Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 170 - Chương 169: Lĩnh Ngộ Trong Chiến Đấu

Chương 169: Lĩnh Ngộ Trong Chiến Đấu Chương 169: Lĩnh Ngộ Trong Chiến Đấu

Truyền kỳ bình thường, tốc độ cực hạn là mười tám, thế nhưng đao pháp hiện tại của Phong Thu Nhạn, đừng nói là mười tám, chỉ sợ hai tám cũng dư, hơn nữa càng lúc càng nhanh.

Nếu để tốc độ vượt cực hạn, phản ứng không theo kịp tốc độ, như vậy rất dễ để xuất hiện sơ hở.

Thế nhưng đao pháp của Phong Thu Nhạn lại trầm ổn như núi, vô luận tốc độ nhanh thế nào, hắn đều có thể khống chế tự nhiên, không hề có dấu hiệu thất khống.

Chu Văn không thể không thừa nhận, Phong Thu Nhạn thực sự rất mạnh, quả thực chính là thiên tài vì đao mà sinh, nếu không phải Chu Văn liều mạng chiến đấu trong điện thoại, thu được đại lượng kinh nghiệm chiến đấu, đổi lại là một học viên Truyền kỳ có thuộc tính tương tự Chu Văn, sợ là đã sớm bị Chu Văn trảm dưới đao.

“Xem ra kỹ xảo cũng rất quan trọng, Nguyên Khí kỹ cũng cần phải thăng tới thập đoạn.”Chu Văn phát hiện, bản thân thực sự không đủ.

Nguyên Khí kỹ của hắn không ít, nhưng có thể dùng lại không nhiều lắm, Hấp Tinh chưởng cùng Trảm Tinh đao đều rất thực dụng, nhưng lại tiêu hao Nguyên khí quá nhanh, lập tức hút sạch Nguyên khí.

Hôi Tẫn chưởng đã có chút không kịp tiết tấu, Truyền kỳ Đại Lực Kim Cương Chưởng mới chỉ đạt tới thất đoạn.

Nghĩ tới nghĩ lui, trừ bỏ Long Môn Phi Thiên thuật, hắn đã không còn kỹ xảo thực dụng có thể dùng thường xuyên.

Ít nhất, đối mặt với cao thủ như Phong Thu Nhạn, Nguyên Khí kỹ bình thường không tạo nổi tác dụng.

Chu Văn không thể phản kích, chuyển Nguyên Khí quyết thành Đạo Kinh, lợi dụng khả năng khôi phục Nguyên khí của Đạo Thể, sử dụng Long Môn Phi Thiên thuật né tránh công kích của Phong Thu Nhạn.

Cứ việc như thế, Chu Văn càng ngày càng cảm thấy gắng gượng, đao của Phong Thu Nhạn như có thể vô hạn tăng tốc, một đao càng nhanh hơn một đao, tựa như không có cực hạn.

Tinh quang trong mắt Phong Thu Nhạn lóe lên, tựa như đã nhìn thấy cực hạn của Chu Văn, tín niệm bất động như núi, đôi tay nắm đao đột nhiên chém ra.

Một đao này như đại phủ khai sơn, thế không thể đỡ, thế nhưng tốc độ như chớp đánh, xé toạc không khí, mang theo tiếng rít gào chém tới trước mặt Chu Văn.

Với tộc độ hiện tại của Chu Văn, đã không có khả năng né tránh được đao này.

Thế nhưng, Chu Văn không có nửa phần ý loạn, ánh mắt đầy bình tĩnh, tựa như toàn bộ thế giới đều chậm lại, mũi chân điểm nhẹ lên mặt đất, thân hình đạp gió mà lui, tốc độ thoạt nhìn còn không nhanh bằng vừa rồi, thế nhưng đao khí của Phong Thu Nhạn lại không thể đuổi kịp.

- Khinh công cũng đạt tới cảnh giới Cử Khinh Nhược Trọng sao?

Ánh mắt Phong Thu Nhạn đầy hưng phấn, hai tay nắm đao liên tục chém ra, đao thế như ba đào hải lãng, điên cuồng chém tới Chu Văn.

Chu Văn bĩnh tĩnh, trong chiến đấu, hắn cũng đã lĩnh ngộ ý cảnh Cử Khinh Nhược Trọng, đem Long Môn Phi Thiên thuật tăng lên tới thập đoạn.

Thập đoạn Long Môn Phi Thiên thuật, không chỉ khiến tốc độ của hắn càng nhanh hơn, mà còn có năng lực đạp không, tiêu hao Nguyên khí cũng càng thêm ít.

Còn nhiều điểm kỳ diệu khác, dăm ba câu không thể nói hết.

Chỉ riêng tốc độ đơn thuần, lại vẫn kém Phong Thu Nhạn, dù sao Long Môn Phi Thiên thuật có cực hạn, mà đao tốc của Phong Thu Nhạn lại không.

Cùng là cảnh giới Cử Khinh Nhược Trọng, nhưng đao của Phong Thu Nhạn lại nhanh chóng đuổi theo Chu Văn trên không trung.

Mắt thấy đã sắp chém tới, Phong Thu Nhạn lại hơi ngẩn ra, bởi vì thân hình Chu Văn đã đột nhiên như nhẹ đi, trong quá trình rơi xuống, lại đột nhiên như vừa mở dù, khiến cho người cảm thấy hắn đang bay ngược.

Tốc độ biến hóa này, khiến phán đoán của Phong Thu Nhạn xuất hiện sai lầm, một đao này trực tiếp chém dưới chân Chu Văn, không thể đụng tới hắn.

Chu Văn như huyền tiên đạp thế, một giây tiếp theo, tốc độ lập tức lại nhanh hơn, bắt được sơ hở trong phán đoán sai lầm của Phong Thu Nhạn, một chưởng như lôi điện thiên hàng, oanh về phía ót Phong Thu Nhạn.

Đao thế của Phong Thu Nhạn đã tận, thân hình theo đao thế tiến lên, đã không thể né được một chưởng của Chu Văn.

Phong Thu Nhạn nhanh chóng quyết đoán, trực tiếp bỏ đao nghiêng người, né một chưởng của Chu Văn, đồng thời xoay người đánh lại, trở tay bắt lấy đao trong không trung, thuận thế chém một cái, mượn lực eo xoay tròn, một đao lại chém về phía Chu Văn trên không.

Chu Văn đứng giữa không trung, thân hình lần nữa trở nên nhẹ, Phong Thu Nhạn lần nữa chém vào không khí.

Lần này Phong Thu Nhạn cũng không có ý truy kích, ánh mắt sáng ngời nhìn Chu Văn:

- Giáo luyện không hổ là giáo luyện, đó chính là vận dụng của cảnh giới Cử Khinh Nhược Trọng đi?

Chu Văn gật gật đầu:

- Cử Khinh Nhược Trọng, Cử Trọng Nhược Khinh, chính là phải vận dụng kết hợp, biến ảo như hư như thực, đó mới là cảnh giới chân chính.

- Có điều nói thì dễ, chân chính muốn làm được mới khó, hôm nay giáo luyện đã dạy ta một khóa, tiếp đó ta đã biết nên làm thế nào, lần sau tái kiến.

Phong Thu Nhạn trực tiếp xoay người rời đi, không chút lằng nhằng.

“Phong Thu Nhạn này thực đáng sợ, nếu không phải ta lĩnh ngộ Long Môn Phi Thiên thuật thập đoạn, sợ là đã thua ở đây. Bỏ qua thể chất đặc thù cùng Nguyên Khí quyết, Phong Thu Nhạn này, đáng sợ hơn Ước Hàn nhiều.

Tâm tình Chu Văn cũng không tồi, Long Môn Phi Thiên thuật tăng lên tới thập đoạn, khiến sức chiến đấu của hắn tăng lên nhiều, hơn nữa trận chiến hôm nay, cũng khiến hắn nhận ra nhược điểm của bản thân, đồng thời cũng xác định được hướng cố gắng tiếp theo.

- Cấp bậc tuy quan trọng, nhưng kỹ xảo cũng không thể kém, dù sao lực có mạnh, cũng cần kỹ xảo phụ trợ mới phát huy được uy lực lớn nhất.

Chu Văn tự hỏi bản thân, hắn nên luyện kỹ xảo nào mới tốt.

Kỹ xảo trong thiên hạ quá nhiều, đao, kiếm, côn, thương, tiên, phủ, câu, xoa… các loại vũ khí đều có kỹ xảo riêng.

Cước, quyền, chỉ, chưởng, thối… cũng có kỹ xảo bất đồng, mà tinh lực một người thì có hạn, tuy rằng Chu Văn hắn cũng coi như có thiên phú dị bẩm, luyện cái gì cũng có thể nhanh chóng thu được kết quả, nhưng chỉ luyện tinh một thứ, đương nhiên sẽ dễ hơn cái gì cũng luyện.

Hơn nữa hắn còn cần thời gian, đem vài loại Nguyên Khí kỹ tương đối thích hợp tăng tới thập đoạn, còn phải dùng thời gian để chơi game, đi kiếm Thứ Nguyên kết tinh cao cấp, thực sự không có nhiều thời gian để luyện toàn bộ.

Hơi suy nghĩ, Chu Văn liền nghĩ tới một phương pháp lưỡng toàn tề mỹ, hiện tại nếu luyện kỹ xảo, lại còn phải rèn luyện Nguyên Khí kỹ, như vậy có chút lãng phí thời gian.

Cho nên hắn muốn luyện chưởng pháp, sau đó luyện với Hôi Tẫn chưởng, dưới hiệu quả nhanh chóng khôi phục Nguyên khí của Đạo Thể, Chu Văn cảm thấy hắn hẳn có thể làm được cả hai.

- Nếu Nguyên Khí kỹ bình thường cũng đều có thể tăng lên tới thập đoạn, vậy sao ta không thể đem Nguyên Khí kỹ Phàm thai tấn cấp Truyền kỳ?

Chu Văn quyết định, nhất định phải luyện Hôi Tẫn chưởng.

----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân

Bình Luận (0)
Comment