là do ta đã luyện Kinh Hồng đao khí tới thập đoạn, từ sau khi tấn chức thập đoạn, độ tiêu hao Nguyên khí đã giảm mạnh, hơn nữa mệnh cách cùng Nguyên Khí quyết của ta đều có hỗ trợ đao thuật, từ đó càng thêm giảm tiêu hao, cùng với tốc độ khôi phục Nguyên khí nhanh hơn bình thường. Cho nên dưới tình huống bình thường, ta có thể liên tục chém ra hai mươi bảy đao, Nguyên khí mới hao hết.
- Nguyên Khí kỹ tăng tới thập đoạn, đều có hiệu quả như vậy sao?
Chu Văn có chút kinh ngạc hỏi.
- Bất luận là một loại Nguyên Khí kỹ nào, khi đạt tới thập đoạn đều sẽ thu được biến hóa nhảy vọt, chỉ là hiệu quả sẽ không giống nhau, giáo luyện ngài không biết soa?
Phong Thu Nhạn nghi hoặc nhìn Chu Văn, hắn cho rằng Chu Văn khẳng định phải biết điều đó.
- Ta không luyện Kinh Hồng đao khí, cho nên cũng không biết hiệu quả của Kinh Hồng đao khi thập đoạn thế nào, chỉ tùy tiện hỏi thôi.
Chu Văn nghĩ tới Hôi Tẫn chưởng của bản thân, tuy rằng chỉ là Phàm thai Nguyên Khí kỹ, nhưng lại vô cùng lợi hại, dù đối chiến với Truyền kỳ sinh vật cũng có thể tạo ra sát thương không nhỏ, mà Phàm thai Đại Lực thần quyền, đã lâu hắn không dùng lại.
“Trảm Tinh đao cùng Hấp Tinh chưởng đều không có đẳng cấp, sợ là không thể tăng lên, Hôi Tẫn chưởng đã đạt tới thập đoạn, nhưng dù sao nó cũng chỉ là Phàm thai Nguyên Khí kỹ, uy lực đã không kịp nhu cầu hiện tại của ta, không biết còn có thể tăng lên hay không.
Chu Văn liền dùng Hôi Tẫn chưởng đối chiến với Phong Thu Nhạn.
Rất nhanh, hắn liền phát hiện, kỹ xảo của Phong Thu Nhạn thành thục hơn hắn quá nhiều, Chu Văn nhanh chóng rơi xuống hạ phong, chỉ có thể sử dụng Long Môn Phi Thiên thuật né tránh, khó có thể tìm được cơ hội phản kích.
Đao pháp của Phong Thu Nhạn càng lúc càng nhanh, càng ngày càng ổn, dù không có đao khí phụ trợ, nhưng vẫn mang theo lực sát thương cực mạnh.
------------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân